Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất nhiên, chỉ khi thực sự đối mặt với khúc Vô Sương thì lão ta mới nhận ra sự nguy hiểm của khúc nhạc này. Bí thuật sóng âm không thể phá nổi cầm ý nhưng chân nguyên hộ thể cấp Thiên Võ của lão ta thì đã bị cầm ý phá được, chẳng những thân xác đau đớn mà tinh thần cũng bị tổn hại nặng nề, toàn thân bị đánh bay ra ngoài.





"Chuyện này..."





Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều chấn kinh.





Tất cả mọi người đều biết Thánh tử Thiên Tông tinh thông âm luật, có thể tự sáng tác ra khúc Vô Sương lấy đi nước mắt của biết bao nhiêu người, nhưng nó chẳng những đau thương mà còn bá đạo.





Ngay cả cường giả Thiên Võ cũng bị chấn trở mình!





Tinh thần phải mạnh mẽ đến cỡ nào mới có thể đàn ra được cầm ý đáng sợ bậc này chứ?





Bất giác tất cả mọi người đều rơi lệ, cầm khúc thật đúng là có ma lực có thể khiến cho người nghe phải khóc, nghe đến mê mẩn cả người, còn không biết đã rơi lệ từ lúc nào.





"Lại khiến cho ta nhớ lại những chuyện xa xưa", Diêm La Mặt Quỷ lẩm bẩm, bất giác sờ lên khóe mắt, vừa nghe cầm khúc thì tinh thần đã trở nên vô cùng yếu đuối, không khỏi nhớ về chuyện cũ.





Cũng giống như môn chủ, hắn ta cũng chán ghét chuyện làm sát thủ.





Nhưng cuối cùng hắn ta lại trở thành một sát thủ.





Trong ký ức của hắn ta lúc này toàn là những hình ảnh máu chảy thành sông, cầm khúc đầy bi thương đã khiến cho những hình ảnh mà hắn ta chôn giấu sâu trong linh hồn một lần nữa hiện ra trong tâm trí của hắn.





Ai nói sát thủ chỉ là công cụ giết người?





Họ cũng có tình yêu, nước mắt và những câu chuyện buồn sau lưng.





"Khúc Vô Sương khá lắm".





Tử Tuyệt lão đạo định thân, giẫm lên đầu ngọn sóng để lùi từng bước.





Sự khinh miệt trong mắt lão ta đã bị lửa giận át đi, trong cơn tức giận còn phảng phất chút kinh ngạc, lão ta không ngờ một cầm khúc lại có uy lực ghê gớm như vậy, đòn công kích vô hình khiến cho ngay cả võ hồn của lão ta cũng bị đả thương.





Chưa suy nghĩ nhiều, lão ta đã lấy ra một cây tiêu dài.





Có vẻ như lão ta cũng là người tinh thông âm luật, tiếng tiêu cũng mang theo ma lực đáng sợ, đối kháng với khúc Vô Sương của Triệu Bân.





Bang!





Leng keng! Leng keng!


Hai người một đông một tây, một bên đánh đàn một bên thổi tiêu, cầm ý cùng tiêu ý đều là công phạt vô hình, cũng va chạm vô hình phát ra thanh âm leng keng thanh thúy tạc ra ánh lửa lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK