Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh





Bất cứ nơi nào Triệu công tử lướt qua thì tướng sĩ Đại Nguyên đều sẽ bị chém thành từng mảnh rồi ngã xuống.





Quân địch đắm chìm trong bể khổ trần ai, không bị thiên lôi đánh chết cũng sẽ bị Triệu Bân chém chết, không bị Triệu Bân chém chết thì cũng sẽ bị Kỳ Lân đạp chết, không bị Kỳ Lân đạp chết thì cũng sẽ bị nữ soái bắn chết, không bị nữ soái bắn chết thì vẫn bị tướng sĩ Đại Hạ ở phía sau càn quét tới chết.





Trải qua nhiều đợt tấn công càn quét như vậy, nếu như vẫn còn sống thì chỉ có nhân tài trong nhân tài.





"Tránh ra".





Giữa trận hỗn chiến bỗng nhiên vang lên tiếng quát tháo dữ dội.





Phía trước, thống soái Đại Nguyên đang rút kiếm đứng trên đài cao, lộ ra bộ mặt hết sức dữ tợn.





Trước mặt lão ta có một hàng dài xe nỏ, số lượng hơn mười vạn, đứng bên cạnh mỗi một xe nỏ đều có một binh sĩ Đại Nguyên, trên mỗi một xe nỏ lại lắp sẵn nỏ mạnh, phương hướng của nỏ mạnh đã được điều chỉnh sẵn sàng.





Tất cả xe nỏ đều đang nhắm vào thứ khổng lồ nhất đang chạy loạn hoành tảo khắp nơi.





Đó cũng chính là Cơ Ngân ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa, mười vạn xe nỏ đồng loạt phóng tên, không tin không thể bắn chết được hắn. Trước đó thống soái Đại Nguyên quát tránh ra tất nhiên là đang nói với tướng sĩ của mình đừng đứng chắn đường nỏ mạnh bắn tới.





"Thống soái Đại Nguyên".





Triệu Bân khẽ híp mắt lại, kẻ vừa quát chắc chắn là thống soái của Đại Nguyên.





Quả nhiên là đầu trọc bóng lưỡng, hết sức chói mắt.





Con mợ nó.





Chém giết lâu như vậy mà vẫn chưa giết được đúng người.





"Tránh đi, đừng đối kháng".





Nữ soái ngay lập tức quát lớn. Xe nỏ là vũ khí có lực sát thương rất lớn trên chiến trường, lực xuyên thủng cực mạnh, chỉ cần bị trúng một nỏ mạnh bắn tới thì lôi giáp cùng năng lượng thể Kỳ Lân cũng có thể bị xuyên thủng chứ đừng nói tới chuyện bị nhiều xe nỏ nhắm bắn đến như vậy, ước chừng ở đây cũng phải có hơn mười vạn xe nỏ.





Nếu như số xe nỏ kia bắn trúng mục tiêu thì hắn chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.





"Hiểu rồi".





Triệu Bân vừa nói vừa hung hăng xông thẳng lên.





Khóe miệng nữ soái khẽ giật giật, con mợ nó ngươi có nghe thấy ta nói gì hay không? Ngươi thật sự muốn một mình đối kháng hơn mười vạn cỗ xe nỏ kia sao?





Ta không ngu ngốc đến thế.





Nếu như hỏi thì đây sẽ là câu trả lời của Triệu Bân.





Đừng nói là hắn, cho dù có đem Đại Hạ Hồng Uyên tới đây thì ông ta cũng không dám đối kháng xe nỏ. Nhưng mặc dù xe nỏ là vũ khí chiến tranh cực mạnh nhưng điều kiện tiên quyết là nó phải bắn trúng mục tiêu mới được, hắn cũng không phải là một khúc cây chỉ biết đứng yên để cho nỏ mạnh bắn vào người.





"Dừng!"





Nữ soái quát lớn hạ lệnh cho quân Xích Diễm Đại Hạ sau lưng.





Mệnh lệnh vừa hạ xuống, toàn quân Đại Hạ đều ngừng lại rồi bắt đầu dần dần rút lui. Bọn họ cũng đã nhìn thấy hàng xe nỏ trước mặt kia, số lượng không hề ít, nếu như còn ngu ngốc xông lên thì chỉ có quỷ mới biết được sẽ có thêm bao nhiêu tướng sĩ bị giết chết nữa.





"Bắn cho ta!"





Thống soái Đại Nguyên quát lớn, ra sức vung kiếm chỉ về phía trước.





Ngay lập tức hơn mười vạn cỗ xe nỏ đồng loạt bắn ra nỏ mạnh, mưa nỏ mạnh xẹt qua vòm trời, mỗi một ngọn nỏ mạnh đều mang uy lực vô song, thẳng một đường cuồng oanh loạn tạc.





"Ta bay".





Triệu Bân lại từ trạng thái Kỳ Lân hóa biến thành trạng thái Diều Hâu bay vút lên bầu trời.








image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK