Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người này cần tốc độ nhanh, bởi vì thời gian của họ không nhiều.





Phải biết rằng, trước đó họ tiêu diệt không quân của vương triều Hắc Long, có không ít kẻ lọt lưới, thế này nếu tính thời gian thì chắc chúng cũng chạy về rồi. Nếu quân địch biết được, chắc chắn sẽ phòng bị, muốn đánh lén lần nữa cũng không dễ dàng gì.





Dù sao thì đó là đại quân hàng trăm vạn, có thể điều động bất kỳ lúc nào với số lượng lớn.





Hoặc là lục soát, hoặc là tuần tra, hoặc là bao vây, chỉ cần thống soái Hắc Long hạ lệnh là xong.





Nhắc đến thống soái Hắc Long, lúc này ông ta khá phiền lòng.





Bởi vì bên phía Triệu Bân mãi không thấy tin tức truyền về, mà ông ta cầm kính viễn vọng chủ yếu nhìn về phía Triệu Bân trốn đi chứ không nhìn núi Thương Long.





Trên thực tế, so với Long Chiến và quân Ngự Long thì ông ta để tâm tới Cơ Ngân hơn. Tuy tu vi của hắn không cao, nhưng lại là một cao thủ nghịch thiên, tuy sức lực một mình khá nhỏ, nhưng có thể mượn nhờ thiên uy trong thời điểm đặc thù. Một trận sấm sét giáng xuống không phải trò để đùa đâu.





Vết xe đổ trước đó của đại quân Đại Nguyên chính ví dụ còn chưa khô mực.





“Sao không thấy ai quay về nhỉ?”





Thống soái Hắc Long lầm bầm, vô thức đảo mắt nhìn xung quanh. Không quân truy sát Cơ Ngân để lại không ít phân thân, nhưng lúc này không thấy một ai, chắc là đến giới hạn thời gian nên đã tiêu tan từ lâu rồi.





Từ đó có thể thấy Cơ Ngân đã trốn xa tới cơ nào.











Hoặc là chân thân đã bị thương nặng cho nên phân thân mới trong chớp mắt tiêu vong.





"Thống soái không cần lo lắng, ngày hôm nay không có giông tố, Cơ Ngân chắc chắn không thể mượn thiên uy, hơn nữa cường giả đuổi giết hắn rất nhiều, nhất định có thể tiêu diệt được hắn", lão già tóc bạc bên cạnh chậm rãi nói, lão ta đang trấn an thống soái Hắc Long, cũng chính là tự trấn an chính mình.





Nói thật ra lời này ngay cả chính lão ta cũng không tin nổi.





Thánh tử Thiên Tông không phải là kẻ tầm thường, không quân của vương triều Hắc Long chắc chắn rất khó khăn trong việc vây bắt hắn, nói không chừng còn không thể nào bắt được hắn. Về chuyện này đã có rất nhiều ví dụ đẫm máu, chẳng hạn như cường giả của các vương triều cùng với sát thủ La Sinh Môn đều phải bỏ mạng khi vây bắt hắn. Điều đó chứng minh hắn thật sự rất quỷ dị, chẳng những có chiến lực cực mạnh mà khả năng bỏ trốn cũng giỏi hơn kẻ khác.





Nghe xong những lời này thống soái Hắc Long mới an tâm được một chút.





Đây chính là biểu hiện tự lừa mình dối người, lão ta cũng có chút hối hận, lẽ ra phải phái nhiều người tới đó hơn, bởi vì trên thực tế không quân cộng với vô số cường giả sau khi phái đi đều một đi không trở lại.





Thời gian càng trôi qua thì lão ta lại càng lo lắng.





Thời gian càng trôi qua thì lại càng có thêm nhiều dự cảm chẳng lành tràn tới.





"Cứu ta".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK