Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu công tử rất tiến tới, hắn khoanh tay đi dạo trong địa cung, nhìn cái này ngó cái kia. Trong địa cung lớn như vậy, ngoài linh trì kia ra chắc hẳn vẫn còn các báu vật khác, phải tìm thử xem sao. Còn về phía tinh túy thú nguyên, dường như nó chỉ có tác dụng với Hung Hổ, Tiểu Kỳ Lân của hắn không phải không nuốt được, nhưng tác dụng không nhiều.





Grừ! Grừ!





Tiến vào linh trì, Tiểu Hung Hổ cực kỳ hăng hái, nuốt lấy nuốt để không hề khách sáo.





Vóc dáng của nó nhỏ, nhưng mỗi khi hút một phần tinh túy lại cao lớn thêm một chút, sức mạnh cũng tăng thêm một bậc.





“Khá lắm!”





Đại trưởng lão Ma gia mỉm cười, con hổ này có tiền đồ.





Các cường giả cũng vuốt râu, thu hồi ánh mắt, ai nấy khoanh chân ngồi xuống, tĩnh tâm trị thương.





Trưởng lão Ma cung không nấn ná lâu, vội vàng ra ngoài.





Chuyện chuyển nhà cần nhanh chứ không chậm trễ được, phải khẩn trương thu dọn hành lý.





Không ai trong Ma cung phản đối chuyện di dời. Thi tộc chịu thiệt, tuyệt đối sẽ không buông tha, họ sẽ còn đến nữa.





Dưới ánh trăng, Ma cung bận tíu tít.





Nếu đã phải chuyển nhà thì thứ gì đem đi được sẽ mang đi hết, thứ gì không mang đi được thì tiêu hủy ngay tại chỗ.





Dưới địa cung.





Triệu Bân lôi ra tài vật của lão già tóc đỏ, tự mình kiểm đếm.





Nói thế nào cũng là lão làng của Thi tộc, rất giàu có, trên người toàn báu vật, đặc biệt nhất là thanh kiếm, không hề tầm thường, chắc hẳn đã luyện chế rất nhiều năm, dấu ấn cực mạnh, tôi luyện một hồi mà không luyện hóa được.





Cũng không sao.





Đợi quay về rồi luyện, luyện hóa chỉ là vấn đề thời gian.





Kiểm đếm bảo vật xong, hắn mới đứng dậy, nhìn qua Tiểu Hung Hổ rồi mới chạy về phía hai con rối Thiên Võ. Lão già tóc đỏ đã chết, hai con rối trở thành vật vô chủ. Giống như Phù Nhàn vậy, hai con rối này không phải con rối tầm thường, mà là con rối đã được luyện hóa.





Thương Khung cũng có mặt, ông ta đang ngồi xổm xuống nghiên cứu.





Trông có vẻ như ông ta cũng muốn điều khiển hai con rối này.





“Nhìn ra được thứ gì rồi”, Triệu Bân cũng ngồi thụp xuống.





Thương Khung rất lúng túng, đến tận bây giờ vẫn chưa nhìn ra điều gì.





Không nghiên cứu ra được cũng đúng thôi.





Bí pháp làm con rối của Thi tộc đâu dễ phá giải như vậy.





Nhưng ông ta có rất nhiều thời gian nghiên cứu, một khi phá giải được, thế thì ghê gớm lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK