Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đỉnh núi chỉ còn lại Thương Khung và Triệu công tử đi tới đi lui quanh giường băng ngọc.





"Nếu như luyện thành thi khôi thì sẽ mạnh đến thế nào chứ", Thương Khung nhàn nhạt nói.





"Sư phụ của ta đã dạy kẻ xấu xa sẽ gặp báo ứng", Triệu Bân đáp.





"Đã tám ngàn năm trôi qua rồi, báo ứng mà lão phu gặp còn ít hay sao?", Thương Khung mắng.





Triệu Bân không để ý đến ông ta nữa, chỉ chăm chú quan sát thi thể.





Thi thể cấp Tiên này thật sự rất bất phàm, người đã chết nhưng vẫn để lại uy thế cường đại đến thế, người không có nội tình mạnh mẽ thì chắc chắn không thể tới gần, như hắn cũng không thể nào bỏ được Tiên lực hộ thể khi đứng đây.





Thương Khung cũng là một lão già hiếu học, trên tay đã cầm sẵn một chiếc kính lúp từ lúc nào.





Ông ta cũng chăm chú quan sát thi thể.





Quan sát tới lui, thế mà ông ta lại chảy máu mũi.





Triệu công tử liếc mắt nhìn ông ta, thấy ánh mắt của ông ta đã trở nên đen tối đến mức không thể đen tối hơn. Tốt xấu gì thì ông ta cũng là một lão tiền bối, sao lại mặt dày không biết xấu hổ như thế chứ?





"Thuốc bổ cũng không nên uống quá nhiều đâu".





Thương Khung lau máu mũi nghiêm túc nói.





Triệu Bân bĩu môi, chỉ liếc mắt nhìn lão ta một cái rồi xoay người bước đi.





Hắn thỉnh ra vua Man.





Sau khi đại chiến kết thúc thì hắn mới biết đây là vua Man đời thứ ba.





Cho dù chỉ còn là một thi thể thì thi thể của vua Man đời thứ ba cũng rất nặng nề, nếu không dùng chân nguyên thì hắn không thể nào lay chuyển được cỗ thi thể này. Tiếp đến hắn tìm một khối đá lớn tạo thành một quan tài đá đặt thi thể vua Man vào.





"Bụi về với bụi".





"Đất về với đất".





Triệu Bân bắt đầu kết ấn.





Đột nhiên, cỗ quan tài đá nặng nề đã chìm xuống đất từng tấc một.


Đây đúng là thuật trầm quan nhưng lại không thể nào khiến cho cỗ quan tài nặng nề chìm hẳn xuống dưới, chỉ chìm được một nửa liền bất động, một nửa trong lòng đất, một nửa ở bên ngoài.





"Ngươi học lỏm thuật trầm quan đúng không?", Thương Khung liếc mắt nhìn Triệu Bân hỏi.





"Đám Thi Tộc mới là đám học lỏm", Triệu Bân ý vị thâm trường nói, thuật trầm quan của hắn là do Nguyệt Thần dạy cho nên tuyệt đối chính tông, nguyên nhân chính là vì tuyệt đối chính tông nên cỗ quan tài này mới không thể chìm hẳn xuống dưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK