Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn không muốn gây chuyện, không có nghĩa là hắn sợ chuyện tìm tới.





Tuy hắn không biết tại sao Lương Khâu này lại nhắm vào mình, nhưng nếu đối phương muốn đánh nhau, hắn cũng không ngại đánh một trận.





“Trước khi nghe giảng đạo lại còn được ăn món khai vị”, mọi người bỗng chốc lên tinh thần, đứng tập trung dưới đài chiến đấu, trong mắt bọn họ, xem hai người đánh nhau còn thú vị hơn nghe tiền bối giảng đạo.





“Trong vòng năm chiêu, tiểu tiên kia sẽ thua”.





“Ngươi xem trọng hắn quá đó, ba chiêu, không thể nhiều hơn được”.





“Cũng đúng, Thánh Tử Vấn Thế Tiên Tông mà, chưa từng thua một ai cùng cảnh giới”.





Còn chưa đánh mà bên dưới đã bắt đầu ồn ào, hết người này đến người khác, ai cũng tung hô Thánh Tử Vấn Thế Tiên Tông lên tận trời, tiện thể không quên móc mỉa Triệu Bân một phen.





Với chuyện này, mặt Triệu Bân cũng chẳng có biểu cảm gì đặc biệt.





Nhưng Lương Khâu đối diện thì càng ra sức phe phẩy cây quạt cho thật đẹp, hắn ta rất thích cảm giác được người khác sùng bái.





“Có cần thêm phần thưởng vào không”, Lương Khâu cười nhìn Triệu Bân.





“Tùy ý”, Triệu Bân thản nhiên nói.





“Ta thắng, quỳ xuống dập đầu với ta là được”, Lương Khâu cười đầy ẩn ý.





“Thế hắn thắng thì sao?”, Triệu Bân còn chưa nói gì thì kẻ gây rối đã gào to.





“Hắn thắng, vật này sẽ là của hắn”.





Lương Khâu vung tay, một viên linh châu màu tím từ trong tay áo hắn ta bay ra, lơ lửng giữa không trung, lóe lên vầng hào quang màu lá cây huyền ảo.





“Trời ạ, Hỗn Nguyên Châu?”, dưới đài có người hoảng hốt.





“Sao thế, thứ đó quý giá lắm hả?”, kẻ gây rối đảo mắt nhìn.





“Rất quý nhé”, có người khoanh tay: “Bỏ vào đan hải hoặc là tử phủ, có thể rèn luyện tiên lực đến mức cao nhất quanh năm, có cả tác dụng nuôi dưỡng thể phách”.





“Thánh Tử Vấn Thế lại lấy thứ đó ra cược, đúng là hào phóng”.





“Một ván chắc thắng, hắn ta có cược cái gì cũng không quan trọng”.





“Nói thế cũng đúng ha”.





Bên dưới lại xì xào bàn tán, ai cũng ham muốn viên linh châu kia.


Đâu chỉ mình bọn họ ham muốn, Triệu công tử cũng thích mà, có người tặng đồ cho dùng, hắn… Nào dám mặt dày mày dạn như thế?





“Ba chiêu ngươi sẽ thua”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK