Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tuyệt vọng không?”, khóe miệng Ân Trú hơi nhếch lên, lão ta giống như một bóng ma lang thang ở sâu trong mây mù, chỉ thỉnh thoảng lộ ra gương mặt dữ tợn, trông còn đáng sợ hơn cả ác quỷ địa ngục.





“Chuyện nhỏ”, Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, lập tức phóng ra minh hôn lực ngưng tụ thành kiếm quang chém vào lò luyện đan nhưng vẫn không phá được thân lò, chỉ có thể tạc ra ánh lửa.





Hự!





Dù vậy Ân Trú vẫn không khỏi kêu rên, như thể vừa bị ai đó chém vào người.





Minh hôn lực thực sự quá tà hồ, chẳng những chuyên khắc chế ánh sáng vô lượng của lão ta mà thậm chí còn có thể khắc chế cả lò luyện đan do lão ta biến hóa ra, lò luyện đan này được kết nối thẳng với cơ thể của lão ta.





Hay lắm!





Ánh mắt Triệu Bân lóe lên, tinh thần ngay lập tức trở nên tỉnh táo.





Hắn thu lại huyền hoàng khí cùng thiên lôi, chỉ sử dụng minh hôn lực ngưng tụ thành kiếm quang, liều mạng chém vào thân lò.





Lò luyện đan nguy nga như núi cuối cùng cũng trở nên không ổn định, nó đã bị minh hôn lực liên tục công kích, ngoài ra còn có tiếng Ân Trú kêu rên truyền tới, mặc dù rất nhỏ nhưng Triệu Bân vẫn có thể nghe thấy được.





Triệu Bân có thể nghe thấy.





Thì chẳng lẽ Hồng Tước lại không nghe thấy?





Cô ta cũng không nhàn rỗi, đồng minh phụ trách công phạt, cô ta phụ trách tìm sơ hở trên lò luyện đan, trong lúc Triệu Bân đang làm ầm ĩ thì thực sự đã khiến cho lò luyện đan lộ ra sơ hở, chăm chú nhìn thì có thể thấy đó là một vết rạn rất nhỏ.





"Chính là nó".





Hồng Tước trong chớp mắt ra tay, cầm kiếm đâm xuyên qua vết rạn.





Tiếng răng rắc vang lên chói tai, lò luyện đan khổng lồ đã bị khoét ra một lỗ hổng.





Cả hai ngay lập tức nhảy ra ngoài.





Triệu Bân tung ra một quyền đập nát lò luyện đan.





Hồng Tước chém ra một kiếm mở đường, mạnh mẽ phá nát tru sát trận.





Hai người một trước một sau nhảy ra khỏi sơn cốc.





Đến lúc này, màn sương mù mịt mờ mới tan đi.





Đến lúc này, Ân Trú đang ẩn thân bên trong mới hiện nguyên hình.








Tuy lão ta trông có chút chật vật nhưng cũng không có vấn đề gì lớn, nét mặt già nua của lão ta trông vô cùng dữ tợn nanh ác, đôi mắt đỏ ngầu chảy ra máu tươi. Lão ta tỉ mỉ thiết kế một cái bẫy chặt chẽ nhưng lại bị phá một cách dễ dàng, thật sự quá mất mặt.





"Ân Trú, để mạng lại đó".





Triệu Bân bộc phát sát khí mãnh liệt, vung kiếm chém tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK