Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân xách kiếm Long Uyên, nhưng sau đó thu lại, đổi thành một vật khác.





Hắn lấy đàn đá ra, đặt nó lơ lửng trước mặt, tự giác gảy một khúc Vô Sương. Khúc nhạc do hắn tự sáng tác, cầm âm tràn ngập đau thương, trong đau thương còn ẩn giấu cầm ý bá đạo.





Tiếc rằng thứ này không có tác dụng gì với xác tiên.





Cầm ý của hắn đụng phải âm khí như hòn đá chìm xuống biển, không thấy chút bọt sóng nào, bước chân của xác tiên không hề chậm lại, hiển nhiên khúc Vô Sương không có tác dụng với bà ta.





“Tiền bối, có gì từ từ nói”.





“Ta đâu đụng gì tới tiền bối, tại sao cứ nhắm vào vãn bối mãi thế?”





“Hay là ta đốt cho người ít tiền giấy nha?”





Triệu Bân bắt đầu dùng tới chiêu khua môi múa mép, nói hết câu này đến câu khác không ngừng nghỉ, nhưng bất kể hắn nói thế nào, xác tiên cũng không phản ứng, hay nói cách khác là ngôn ngữ bất đồng, mới thấy được tầm quan trọng của việc học một môn ngoại ngữ.





Nếu hắn thông hiểu ngôn ngữ của xác chết, chắc chắn có thể trao đổi với bà ta.





Bây giờ có nói nhiều cũng thành phí lời, người ta đâu thèm để ý tới hắn.





Đùng!





Xác tiên giơ tay lên, vung chưởng tới.





Tiểu Kỳ Lân gầm gào, điều động chút sức mạnh còn lại để giúp Triệu Bân mở Kỳ Lân hóa, cũng trong khoảnh khắc ấy, Triệu Bân gắng gượng dùng lồng Thiên Cương, sau đó còn thêm cả Rồng Thần Vẫy Đuôi.





Nhưng những thứ này dường như chỉ là vật trang trí.





Lồng Thiên Cương vỡ tan trong một khoảnh khắc, Rồng Thần Vẫy Đuôi quật lên xác tiên chẳng những không lay chuyển được gì, mà còn khiến nó vỡ nát luôn, thế nhưng một chưởng của xác tiên đánh bay Kỳ Lân hóa, dư chấn từ chưởng kình khiến ngũ tạng của Triệu Bân nứt ra, xương cốt cũng kêu lên răng rắc.





Quá lớn.





Cách biệt quá lớn.





Nếu đổi lại là võ tu Địa Tạng bình thường khác, một chưởng này là đủ thành tro.





“Hồng Tước!”


Ma xui quỷ khiến thế nào, Triệu Bân thét lên như vậy.





Chỉ hai chữ này thôi, xác tiên bỗng dừng lại, đứng lặng ở đó, cử động cổ một cách cứng nhắc. Điều này khiến Triệu Bân nhướn mày, là Hồng Tước của Đại Hạ thật à? Nếu không tại sao lại có thần thái này.





“Hồng Tước!”





Người nào đó phấn khởi hắn, gọi thêm lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK