Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Biểu cảm này của tiền bối, vãn bối thấy khá thuận mắt đấy”, Triệu Bân móc mỉa, dạng người thế nào thì cứ tỏ ra như thế đi, cố tình ra vẻ từ bi giả dối, nếu không phải ta trông thấy mà là người không biết trông thấy, còn tưởng ngươi là người tốt thật ấy chứ?





So với ông ta thì tên đầu trọc Hồ Lai kia hợp với khẩu vị của hắn hơn.





Hồ Lai tuy là một ông sư phá giới, tuy rất vô liêm sỉ, nhưng chí ít còn chân thật.





Vị này thì…





Triệu Bân lại xách kiếm Long Uyên ra, thân kiếm rung lên bần bật.





Lão hòa thượng cười khẩy, Đại Phật vỡ nát lại thò bàn tay ra lần nữa, dù sứt mẻ nhưng uy thế vẫn mạnh như cũ, một bàn tay từ trên trời hạ xuống trông như cả ngọn núi, khí thế rất hùng mạnh.





Uỳnh!





Triệu Bân vung kiếm chỉ lên trời: “Ngự kiếm phi tiên”.





Bí pháp này là bí thuật của Bát Nhã, khi còn ở tỉ thí Tân Tông đã bị hắn “học mót” được. Triệu Bân làm thử vô số lần, có thể coi là đại chiêu tấn công tập thể, chẳng qua ngày thường rất ít khi dùng.





Hôm nay có vẻ phù hợp.





Hắn vừa dứt lời, kiếm mang màu vàng vọt thẳng lên tầng mây, tiếng kiếm ngân chói tai vọng khắp đất trời, mỗi một kiếm mang đều mang theo kiếm uy vô địch khiến tầng không nổ ra vô số tia lửa.





Đùng!





Bàn tay của Kim Phật lập tức bị hủy diệt.





Tàn dư thân thể của Kim Phật cũng bị kiếm quang chém hỏng từng tấc một.





Phụt!





Lão hòa thượng phun máu, khó lòng giữ được Đại Phật và Kim quang hộ thể. Chiêu ngự kiếm phi tiên này khiến ông ta vô cùng khó chịu, thêm cả phản phệ khi Kim Phật vỡ ra cũng rất hung mãnh.





Ngoài ra, còn có cả sức mạnh không gian.





Vết thương này làm ông ta quá lợm giọng.


“Thêm nữa nào!”





Triệu Bân thét lớn, vung kiếm lần thứ hai.





Lần này, hắn chĩa thẳng vào lão hòa thượng, không cho ông ta cơ hội nghỉ xả hơi. Đợi khi ông ta hoàn hồn, lại tạo ra Phật quang hộ thể, lại tạo ra một Đại Phật nữa cho mà xem.





Tú Nhi nói rồi: Nhân lúc ông ta đau ốm, kết liễu ông ta cho sớm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK