Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng có thể là bên phía Thiên Tông và Đế Đô xảy ra xích mích.





Dự cảm của hắn rất linh nghiệm.





Đám người Thương Khung đi lạc thật rồi, lúc này họ đang chửi bới ầm ĩ giữa vùng sa mạc. Trước đó tới tìm người của Tần gia, cũng tới xử lý Ma quật, đi được nửa chừng thì lạc, chỉ thấy hai mắt tối thui.





Đến khi xuất hiện lần nữa đã ở chốn sa mạc chó ăn đá gà ăn sỏi, không nhành cây ngọn cỏ, không có linh lực, chỉ có cát vàng bay mù mịt, đi thế nào cũng không ra được. Họ bị nhốt ở đây bao nhiêu ngày rồi, ngoài việc chửi thề, cũng chẳng có gì đáng nói nữa.











Nếu như Vân U Cốc là một cái bẫy thì sa mạc này cũng là một cái hố.





Chuyến đi này của bọn họ là thế, chẳng làm được chuyện gì mà chỉ toàn dính bẫy.





Theo lời Nguyệt Thần chính là kiểu ăn thì giỏi mà làm thì chẳng tới đâu.





Nhắc đến sa mạc này, nếu có hai lão đạo Hắc Huyền và Bạch Huyền có mặt, họ nhất định sẽ nhận ra. Trước đây, lúc họ đến biên ải đông nam đón Triệu Bân, đi tới đi lui khá lâu xong lại lạc vào sa mạc quỷ dị này, bị nhốt trong đây mấy tháng trời.





Đám người Thương Khung đều là mấy người già đời nên khi mắc bẫy cũng toàn dính mấy thứ “chuyên nghiệp”.





Vả lại, Đế Đô và Thiên Tông cũng có biến cố.





Có không ít người bị trúng chú đã bắt đầu xảy ra dị biến.





Trong đó có cả Mục Thanh Hàn và Đại Hạ Long Phi, sức mạnh huyết mạch đang xói mòn, bất cứ lúc nào họ cũng có thể trở thành ngụy bí giả.





Đương nhiên cũng có người Triệu Bân không có cảm giác, chẳng hạn như… Liễu Tâm Như.





Hả?





Đi được một đoạn, hắn ngửi thấy mùi máu tanh.





Lúc đến gần mới biết xảy ra chuyện gì. Là một thôn nhỏ gần sông bị đám cướp tàn sát, từ người già tuổi thất tuần đến trẻ sơ sinh còn nằm trong tã lót, không một ai sống sót, toàn bộ chết rất thảm, mà tất cả đều có một điểm chung đặc thù.


Điểm chung đặc thù nào? Toàn bộ đều bị hút thành xác khô!





Gào! Gào!





Đại Bằng nhìn thấy cảnh tượng này thì ánh mắt trở nên hung hãn, nó gào lên như đang muốn nói: Quá tàn nhẫn!





Triệu Bân không nói gì, hai mặt híp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK