Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi đến một chỗ, Triệu Bân đột ngột dừng chân, dồn hết nhãn lực nhìn ra phương xa.





Ngay một giây trước đó, bên ấy dường như có ánh sáng lóe lên, trùng hợp thay, bị hắn bắt gặp.





Không nghĩ gì nhiều, hắn cầm bảo liên đăng đi về phía ấy.





Cây cầu gỗ gãy nứt mà hắn từng đi qua trong ảo ảnh hóa ra thực sự tồn tại trong thực tế.





Nước sông chảy róc rách rất dễ nghe.





Đi qua cây cầu gỗ không phải hoa viên mà là một khu rừng trúc, màu trúc xanh khiến khung cảnh trước mắt như sáng lên.





Nếu hắn không nhầm thì ánh sáng ban nãy xuất phát từ rừng trúc này.





Đợi khi đi sâu vào trong rừng, hắn mới biết thứ phát sáng là một mặt gương được treo trên cọc, nhẹ nhàng đung đưa theo gió, thỉnh thoảng phản chiếu ánh sao nên mới lóe lên ánh sáng.





Triệu Bân nhìn xung quanh rồi mới sải bước về phía ấy, ánh mắt hắn rất kỳ lạ, ai rảnh rỗi treo gương ở đây thế này.





Sau vài tiếng gọi không thấy ai đáp lời, hắn mới giơ tay tháo mặt gương xuống, lật qua lật lại để xem xét: Chẳng có gì đặc biệt, chỉ là mặt sau của tấm gương khắc hoa văn bí ẩn cổ xưa, hình dạng khá giống một đóa hoa đào.





Có lẽ vì tò mò, hắn còn soi mình vào trong gương.





Lần soi gương này khiến hắn phải đờ người ra.





Người xuất hiện tấm gương kia không phải hắn, mà là một nữ tử với dung mạo tuyệt thế.





Khi hắn nhìn vào, nữ tử trong gương còn nháy mắt với hắn, giống như đang chòng ghẹo, tư thái quyến rũ, thậm chí có vài phần lẳng lơ, sau đó nàng ta che miệng cười trộm, ngón tay ngọc ngà như trong suốt.





Phá!











Triệu Bân thét một tiếng trong lòng, nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo.





Khi nhìn vào gương lần nữa, trong gương là khuôn mặt của hắn.





Hắn vô thức liếc sang nhìn bảo liên đăng, liên hỏa vẫn đang cháy, có tiên lực rót vào, ánh sáng của liên hỏa bao trùm cơ thể hắn, trong tình huống như vậy mà vẫn còn trúng ảo thuật.





Sau khi tâm cảnh sáng rõ, hắn lại lấy gương ra nghiên cứu, không quên hà hơi vào mặt gương, sau đó lau nó vào y phục, lau tới khi sáng bóng, soi thêm vài lần cũng không có gì bất thường.


Mặt gương không có gì bất thường nhưng chiếc nhẫn ma của hắn lại rung lên, rung đến mức hắn đứng không vững, chiếc gương trong tay bay vọt ra ngoài.





Không đợi hắn kịp đứng vững, một cỗ quan tài bị chiếc nhẫn ma nhả ra ngoài,





Đây là quan tài ngọc, cỗ quan tài phong ấn môn chủ La Sinh Môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK