Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2681: Vũ khí tuyệt thế

Đội quân này nhanh chóng chạm mặt với các cao thủ Giang Thành do Trương Thất Dạ dẫn đầu, hai bên xông vào đánh nhau túi bụi.

Nhưng đám Trương Thất Dạ tập kích đường dài, ai nấy mệt mỏi, đương nhiên không thể đánh lại, nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.

"Đi!".

Trương Thất Dạ vung tay, lập tức dẫn người rút lui.

"Đuổi theo!".

Sao đám tinh nhuệ kia có thể bỏ qua được, lập tức quát lớn, định đuổi theo.

Nhưng đúng lúc này, Mạn Sát Hồng toàn thân đầy máu kêu lên: "Tất cả quay lại! Tôi có chuyện quan trọng muốn gặp Ma Quân, các cậu mau hộ tống tôi đến gặp Ma Quân đại nhân!".

Đám người của Thiên Ma Đạo đều nhíu mày, định phớt lờ Mạn Sát Hồng, nhưng lại thấy bà ta quát: "Nếu làm lỡ chuyện lớn thì các cậu đều phải rơi đầu đấy!".

Câu này đã dọa sợ tất cả bọn họ.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn từ bỏ việc đuổi theo đám người Trương Thất Dạ, hộ tống đám Mạn Sát Hồng, Cùng Đao bị thương khắp người trở về.

"Tôi muốn gặp Ma Quân thứ năm, Ngạo Ma đại nhân! Các cậu mau đưa tôi đến đó!", Mạn Sát Hồng lạnh lùng nói.

"Không được, Công Thâu đại nhân và Đào Ma Quân đang chờ cô trên vách Vô Đầu ở phía trước! Cô hãy đi gặp hai vị Ma Quân đại nhân trước đã rồi tính!".

Những ma nhân kia lạnh lùng đáp.

Mạn Sát Hồng nhíu mày, không nói gì.

Mấy người nhanh chóng được đưa tới trước mặt Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam.

"Chà chà chà, ai đây nhỉ? Chẳng phải là Hồng Ma Nữ Mạn Sát Hồng nổi tiếng như cồn của Thiên Ma Đạo chúng ta sao? Chậc chậc chậc, chẳng phải cô đã rời khỏi Thiên Ma Đạo sao? Sao lại quay về thế?", Đào Thiên Tam nheo mắt nhìn Mạn Sát Hồng, nói toàn những câu quái gở.

"Đào Thiên Tam, nhìn bản mặt ông là tôi thấy buồn nôn rồi, ông đúng là khiến người ta ghê tởm! Bây giờ ông cút ngay đi, tôi muốn gặp Ngạo Ma đại nhân!", Mạn Sát Hồng hừ mũi nói.

Đào Thiên Tam nhíu mày, lạnh lùng nói: "Mồm miệng độc địa gớm nhỉ? Mạn Sát Hồng, cô vẫn chưa nhận ra tình cảnh của mình sao? Có tin lát nữa tôi rút lưỡi cô ra, rồi lại nhét vào miệng cô bắt cô ăn từng miếng một không hả?".

"Vậy sao? Đào Thiên Tam, ông có tin tôi sẽ để ông làm những điều ông vừa nói không?", Mạn Sát Hồng không chút sợ hãi, còn nheo mắt nói.

"Cô nói cái gì?".

Đào Thiên Tam nổi giận, đang định xông tới ra tay.

Nhưng Công Thâu Nhất Nhân đã ngăn lại.

"Bình tĩnh đi", Công Thâu Nhất Nhân bình thản nói.

"Nhưng..."

"Câm miệng!".

Đào Thiên Tam còn định nói gì đó, nhưng Công Thâu Nhất Nhân đã lạnh lùng trừng mắt nhìn ông ta.

Đào Thiên Tam rùng mình, không dám ho he tiếng nào.

Dù sao hiện giờ ông ta cũng không thể đối đầu với Công Thâu Nhất Nhân.

"Mạn Sát Hồng, cô quay lại làm gì?", Công Thâu Nhất Nhân bình thản hỏi.

"Tôi không thể ở lại Giang Thành được nữa, nếu không tôi chết là cái chắc", Mạn Sát Hồng nhỏ giọng đáp.

"Vậy sao? Tôi nghe nói thần y Lâm Giang Thành có một món vũ khí tuyệt thế, và lợi dụng vũ khí này khiến Thần Hỏa Tôn Giả sợ hãi bỏ đi. Như vậy xem ra Giang Thành cũng có tư cách chống lại Thiên Ma Đạo chúng tôi, tại sao cô lại bỏ mặc thần y Lâm để quay lại đây? Cô nên biết Thiên Ma Đạo có thái độ gì với những kẻ phản bội chứ", Công Thâu Nhất Nhân bình tĩnh nói.

"Đương nhiên là tôi biết rồi, nhưng tôi đã rơi vào đường cùng. Đúng rồi, các ông có biết vũ khí tuyệt thế trong tay thần y Lâm là gì không?", Mạn Sát Hồng khẽ cười hỏi.

"Là gì?".

Mọi người vội hỏi, ánh mắt sáng lên.

"Tịnh Thế Bạch Liên!".

Mạn Sát Hồng mỉm cười đáp.

"Cái gì?".

Tất cả đều biến sắc, còn tưởng là mình nghe nhầm.
Chương 2682: Tất cả cút ra!

"Tịnh Thế Bạch Liên nằm trong tay thần y Lâm à? Sao có thể?”

“Đương nhiên là do thần y Lâm dùng mưu kế ăn cắp rồi”, Mạn Sát Hồng hừ giọng: “Kẻ đó giảo hoạt, vô liêm sỉ, cậu ta lợi dụng thủ đoạn để ăn cắp Tịnh Thế Bạch Liên, sau đó dùng thứ này để uy hiếp Thần Hỏa Tôn Giả. Vì vậy Thần Hỏa Tôn Giả mới tức giận chạy tới Giang Thành rồi lại lầm lũi rời đi. Đó chính là vì cậu ta lấy Tịnh Thế Bạch Liên ra làm lá chắn”.

“Hóa ra là vậy”, đám đông bừng tỉnh.

“Thần y Lâm có Tịnh Thế Bạch Liên thì chắc chắn sẽ thắng, chúng ta mà tấn công Giang Thành cũng chỉ có nước chết thôi. Thế thì cậu ta không có gì phải lo lắng mới đúng, cô cũng thế. Tại sao còn quay về đây?”

Đám đông đồng loạt quay qua nhìn Mạn Sát Hồng. Mạn Sát Hồng trầm giọng: “Bởi vì sau khi Thần Hỏa Tôn Giả bị thần y Lâm dọa sợ, rời khỏi Giang Thành thì đã tới vùng lạnh cực Bắc tìm thứ khắc chế với Tịnh Thế Bạch Liên. Thần Hỏa Thánh Nữ đã đầu quân cho thần y Lâm rồi, theo như cô ta nói thì vùng cực lạnh đó có pháp khí có thể khác chế Tịnh Thế Bạch Liên. Một khi Thần Hỏa Tôn Giả mà có được thứ đó thì Tịnh Thế Bạch Liên cũng chẳng là gì. Chính vì vậy Giang Thành sắp đón nhận đòn phản công của cả Thiên Ma Đạo và Thần Hỏa Tôn Giả, khi đó tôi mà ở đấy khác gì tự chôn mạng mình?”

“Vậy sao?”

Đám đông bán tín bán nghi. Đào Thiên Tam cười lạnh: "Mạn Sát Hồng, cô coi chỗ chúng tôi là thế nào thế? Cô muốn đi thì đi muốn đến thì đến à? Thật nực cười. Cô coi chúng tôi là ai? Là nơi dung nạp những kẻ phản bội sao? Cô tưởng về tới Thiên Ma Đạo là có thể sống sót à?”

Nói xong, ông ta phất tay: “Bắt cô ta nhốt lại, tôi sẽ từ từ giày vò cô ta”.

“Vâng”, ma nhân bên cạnh lao lên. Thế nhưng khi đám người này vừa mới tiếp cận thì đã bị Mạn Sát Hồng chưởng chết.

“Cô dám phản kháng à?”, Đào Thiên Tam tức giận, định đích thân ra tay.

Mạn Sát Hồng hét lớn: “Cút hết cho tôi, không tất cả đều chết cả đấy”.

Nói xong, cô ta lấy ra một bông hoa sen vô cùng xinh đẹp và giơ lên đỉnh đầu. Đám đông thấy vậy thì trố tròn mắt.

“Đó là...”

“Tịnh Thế Bạch Liên?”, Tẩu Nghiên và Công Thâu Nhất Nhân thất thanh.

“Đào Thiên Tam, nếu ông không muốn chết thì lập tức quỳ xuống cho tôi. Nếu không, tôi sẽ khiến các người biến thành khói bụi đấy”, Mạn Sát Hồng tức giận quát lớn.

“Dừng tay lại cho tôi”, Công Thâu Nhất Nhân hô vang.

“Công Thâu Đại Nhân đừng hoang mang. Chắc chắn người này lấy Tịnh Thế Bạch Liên giả ra để dọa chúng ta. Đợi tôi tháo xương, lột da cô ta ra đã”, Đào Thiên Tam không tin.

“Vậy cứ thử xem”, Mạn Sát Hồng hừ giọng, khởi động Tịnh Thế Bạch Liên.

Bông hoa bỗng phát ra ánh sáng lấp lánh. Công Thâu Nhất Nhân và Tẩu Nghiên sợ hết hồn. Đào Thiên Tam cũng phải khựng người.

Ánh sáng này...Lẽ nào đây chính là Tịnh Thế Bạch Liên?

“Dừng tay”, Công Thâu Nhất Nhân hét lớn, lập tức lao về phía Đào Thiê Tam và đạp vào gối của ông ta.

Rắc...Đào Thiên Tam bị gãy ngay một chân, quỳ phụp xuống đất.

Mạn Sát Hồng dừng lại. Cô ta hừ giọng: “Đạp gãy nốt chân còn lại cho tôi”.

“Cô...!”, Đào Thiên Tam cuống cả lên nhưng chưa kịp nói gì thì Công Thâu Nhất Nhân đã đạp vào chân còn lại.

Rắc!

“Á!”, Đào Thiên Tam kêu thảm thiết, cả hai chân khụy xuống, trông vô cùng thê thảm.
Chương 2683: Không đáng để chú ý

Đám ma nhân thấy tình cảnh thảm hại của Đào Thiên Tam thì cũng tái mặt, không dám lên tiếng. Công Thâu Nhất Nhân và Tẩu Nghiên thì lại càng không.

Dù sao thứ nằm trong tay Mạn Sát Hồng có thể dễ dàng tiêu diệt đám ma nhân này một cách dễ dàng mà. Nhớ lúc trước mười mấy Ma Quân và Ma Nữ hùng hổ đi tiêu diệt đảo Thần Hỏa, cũng vì Thần Hỏa Tôn Giả lấy thứ này ra uy hiếp khiến cho đội quân ma nhân không dám manh động, chỉ biết rút lui.

Những người đó còn không dám đối kháng với Tịnh Thế Bạch Liên thì bọn họ lấy gì ra mà đấu?

“Đào Thiên Tam, nếu không phải còn nể ông thì tôi cũng đã lấy cái đầu chó của ông rồi. Sau này đừng có gây sự với tôi, nếu không tôi sẽ khiến ông chết không có đất chôn đấy”, Mạn Sát Hồng hừ giọng.

Đào Thiên Tam lộ vẻ không dám, ông ta chỉ biết nén giận.

“Còn không cảm ơn!”, Mạn Sát Hồng quát.

“Vâng vâng...cảm ơn Hồng Ma Nữ Đại Nhân...”, Đào Thiên Tam run rẩy nói.

“Nghe đây, tôi muốn đi gặp Ngạo Ma Đại Nhân. Các người lập tức đưa tôi đi”, Mạn Sát Hồng trầm giọng.

Công Thâu Nhất Nhân và Tẩu Nghiên nhìn nhau sau đó gật đầu.

“Ngạo Ma Đại Nhân vừa xuất quan, cô đi cùng tôi”, nói xong Công Thâu lập tức dẫn đường. Mạn Sát Hồng đi theo.

Tầm nửa tiếng sau, bọn họ tới một tòa lầu cao sừng sững. Tòa lầu vô cùng tinh tế, nhưng được tạo ra từ xương.

Nhìn từ xa, cả một rừng xương trắng xóa xếp chồng lên nhau khiến người khác cảm thấy da đầu tê dại. Thật sự không hiểu nổi đây là nơi ở.

“Công Thâu Nhất Nhân bái kiến Ngạo Ma Đại Nhân”, Công Thâu Nhất Nhân bước tới hô vang.

Một lúc sau, tòa lầu rục rịch, sau đó một giọng nói vọng ra: “Công Thâu Nhất Nhân? Cái tên đầu úng bị thuộc hạ lừa đó hả?”

Công Thâu Nhât Nhân tái mặt, không dám tức giận, chỉ chắp tay: “Đúng vậy”.

“Hừ, ông tới tìm bản tôn có việc gì?”

“Bẩm Ngạo Ma Đạo Nhân, không phải tôi tới tìm đại nhân mà là Ma Nữ Mạn Sát Hồng thứ 26 tới tìm”, Công Thâu Nhất Nhân nói.

“Mạn Sát Hồng sao? Cô ta không phải là kẻ phản bội Thiên Ma Đạo à, tới tìm tôi làm gì?"

Cửa lầu mở ra, một người đàn ông với mái tóc đỏ dài và nước da trắng bệch bước tới.

Sự xuất hiện của người này khiến bầu không khí như đặc quánh lại. Đám người Công Thâu Nhất Nhân trở nên rụt rè, Đào Thiên Tam thì cúi đầu nằm sạp ra đất.

Mạn Sát Hồng cũng cảm nhận được áp lực. Thế nhưng từng là đệ nhất Ma Nữ thì biểu hiện của cô ta vẫn vững vàng hơn nhiều. Vì trước đây thực lực của cô ta cũng không kém Ngạo Ma là bao nhiêu.

“Cô tới tìm tôi là vì muốn chết trong tay tôi à? Nhưng mà cũng phải, chết trong tay tôi là vinh hạnh lắm”, Ngạo Ma nói bằng vẻ vô cảm.

“Ngạo Ma Đại Nhân có thực lực thông thiên, thủ đoạn huyền diệu vô thường, lại được các ma nhân tôn kính, nếu như chết trong tay đại nhân thật thì đúng là vinh hạnh cho Sát Hồng. Có điều Sát Hồng không muốn kết thúc cuộc đời mình như vậy. Sát Hồng muốn dốc sức vì Ngạo Ma Đại Nhân”, Mạn Sát Hồng lập tức đáp lại. Cô ta nói bằng giọng vô cùng cung kính.

“Bản tôn đã có Ma Nữ của mình rồi, huống hồ loại người như cô không đáng để tôi phải để ý”, Ngạo Ma tỏ vẻ khinh thường.
Chương 2684: Thử nghiệm

Nghe tới đây, Mạn Sát Hồng cảm thấy bốc hỏa. Thế nhưng cô ta không thể hiện ra ngoài, chỉ cúi đầu: “Sát Hồng sớm đã bị loại ra khỏi hàng ngũ Ma Nữ, không dám trở thành Ma Nữ của Ngạo Ma Đại Nhân. Sát Hồng chỉ muốn đóng góp một chút sức lực cho Đại Nhân"

“Thế nhưng cô đã phản bội Thiên Ma Đạo, kết cục của cô chỉ có một mà thôi, đó là chết”.

“Nếu như Sát Hồng lập công chuộc tôi thì sao?”, Mạn Sát Hồng vội nói.

“Công lao có lớn đến mấy cũng không thể gánh được tội”.

“Ngạo Ma Đại Nhân, thực ra Sát Hồng không hề phản bội Thiên Ma Đạo. Sát Hồng rời khỏi nơi đây là do Đào Thiên Tam ép. Đào Thiên Tam vô dụng, không tấn công được Giang Thành bèn đổ trách nhiệm lên đầu Sát Hồng. Sát Hồng cùng đường, đành phải thoát ra khỏi Giang Thành, vẫn hi vọng có thể quay lại Thiên Ma Đạo. Giờ đây, Sát Hồng có một món quà đặc biệt chuẩn bị cho Đại Nhân, hi vọng món quà này có thể khiến Đại Nhân vui và chấp nhận Sát Hồng”.

Nói xong, Mạn Sát Hồng lấy Tịnh Thế Bạch Liên ra, đưa lên bằng hai tay.

“Đây là...Tịnh Thế Bạch Liên?”, Ngạo Ma bị hấp dẫn ngay bởi bông hoa trong tay Sát Hồng.

“Chết tiệt. Hóa ra là ả tiện nhân này có ý đồ như thế”, Tẩu Nghiên mặt tối sầm, trông vô cùng khó coi.

“Là sao cơ?”, Công Thâu Nhất Nhân bèn hỏi.

“Còn chưa rõ sao? Tại sao kẻ này không giao Tịnh Thế Bạch Liên cho chúng ta, cũng không giao cho Đại Ma Quân mà lại giao cho Ngạo Ma Đại Nhân? Bởi vì ả tiện nhân này biết Ngạo Ma Đại Nhân rất thích thể diện. Chỉ cần Sát Hồng tặng Tịnh Thế Bạch Liên thì ông ta chắc chắn sẽ không giết ả tiện nhân đó. Để tránh người khác nghi ngờ thì ông ta sẽ giữ lại Sát Hồng".

“Nói vậy thì sau này ả ta có Ngạo Ma chống lưng rồi?”, Công Thâu Nhất Nhân bừng tỉnh.

“Như vậy sau này muốn động vào ả ta cũng khó. Chỉ hi vọng là đối phương không quay qua ức hiếp chúng ta thôi”, Tẩu Nghiên khẽ nói.

“Ả ta dám?”, Công Thâu Nhất Nhân hằm hằm sát ý.

Ngạo Ma cũng lấy lại bình tĩnh, bước lên trước đoạt lấy Tịnh Thế Bạch Liên và xem kỹ. Khuôn mặt ông ta hiện lên vẻ kích động. Một lúc sau ông ta hỏi: “Cái này...không phải là giả đấy chứ....”.

“Ngạo Ma Đại Nhân cao minh, là thật hay giả chắc chỉ cần thử là biết”, Mạn Sát Hồng lập tức nói.

“Thử? Tôi tìm ai thử bây giờ?”

“Đại Nhân, ở đây chẳng phải chỉ có kẻ đó sao?”, Mạn Sát Hồng nheo mắt nhìn Đào Thiên Tam: “Kẻ này sau khi biết Sát Hồng trở về thì đã bắt và định đoạt Tịnh Thế Bạch Liên từ tôi. Sát Hồng lại nghĩ thứ này chỉ xứng với mỗi Đại Nhân nên không chịu giao cho ông ta, thế là ông ta định giết tôi. Một kẻ không biết điều như vậy thì phải giết thôi”.

“Vậy sao?”, Ngạo Ma lập tức nhìn Đào Thiên Tam.

“Hả?”

Đào Thiên Tam vội vàng dập đầu: “Ngạo Ma Đại Nhân xin hãy tha mạng”.

“Tha mạng, người của tôi mà ông dám động vào? Đào Thiên Tam, ông cũng chán sống rồi đúng không. Lôi ông ta tới khu đất trống để tôi dùng ông ta thử nghiệm Tịnh Thế Bạch Liên”, Ngạo Ma hét lớn.

“Tuân lệnh”, dám ma nhân hai bên đi tới, lôi Đào Thiên Tam đi.

Đào Thiên Tam như muốn phát điên.
Chương 2685: Tỉnh ngộ

Đào Thiên Tam là Ma Quân, mặc dù xếp hạng cuối, thực lực kém nhất nhưng dù gì vẫn là Ma Quân, không phải ai muốn giết cũng được.

Vậy mà Ngạo Ma lại không cho là như vậy. Nếu Tịnh Thế Bạch Liên trong tay ông ta là thật thì thậm chí ông ta còn đủ cả tư cách đối kháng với Đại Ma Quân nữa. Giết một Ma Quân hạng bét có là gì? Còn nếu là giả thì giết không chết chuyển qua là dọa, cũng chẳng ai dám nói gì.

Đào Thiên Tam bị hai ma nhân ghìm chặt. Ngạo Ma bước tới, điều động sức mạnh của Tịnh Thế Bạch Liên, chuẩn bị ra tay.

Mạn Sát hồng điềm đạm quan sát. Công Thâu Nhất Nhân ní thở, định ngăn lại. Đúng lúc này Tẩu Nghiên đột nhiên kêu lên: “Ngạo Ma Đại Nhân, xin hãy từ từ”.

“Sao thế? Định ngăn tôi à?”, Ngạo Ma chau mày.

“Không phải, tôi chỉ không muốn Ngạo Ma bị mang tiếng là giết đồng đội”, Tẩu Nghiên vội cười.

“Bản tôn không động vào người này được sao?”,

“Không không, Ngạo Ma Đạn Nhân mà muốn giết thì cứ giết. Chỉ có điều Thiên Ma Đạo nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ có người không biết giữ mồm giữ miệng. Huống hồ tôi cảm thấy Ngạo Ma hoàn toàn không cần phải thử nghiệm, bởi vì Tịnh Thế Bạch Liên này là thật”.

“Cô biết sao?”

“Bởi vì chúng tôi đã thấy được sự đáng sợ của Tịnh Thế Bạch Liên rồi, nếu không Đào Thiên Tam đã đoạt nó từ lâu. Vì nó đáng sợ nên ông ta mới không dám làm gì”, Tẩu Nghiên mỉm cười.

“Vậy sao?”, Ngạo Ma gật đầu.

Thực ra lúc ông ta rót khí tức vào trong vật này thì đã cảm nhận được sự đáng sợ của nó rồi. Một luồng sức mạnh đáng sợ như vậy chắc chắn là đồ thật.

“Ngạo Ma Đại Nhân, thực ra Đào Ma Quân cũng không có ý gì, ông ta cũng rất sùng bái Đại Nhân. Chi bằng thế này, để Đào Ma Quân tặng bảo bối cho Đại Nhân, xin Đại nhân tha mạng thì thế nào? Tôi nghĩ nếu Đại Nhân có thể tha cho ông ta thì sau này nhất định ông ta sẽ tận lực vì Đại Nhân, sẽ không dám phản bội Đại Nhân nữa”, Tẩu Nghiên cười nói.

Ngạo Ma nghe thấy vậy thì tỏ ra do dự. Đào Thiên Tam giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng, vội vàng kêu lên: “Ngạo Ma Đại Nhân, xin hãy tha mạng, tôi nguyện dâng lên toàn bộ bảo bối của tôi cho Đại Nhân”.

Mạn Sát Hồng định lên tiếng nhưng Tẩu Nghiên đã nói tiếp: “Ngạo Ma Đại Nhân, nếu như Đại Nhân đã có được Tịnh Thế Bạch Liên thì uy lực và thực lực của Đại Nhân cũng đã tới mức khiến cho Đại Ma Quân phải nhường ghế rồi, thế nhưng có vẻ vị đó không chịu đâu. Giữa hai người chắc chắn là sẽ xảy ra một trận đấu, tới khi đó Đại Nhân sẽ cần sử dụng nhân lực, nếu có Ma Quân giúp đỡ thì Đại Nhân sẽ có thêm sức mạnh”.

Ngạo Ma dao động. Mạn Sát Hồng chau mày, sau đó chắp tay: “Ngạo Ma Đại Nhân, Tẩu Nghiên nói có lý, đến lúc Đại Nhân ngồi lên vị trí đó rồi. Khi cần dùng người dựa vào một mình Sát Hồng là không đủ, Đào Thiên Tam dù đáng tội chết nhưng cũng có thể giữ lại”.

“Hiếm khi cô cũng nghĩ như vậy, tôi thấy cô cao thượng hơn họ nhiều", Ngạo Ma gật đầu, tỏ ra tán thưởng.

Mặc dù những lời vừa rồi do Tẩu Nghiên đề cập nhưng Mạn Sát Hồng có thể đồng tình thì cũng đã đỡ lời giúp Ngạo Ma rất nhiều. Tẩu Nghiên nhìn Mạn Sát Hồng.

Ngạo Ma vung tay, hừ giọng:"Hai Ma Nữ đã cầu xin thay cho ông thì bản tôn cũng sẽ tha mạng thôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK