Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cường giả tập trung lại tuy nhiều, nhưng cũng chỉ vây chặt quanh hắn.





Đêm đen u tối nhưng đế đô Đại Nguyên không hề yên tĩnh, giống như lúc trước, vệ binh được điều động tới, vây quanh hoàng cung đổ nát. Cường giả Đại Nguyên đang ở Đế Đô, chưởng giáo và các trưởng lão Hộ Long Tông cũng xuất phát cùng một lúc, sắc mặt rất khó coi. Đến cả tiên trận cũng không giết nổi Cơ Ngân?





“Sao thế nhỉ?”





“Lại có người tới hoàng cung gây sự à?”





“Cơ Ngân còn gục rồi, ai dám tìm kích thích nữa thế?”





Tiếng xì xào bàn luận nổi lên khắp hang cùng ngõ hẻm, đêm tối dài đằng đẵng này sao mà lắm chuyện kỳ khôi thế.





Đùng!





Trong tiếng bàn tán, bầu trời lại phát ra một tiếng nổ lớn.





Bốn pháp sư hộ quốc của Đại Nguyên đã đánh thức trận tru sát cấp tiên.





Thế nhưng, không đợi mây đen bao trùm, không đợi sấm chớp đì đùng đã thấy hoa văn trận pháp hỗn loạn, điên cuồng lao tới lao lui không hề ổn định. Đúng là họ đã lưu chuyển trận pháp cấp tiên, thế nhưng không có uy thế hủy diệt.





“Thế này…”





Bốn pháp sư hộ quốc đồng loạt biến sắc, bấy giờ mới biết tiên trận xuất hiện vấn đề.





Hay nói cách khác, các góc trận đã bị phá hỏng quá nhiều, đến mức trận tru sát không thể vận hành bình thường được nữa.





“Chết tiệt!”





Pháp sư hộ quốc hầm hừ, không cần hỏi cũng biết ai đã làm hỏng.





Bốn người bỏ mặc trận pháp, chạy thẳng tới hoàng cung. Bất kể thế nào cũng không thể để Cơ Ngân đưa hoàng đế đi, tạm thời không nói tới việc họ mất mặt hay không, nếu hoàng đế bị đưa tới tiền tuyến thì sẽ gây ra đả kích mang tính hủy diệt cho sĩ khí.





“Để hoàng đế lại!”





Tiếng gào giận dữ này từ trong hoàng cung vang vọng khắp đế đô.





Triệu công tử cũng là một người tùy hứng, ghét nhất phải nghe người ta hô to gọi nhỏ, mỗi khi nghe thấy bốn chữ này sẽ chém thêm một nhát lên người Nguyên Không, ngụ ý rất rõ ràng: Dám gào thêm nữa, lão tử sẽ chém!





“Cơ Ngân, ngươi không đi được đâu!”





Chưởng giáo Hộ Long Tông lao tới, uy nghiêm vô cùng.





Triệu Bân không nhiều lời, chém ra một luồng kiếm khí.





Đùng!


Chưởng giáo Hộ Long Tông vung chưởng hất bay nó, trở tay chém ra một kiếm cách khoảng không.





Triệu Bân rất tự giác, đặt Nguyên Không trước mặt mình như một lá chắn bằng thịt, vết máu phụt ra ngay sau đó rất chói mắt. Nhát kiếm của chưởng giáo Hộ Long Tông vô cùng bá đạo, suýt chút nữa đã tiễn hoàng đế Đại Nguyên lên trời rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK