Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là do y đã đánh giá thấp Triệu Bân, tâm lý chiến đấu của thánh tử Thiên Tông vững đến mức khiến y phải giật mình.





Thật đáng buồn!





Chắc chắn La Sinh Môn sẽ rất thất vọng, đánh một trận mà mất đến hai đại tướng.





“Tiền bối, lại thêm hai người bồi táng cho người rồi”.





Triệu Bân cất kiếm và bắt đầu thu dọn chiến trường, suy nghĩ vẫn không thay đổi, thứ gì có thể lấy đi được thì tuyệt đối không khách sáo.





Đúng là cảnh giới Chuẩn Thiên có khác! Bảo vật của Thủy, Hỏa phán quan đúng là rất tuyệt, binh khí đều là binh khí tốt, ngân phiếu, dược hoàn, đan dược, bùa chú cũng đều rất nhiều, tất cả đều thuộc về hắn.





Thấy không, cướp vẫn là cách nhanh nhất để có tiền.





Chuyện này không trách hắn được, là do hai tên sát thủ này muốn gây rắc rối cho hắn trước thôi.





Trước đó, nếu không nhờ có trận pháp triệu hồi ngược hướng ở bên ngoài thì hắn đã chết chắc rồi.





Sau khi hủy xác, xóa dấu vết, hắn mới rời khỏi đó.





Biên quan vẫn còn đang đánh nhau, hắn phải qua giúp đỡ.





Ế?





Triệu Bân vừa ra khỏi mộ vua Âm Nguyệt thì bật thốt lên.





Hắn ngước nhìn lên trời thì thấy có một ngôi sao rơi xuống, vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp trên bầu trời tối tăm rồi rơi xuống phía chân trời xa.





Ụm ụm!





Triệu Bân chưa kịp phản ứng thì đã nghe Tiểu Kỳ Lân kêu lên.





Tên nhóc này vô cùng phấn khích, cứ nhảy tưng tưng, nhìn lên trời với ánh mắt sáng rỡ.





“Bảo bối hả?”, Triệu Bân nhích mày.





Ụm ụm!





Tiểu Kỳ Lân không nói được, chỉ vừa kêu vừa gật đầu.





“Đi thôi”.





Triệu Bân không nghĩ gì nhiều mà phóng thẳng về phía đó.





Tiểu Kỳ Lân chạy theo rồi lại chui vào trong đan hải của hắn.





“Cố lên”.





Lúc ra khỏi núi, Triệu Bân đã quay lại nhìn về phía biên quan, như có thể nhìn thấy được khói lửa chiến trường nhuốm đầy máu xuyên qua màn đêm.





Chắc là cuộc chiến đang diễn ra rất ác liệt.





Dường như ở đây cũng có thể nghe thấy được tiếng la hét đòi “giết” kia.





Xong rồi hắn mới quay lại, tăng tốc, ngước mắt lên trời, nhìn chằm chằm vào ngôi sao rơi xuống đó. Nó có thể khiến Tiểu Kỳ Lân kích động như thế thì nhất định phải là bảo bối quan trọng, không chừng còn có thể giúp Tiểu Kỳ Lân hồi phục được sức mạnh.





Vậy thì có thể giúp hắn thực hiện Kỳ Lân hóa hoàn toàn rồi.





Ra chiến trường trong trạng thái Kỳ Lân hóa, hắn nhất định có thể giết vô số quân địch, nếu như còn có thêm một thiên lôi trận nữa thì sẽ càng trọn vẹn hơn. Hắn tiện thể xem luôn thiên tượng, nhưng tiếc là tối nay không có mưa, không thể dẫn ra được sấm chớp.





“Thần tiên đánh nhau làm trần gian phải chịu tội”.





Nguyệt Thần liếc mắt, cô ta có thể nhìn ra được, thứ đang rơi xuống không phải là một ngôi sao mà là một viên tinh thạch, một tinh thạch dị thường, đang bùng cháy dữ dội, chắc là đồ của tiên gia, không chừng nó thật sự có thể giúp Tiểu Kỳ Lân hồi phục sức mạnh.





“Đi đến đây cũng gặp cơ hội”.





Nguyệt Thần không nhìn nữa mà cùng với hai chúc phúc, hợp lực chống lại lời nguyền.





Triệu Bân sắp gặp được cơ duyên rồi.





Vậy thì bọn họ phải cố hết sức hỗ trợ thôi, không thể để hắn gặp tai kiếp được.





Bùm!





Một tiếng nổ lớn vang lên, ngôi sao rơi xuống, đập vào một khu rừng. Chắc là vì quá nặng nên mới làm mặt đất rung chuyển, phần lớn những ngọn núi nhỏ xung quanh đó đều bị sụp đổ, cây cối cũng bị thiêu rụi thành tro.



Triệu Bân đã đuổi kịp, nhưng lại không xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK