Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đi ngang qua Triệu Bân, Lương Khâu vô thức nghiêng đầu nhìn sang.





Không biết tại sao hắn ta lại cảm thấy rất quen thuộc cái dáng người của tên mặc đồ đen này, hình như đã từng gặp ở đâu đó, nhưng đối phương che chắn quá kín kẽ, với thực lực của hắn ta thì không nhìn thấu được, ngay cả hai cao cảnh giới Thái Hư áo vàng và áo bạc cũng không thể nhìn rõ chân dung của Triệu công tử, thế càng đừng nói là hắn ta, cả ba chỉ biết đối phương là cảnh giới Động Hư.





“Thủ pháp che giấu quá huyền ảo”, cảnh giới Thái Hư áo bạc nhàn nhã nói.





“Nếu trưởng lão rảnh thì có thể đi điều tra về kẻ này một chút!”, Lương Khâu truyền âm.





“Đã để lại ấn ký rồi, đợi sau khi đến Thánh Hỏa Điện, ta sẽ đích thân đi điều tra”, cảnh giới Thái Hư áo vàng nói.





Nhìn thấy ba người, hai trưởng lão Thánh Hỏa Điện canh giữ sơn môn vội vàng đứng lên, chắp tay từ xa: “Không biết các đạo hữu Vấn Thế Tông đến nên không thể đón từ xa, còn mong lượng thứ”.





“Tiền bối khách sáo rồi”, Lương Khâu khẽ cười, từ trên trời đáp xuống.





“Lão tổ nhà ngươi đang ở đâu?”, cảnh giới Thái Hư áo bạc vuốt râu.





“Lão tổ Hắc Sơn của chúng ta vẫn đang bế quan, có lẽ lão tổ Thánh Hỏa phải đợi lâu!”





“Làm phiền rồi!”





Nói được hai ba câu, mấy người Lương Khâu được dẫn vào Thánh Hỏa Điện.





Cảnh tượng này….





Triệu Bân nhìn thấy toàn bộ.





Rõ ràng Vấn Thế Tông của Bắc Đẩu Tinh và Thánh Hỏa Điện của Bắc Cực Tinh có quan hệ vẫn rất tốt, bằng không thì trưởng lão Thánh Hỏa Điện cũng sẽ không nồng hậu đón chào như vậy, dù sao cũng nhiệt tình hơn khi trả lời hắn.





Triệu Bân quay về thành Thánh Hỏa, chạy thẳng đến một cửa tiệm.





Đó là một thạch phường nhưng không phải là thạch phường Chu gia, trước khi đến, hắn đã nghe ngóng tìm hiểu rồi, trong thành này có đến mười mấy thạch phường như vậy, thế hắn sẽ lần lượt dạo một vòng, có bảo bối mà không chiếm mới là ngu ngốc.





Đây chính là thạch phường của Dương gia, nơi này nhiều đá hơn Chu gia, việc làm ăn kinh doanh cũng tốt hơn.





Ba ngày trước, thạch phường này đã khai quật được một bộ sách cổ, là tâm pháp vô thượng, kích thích biết bao người, khiến lượng người tới đây tăng vọt, tất cả chỉ vì muốn kiếm lời mà thôi.





Triệu Bân vừa bước vào là đã thấy một luồng sáng phóng thẳng lên trời





Là một cây trâm ngọc màu ngọc bích có ý uẩn cổ xưa, thu hút nhiều người vây xem.


“Hòn đá này lạ quá”.





Triệu Bân lẩm bẩm, không khỏi tò mò với khu cấm cổ xưa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK