Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tà ma từ đâu đến?"





Triệu Bân lẩm bẩm, mở Thiên Nhãn nhìn trộm ý thức của nữ soái.





Hắn nhìn trộm hơn nửa đêm cũng không phát hiện ra nguyên cớ.





Không nhìn thấy tà ma ở đâu.





Nhưng hắn chắc chắn tà ma vẫn còn ở đó.





Hắn cũng đã từng trải qua chuyện như vậy, chính là lúc chiến đấu với mặt quỷ tà niệm. Nó nằm bên trong cơ thể của hắn nhưng ngay cả Hồng Uyên xem bệnh cũng không thể phát hiện ra.





Có thể thấy được tà ma bên trong cơ thể của nữ soái có cấp bậc không hề thấp, đạo hạnh của hắn vẫn chưa đủ để tìm ra manh mối.





Thành thật mà nói, đây không phải là một tin tốt.





Đường đường là thống soái quân Xích Diễm nhưng lại mang trong người một tà ma đáng sợ như vậy, một khi nó tác loạn thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.





Tai họa ngầm này sợ rằng ngay cả nữ soái cũng không biết.





Triệu Bân hít sâu một hơi, lấy dây xích ra khỏi chiếc nhẫn ma.





Đây không phải là xiềng xích bình thường mà là xiềng xích của Đại Tế Ti, lão ta đã sử dụng huyền thiết đặc biệt để tạo ra nó cho nên cực kì cứng rắn, cấm chế bên trên cũng cực kì mạnh mẽ, đã bị xiềng xích thì rất khó ra.





"Tiền bối, đắc tội".





Hắn nhanh chóng dùng xiềng xích khóa tay chân của nữ soái lại.





Phải khóa lại mới chắc ăn, nếu như nữ soái lại phát điên thì hắn cũng không gánh nổi.





Đã khóa nữ soái lại bằng xiềng xích nhưng hắn vẫn không an tâm, liên tục dán thêm bùa chú phong ấn lên người nữ soái.





Cảnh tượng đó rất là khôi hài, nữ soái lặng yên nằm ở trên tảng đá, bên cạnh là một tên nhóc tóc tai bù xù đang ngồi xổm bận rộn tay chân, trông y hệt một tên đạo tặc đang bắt trói thiên kim tiểu thư nhà nào.





Sau khi phong ấn nữ soái xong thì hắn mới khoanh chân ngồi xuống.





Trải qua trận chiến này hắn mới biết thế nào là kẻ mạnh thật sự, hắn ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa mà cũng bị đánh đến tàn phế, không biết khi nữ soái ở trong trạng thái đại ma đầu đánh nhau với hoàng phi Vũ Linh thì ai sẽ chiến thắng.





Màn đêm lại chìm vào tĩnh lặng.





Hòn đảo nhỏ này cũng không thể tiếp cận được.





Như thế cũng tốt, không có ai quấy rầy.





Trong khoảng thời gian này, Triệu Bân đã nhiều lần mở mắt ra quan sát nữ soái, sau đó lại nhìn lên bầu trời.





Nam Vực thực sự thú vị.





Màn đêm ở Nam Vực quá dài khiến cho hắn cảm thấy rất kì quái. Lúc hắn còn ở Ma vực bầu trời cũng tối đen như thế này, trên bầu trời cũng sẽ có bảo bối rơi xuống, chuyện đó làm cho hắn bất giác nghĩ đây chính là Ma vực thứ hai.





Nếu như vậy liệu có phải trên bầu trời ở đây cũng có cất giấu một tòa bảo tàng hay không?





Nhắm mắt, hắn lại tiếp tục trị thương.





Ở bên ngoài, những kẻ chạy tới tranh đoạt bảo vật vẫn đang đánh nhau vô cùng kịch liệt, khí thế ngất trời.





So sánh với bên đó thì ở rìa ngoài hải vực vẫn tương đối yên tĩnh.





Quan sát từ phía trên xuống có thể thấy hơn mười chiến thuyền khổng lồ đang phóng ra ngoài khơi.





Đó chính là chiến thuyền của Bạch gia đang trên đường di tản ra khỏi đảo, đường đi rất thuận lợi, không hề có kẻ nào ngăn cản. Với tốc độ này không bao lâu sau bọn họ liền có thể ra khỏi Nam Vực, đến lúc đó cho dù Thi tộc cùng Huyết Y Môn xuất hiện thì cũng không dám đuổi giết nữa. Đã bước vào biên giới Đại Hạ thì bọn chúng chắc chắn không dám lỗ mãng.





"Sao vẫn chưa theo kịp?"





"Tám phần là do chưa tìm được tên nhóc kia".





"Lại có thêm phiền phức".





Cường giả quân Xích Diễm xúm lại bàn tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK