Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diêm La Mặt Quỷ bật cười, chữ “giết” sắp thốt ra khỏi miệng lại bị đổi thành chữ “xem”, má nó, không sợ thụt lưỡi à?





Không sợ!





Câu trả lời này sẽ được các bên đồng thanh đáp.





Thụt lưỡi vẫn tốt hơn là bị sét đánh.





Không chỉ có Diêm La Mặt Quỷ bật cười, mà còn cả biển người đang đứng xem, má ơi, thống soái của các bên cũng lươn dữ thần!





“Bọn ta đến xem náo nhiệt thật đấy!”





Các thống soái đều cười trừ, vừa rồi mặt đang hầm hừ, giờ thì đã cười tươi như hoa, người nào cũng thân thiện, đến cả thanh kiếm đang cầm trong tay cũng được bị đút lại vào trong vỏ.





Rõ ràng hôm nay không thích hợp để ra oai vì ra oai thì sẽ bị sét đánh.





“Đông Hải nhiều nhân tài thật!”





Các cao thủ Đại Hạ nói với vẻ đầy cảm xúc, mấy người này lật mặt còn nhanh hơn bánh tráng, nhanh không kịp đỡ. Mà nghĩ lại thì cũng đúng, hên là trở mặt kịp, chứ nếu không thì sẽ bị sét đánh cho khôn ra rồi.





Triệu Bân không nói gì, chỉ sải bước rời đi.





Hắn không dẫn sét, cũng không dùng sét tấn công, chẳng phải vì hắn đã tin lời “lươn lẹo” của thống soái mà vì trạng thái của hắn đang không ổn. Không chừng bởi trước đó cứng rắn chống đỡ thiên kiếp, cố giết Thiên Võ nên trạng thái tóc vàng của hắn không thể duy trì lâu hơn.





Một khi trạng thái này biến mất thì toàn thân sẽ rơi vào trạng thái suy nhược cực độ ngay.





Chuyện này đã từng xảy ra trước đó.











Lần đó, nếu không nhờ Diệu Ngữ lao ra, hắn đã bị Tà Niệm Mặt Quỷ tiêu diệt từ lâu rồi.





Thế nên mới nói, hắn phải nhanh chóng rời đi. Một khi trạng thái tóc vàng tan hết, cho dù có mượn uy lực của sấm sét cũng không thể tạo ra bao nhiêu uy thế. Nơi này không chỉ có một mình hắn, hắn phải chịu trách nhiệm với quân viễn chinh Đại Hạ.





“Đi theo!”





Sau lưng, Long Phi và các cường giả Đại Hạ đồng loạt bám sát.





Mà các thế lực cũng rất tự giác và ăn ý chừa ra một con đường cho họ, ai không muốn bị sét đánh thì phải để Cơ Ngân đi. Cơ Ngân có sấm sét trợ uy, họ không ngăn lại được, cứ để hắn đi sớm cho yên tâm, tránh đến lúc đó Cơ Ngân lại giở quẻ.





Triệu Bân không giở quẻ, nhưng biến cố thì lúc nào cũng có.


Biến cố gì thế? Sấm chớp đì đùng bỗng dưng tan mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK