Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hắn chờ một lúc lâu cũng không thấy hai thế lực kia phái người đến.





Lúc này, tiểu kỳ lân đã nhảy ra khỏi cái hố mà nó đào, hơn nữa trong miệng còn ngậm theo một khối tinh thạch. Tinh thạch tỏa sáng rực rỡ thắp sáng bốn phía, còn có Tiên khí bao phủ trông hết sức bất phàm.





"Tiên tinh băng ngọc?"





Triệu Bân vừa nhìn thấy nó thì hai mắt đã sáng lên, hắn đã từng nhìn thấy thứ này trong thiên thư huyền môn, đó chính là vật của Tiên gia, chỉ có thể được tạo ra ở Tiên giới, không ngờ nay lại xuất hiện tại Thiên Âm Các ở nhân gian.





Đây là một bảo bối tốt, có thể bồi dưỡng ý uẩn, chính là Tiên vật hiếm có.





Ngao! Ngao!





Tiểu kỳ lân nuốt Tiên tinh băng ngọc vào rồi nhảy qua nhảy lại.





Triệu Bân dường như có thể hiểu được tiếng kêu của nó, cũng chính vì hiểu được cho nên hai mắt lại càng sáng lên, phía dưới địa cung còn có Tiên tinh băng ngọc, chuyện này khiến cho hắn nghi ngờ rằng bốn thế lực tới đây không chỉ vì Nhược Thủy mà còn vì Tiên tinh băng ngọc.





Tiểu kỳ lân lại nhảy xuống, có thể nghe thấy tiếng leng keng phát ra phía dưới.





Triệu Bân làm như không nghe thấy.





Nếu không phải đang bận luyện hóa máu kỳ lân thì hắn còn muốn nhảy xuống đó tầm bảo.





Theo như Tú Nhi thấy thì Thiên Âm Các này cũng thật rộng rãi, không để lại người nào ở đây canh chừng. Chắc là bọn họ không biết Triệu Bân cùng với tiểu kỳ lân là hai tên nhóc vô cùng tham lam.





Không lâu sau thì tiểu kỳ lân đã nhảy ra ngoài, trong miệng còn ngậm thêm một khối Tiên tinh băng ngọc cực lớn tỏa ra ánh sáng rực rỡ khiến cho mắt chó của người nào đó như muốn lòi cả ra ngoài. Một khối Tiên tinh băng ngọc lớn đến như vậy chính là một bảo bối vô giá.





Tiểu kỳ lân rất thông minh, nó nhét Tiên tinh băng ngọc vào trong chiếc nhẫn ma rồi lại nhảy vào trong hố.





Sau đó lại nghe thấy tiếng leng keng vang lên.





Trên đỉnh núi, Bích Tiêu, các chủ Thiên Âm Các đột nhiên cau mày.





“Sao vậy?”, đại trưởng lão đứng bên cạnh liền hỏi.


“Có dự cảm không lành”, Bích Tiêu lẩm bẩm.





Vừa nghe lời này thì đại trưởng lão đã ho khan một tiếng, dự cảm này có phải đã đến chậm quá rồi hay không, kẻ địch đã đánh tới cửa mới dự cảm được?





"Để Cơ Ngân ở lại trong địa cung sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?", Bích Tiêu nhỏ giọng nói.





"Đường đường là Thánh tử Thiên Tông mà còn có thể trộm bảo vật của Thiên Âm Các ta hay sao?", đại trưởng lão cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK