Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ một hóa thân mà đã có thể đánh Hồng Uyên cảnh giới Chuẩn Tiên thảm đến như vậy.





Nếu như là chân thân của Lạc Nhật Tiên Vương thì còn khủng bố đến cỡ nào?





"Vì sao lại khai chiến?", Triệu Bân nói xong liền đặt một tay lên ngực Hồng Uyên đẩy Tiên lực cuồn cuộn vào trong để thay Hồng Uyên hóa diệt sát ý, sau đó mới dùng huyết mạch căn nguyên giúp vết thương khép miệng lại.





"Hắn ta nói là luận võ", Linh Lung hít sâu một hơi nói.





"Làm gì có kiểu luận võ nào như thế này?", hai mắt Triệu Bân lóe sáng, căn cơ của Hồng Uyên gần như đã bị đánh nát, nếu như không phải nội tình của Hồng Uyên đủ hùng hậu thì sợ là đã thành phế nhân, trong lúc luận võ làm gì có ai ra tay thâm độc như vậy?





"Ma quân còn bị thương nặng hơn sư tôn", Linh Lung lại nói.





"Thành Thiên Thu của ta..."





"Ma hậu đã mất một cánh tay, Thương Khung gần như thân diệt, Tử Linh bị đánh gãy huyết mạch bản mệnh, lão môn chủ bị phế tu vi, Lạc Hà... Lạc Hà bị cuốn vào một vết rách không gian... không rõ tung tích".





"Đáng chết".





Triệu Bân ngay lập tức xoay người chạy thẳng về núi Bất Tử.





Đêm đến.





Thành Thiên Thu chìm trong ánh hoàng hôn.





Khi Triệu Bân vào thành thì chỉ trông thấy một đống hỗn độn.





“Ngươi đã trở về rồi”, hắn vừa vào thành thì Ma Tử đã ra tới đón.





“Cứu người trước đã”, Triệu Bân nhanh như một tia chớp, đảo mắt nhìn khắp thành Thiên Thu.





Khi hắn đi, nơi này vẫn còn là một nơi gấm hoa nhung lụa.





Nay nhìn lại, chỉ còn một màu lụi tàn, rất nhiều ngọn núi đã nổ tung, những ngôi đền đã sụp đổ, đa số người trong thành đều mang vẻ mặt tái nhợt, trong đó có rất nhiều người còn nằm trên giường bệnh, may mắn là nhóm lão môn chủ, Thương Khung, Bất Diệt Ma Hậu và Tử Linh không có ai bỏ mạng.





“Có tin tức của Lạc Hà không”, Triệu Bân hỏi.





“Mạng lưới tình báo đã được tản ra khắp nơi, nhưng vẫn còn đang tìm kiếm”, Ma Tử hít một hơi thật sâu.





Triệu Bân không hề chậm trễ, vội vàng đi đến chỗ của lão môn chủ.





Trong phòng, bọn Diêm La Mặt Quỷ đang cố gắng cứu chữa.





Lão môn chủ bị thương quá nặng, tu vi bị phế bỏ hoàn toàn.





Triệu Bân không nói nhiều lời vô nghĩa, tiên lực cuồn cuộn được truyền ra để bảo vệ tâm mạch lão môn chủ, lấy lại căn nguyên huyết mạch, bảo vệ cơ thể đang dần héo tàn, sau đó là khí sinh linh cuồn cuộn không ngừng rót vào.


“Chuẩn Tiên?”, mọi người đều giật mình.





Mới đó thôi mà Triệu Bân lại thăng cấp rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK