Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tiến vào bên trong rồi, hai người lại thêm sững sờ, bởi vì trong thành cường giả nhiều như mây, các thế lực đan xen và phức tạp: dòng thừa kế của Ma vực, Tần gia ở Đông Hải, Bạch gia và Nhan gia ở Nam Vực, Thiên Âm Các ở Tây Nhạc, thậm chí có cả người của Thiên Tông, người của Trấn Ma Ti, người của La Sinh Môn…











Đây là cái nồi lẩu thập cẩm à?





Nếu không đích thân đến, chắc họ cũng không biết Triệu Bân lại lôi kéo được lực lượng mạnh mẽ đến thế.





Nhưng chuyện làm họ kinh ngạc hơn là Ma Quân vẫn còn sống.





Không ngờ kẻ hùng mạnh cái thế của tám ngàn năm trước lại sống đến thời đại này.





Còn cả Ma Hậu nữa, sao trông quen mắt thế? Gương mặt y hệt như Bát Nhã!





Rốt cuộc ngôi thành này còn cất giấu bao nhiêu bí mật nữa?





“Bản lĩnh không nhỏ đâu!”, Linh Lung hít một hơi thật sâu.





Người bình tĩnh như nữ soái mà hôm nay cũng bất ngờ kinh hãi tới vậy, đúng thật là được mở rộng tầm mắt!





Triệu Bân chỉ mỉm cười, nếu không có chút bản lĩnh, hắn nào dám ra ngoài lang thang. Thân phận thật đã bị bại lộ, để Linh Lung và nữ soái biết bí mật của thành Thiên Thu cũng không sao, dù họ tiết lộ cũng chẳng hề chi.





“Mắt thiên không!”





Đồ đệ của Hồng Uyên và nữ soái của quân Xích Diễm đều là người có tri thức đa dạng.





Khi nhìn thấy tế đàn thứ năm, mắt đẹp hơi híp, rõ ràng là họ đã nhận ra, mà cũng bởi thế nên mới vô cùng mừng rỡ. Mặc dù không biết Triệu Bân tìm thấy bí pháp này ở đâu nhưng mắt thiên không đã thất truyền từ lâu này thật sự là một sự giúp đỡ to lớn.





“Tạm thời đi dạo một chút nhé, vẫn còn phải đợi thêm một người!”, Triệu Bân mỉm cười nói.





“Đúng là phải nhìn ngắm cho kỹ!”





Hai người mỉm cười rồi như hai du khách, họ dạo quanh khắp nơi trong thành, càng nhìn càng thấy kinh ngạc.





Càn khôn của thành này vô cùng huyền diệu, đừng nói đến bọn họ, dù Hồng Uyên có đến thì cũng chưa chắc nhìn thấu, đây là thứ được tiên gia tạo ra.





Hai người lòng vòng một lúc thì gặp một cây cổ lệch, nhìn thấy những người bị treo trên đó, trên mặt đều là biểu cảm sâu xa. Chắc đây là đám con tin! Là “vốn làm giàu” của người nào đó rồi.





“Đúng là diễn viên thực thụ!”





Hai người lắc đầu mỉm cười rồi quay đầu bỏ đi, đến giờ, chưa ai biết được rốt cuộc Triệu Bân đã dùng cách gì để tránh được đại trận soát hồn. Một bộ phim truyền hình dài tám mươi tập xoay người đời như chong chóng, thậm chí còn tưởng đâu Thánh tử Thiên Tông là thanh niên tốt!





“Chào sư tổ!”





“Chào nữ soái!”





Suốt dọc đường có rất nhiều người hành lễ với hai người.





Như Huyễn Mộng, Tinh Hồn, có cả người của Thiên Tông.


Ngoài mấy người này ra, còn có kha khá người quen như Bích Tiêu, các chủ Thiên Âm Các, Tử Linh, người giữ mộ hay lão tổ của các thế lực… Không ít thì nhiều, toàn bộ đều có giao tình hoặc ân oán với Triệu Bân, chẳng hạn như người thừa kế của Ma Vực, hiện tại gặp nhau ở đây, đúng là quá thú vị!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK