Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3226: Bao vây trùng trùng

Xung quanh quân đội Long Tổ xuất hiện rất nhiều bóng người.

Đó đều là những võ giả mặc võ phục, khí kình dồi dào dày nặng.

Bọn họ ai nấy xếp hàng chỉnh tề đi về phía này, bao vây chặt chẽ quân đội Long Tổ với thế hợp vây.

Bây giờ quân đội Long Tổ có mọc cánh cũng khó bay!

“Sếp! Phía Nam xuất hiện kẻ địch!”.

“Sếp! Phía Đông xuất hiện kẻ địch!”.

“Sếp, phía Tây và phía Bắc cũng có!”.

“Sếp, chúng ta bị bao vây rồi!”.

Vài phó tướng trở nên sốt ruột, hét lên.

“Phòng thủ! Mau phòng thủ!”.

“Chuẩn bị chiến đấu!”.

Xung quanh cũng vang lên giọng nói của các phó chỉ huy, những họng súng chĩa vào kẻ địch đang tiến tới gần. Các xe tăng cũng di chuyển ống pháo dài nặng, tiếng máy bay trực thăng vang lên trên đỉnh đầu các chiến sĩ Long Tổ.

“Thứ đó gọi là lựu đạn gây choáng sao? Quả nhiên lợi hại, lại có thể phá hỏng tất cả cơ quan của Thánh Sơn chúng ta! Nhưng không sao, cơ quan hỏng rồi thì sao, mục đích của chúng ta đã đạt được, bọn họ đã rơi vào vòng vây của chúng ta. Kể từ hôm nay, trên thế giới sẽ không còn đội ngũ quân đội Long Tổ nữa!”, người phụ nữ áo đỏ thản nhiên cười, sự dữ tợn trong mắt càng rõ hơn.

“Thánh Sơn quả nhiên hèn hạ! Nhưng nếu cô dựa vào những người này mà muốn tiêu diệt quân đội Long Tổ chúng tôi thì chỉ có thể nói các người quá ngây thơ! Nghĩ quân đội Long Tổ chúng tôi ăn chay sao?”, Trương Quân nói, sau đó giơ tay: “Tất cả các người nghe đây, các người còn tiến thêm bước nữa, chúng tôi sẽ nổ súng. Các người hãy lập tức dừng lại đồng thời tản ra, nếu không, giết không hỏi lý do!”.

Nhưng ông ta nói xong, các võ giả xuất hiện ở xung quanh không có dấu hiệu gì dừng lại, tiếp tục tiến về phía này, mặt không có cảm xúc gì.

Dù ở đây có hàng vạn cây súng nhắm đến, dù có máy bay đại pháo nhắm đến, bọn họ vẫn không hề do dự.

Dường như bọn họ đã coi thường cái chết.

“Các người không hiểu rõ thực lực của Thánh Sơn chúng tôi!”.

Người phụ nữ áo đỏ nhếch khóe miệng, sau đó quát lên: “Bắt đầu đi”.

“Vâng!”.

Thanh Nha ở bên cạnh hét lên: “Chuẩn bị chiến đấu!”.

Trong nháy mắt, tất cả võ giả đều lấy một viên đan dược cho vào miệng.

Khoảnh khắc đan dược vào bụng, khí tức của bọn họ trở nên kỳ lạ. Hai mắt mỗi một người trở nên đỏ như máu, gương mặt dần trở nên dữ tợn, khí kình tỏa ra dày hơn gấp mấy lần.

“Không hay! Lập tức nổ súng!”.

Trương Quân không do dự thêm nữa, hô lên.

Tạch tạch tạch…

Đạn bay đi như mưa, bắn lên người bọn họ.

Lần này bọn họ trúng đạn nhưng không hề ngã xuống, mà tiếp tục tiến về phía trước cứ như xác sống.

Các phó tướng há hốc miệng.

“Đám người đó… không giết chết được sao?”.

“Không! Không phải không giết chết được, mà là bọn họ không có cảm giác. Viên đan dược lúc nãy nhất định đã ngăn chặn cảm giác đau trên người bọn họ khiến bọn họ không sợ bất cứ đau đớn nào”, Trương Quân nghiến răng nói: “Tấn công chỗ hiểm yếu, nhanh!”.

“Rõ!”.

Bọn họ lập tức nhắm vào tim và đầu của đám người đó.

Quả nhiên khi vị trí hiểm yếu trúng đạn, đám người đó lập tức ngã xuống.

Nhưng thật sự có quá nhiều người lao đến từ xung quanh, trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể ngăn cản hết.

“Liều mạng thôi! Giết ra ngoài!”.

Trương Quân phẫn nộ gào lên, tiên phong lao tới trước.

Các chiến sĩ khác cũng đổi sang vũ khí cận chiến, giận dữ gào thét, xông về phía người của Thánh Sơn.

Hai bên lao vào chiến đấu.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn.

“Nơi này có lẽ tạm ổn rồi. Thanh Nha, ở đây giao cho anh chỉ huy, tôi sẽ quay về Thánh Sơn xem tình hình bên chủ thượng thế nào rồi. Hi vọng lựu đạn gây choáng không gây ảnh hưởng cho chủ thượng”, người phụ nữ áo đỏ nói.

“Được”.

“Ngoài ra, lựu đạn gây choáng đã phá tan màn chắn xung quanh Thánh Sơn, anh hãy sai người tu sửa màn chắn. Lúc này toàn bộ Thánh Sơn cần phải ở trong trạng thái phong tỏa hoàn toàn, bất cứ ai cũng không được lên núi. Nếu không có màn chắn, tôi lo sẽ có kẻ gian quấy nhiễu chủ thượng! Phòng thủ của Thánh Sơn phải kín kẽ không lọt gió!”.

“Đại nhân yên tâm, cứ giao cho tôi!”.

Thanh Nha gật đầu.

Người phụ nữ áo đỏ quay người rời đi.
Chương 3227: Lỗ hổng

Trận chém giết dưới chân Thánh Sơn muốn chấn động màng nhĩ.

Nhưng người phụ nữ mặc đồ đỏ không hề quan tâm.

Trong mắt cô ta, sớm muộn gì quân đội Long Tổ cũng bị tiêu diệt.

Quân đội Long Tổ không thể gây uy hiếp cho Thánh Sơn.

Dù sao quân Nam Cảnh và Lục Dã cũng không thể lập tức tham gia vào chiến trường Thánh Sơn, chỉ dựa vào quân đội Long Tổ thì khó mà cầm cự lâu được.

“Chỉ cần ba ngày là chủ thượng sẽ lợi dụng được nơi phi thăng kia để hoàn thành việc phi thăng cuối cùng. Đến lúc đó, cả Long Quốc sẽ không ai có thể đe dọa được chủ thượng, đội quân Long Tổ tép riu sẽ chỉ là châu chấu đá xe”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ lẩm bẩm, bước chân không dừng, tiến thẳng vào Thánh Sơn.

Tuy quân đội Long Tổ không đáng lo, nhưng quả lựu đạn gây choáng kia quả thực khiến cô ta phải chấn động.

Không ngờ một quả lựu đạn mà có thể làm nổ tung tất cả khí kình trong phạm vi trăm dặm.

Đúng là vẫn không thể xem thường khoa học kĩ thuật của Long Quốc.

Bây giờ chỉ mong quả lựu đạn này không gây ảnh hưởng đến võ trường, nhỡ làm gián đoạn việc tu luyện của thiên kiêu hạng nhất thì đúng là công cốc.

Tốc độ của người phụ nữ mặc đồ đỏ rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến bên ngoài võ trường.

“Hử?”.

Đúng lúc này, cô ta sửng sốt, nhìn vòng vây bên ngoài.

Phát hiện lúc này, một đám tinh nhuệ vốn canh giữ bên ngoài đang nhốn nháo cả lên, tỏ vẻ kinh hãi.

“Các anh đang làm gì vậy? Chẳng phải tôi bảo các anh canh giữ ở đây, hộ pháp cho chủ thượng sao? Sao các anh lại phân tán, lơ là chức trách như vậy?”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ đi tới, lớn tiếng quát.

“Hả? Là Vũ đại nhân?”.

Mọi người vội vàng tập hợp, hành lễ với cô ta.

“Bẩm Vũ đại nhân, chúng tôi vừa hứng chịu một luồng xung kích năng lượng kỳ quái, khiến khí kình toàn thân tán loạn. Chúng tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, sợ quanh đây có kẻ xấu quấy rối chủ thượng, nên kiểm tra xung quanh, đề phòng kẻ xấu nhân cơ hội trà trộn vào”.

Người đàn ông dẫn đầu mặc khôi giáp màu đỏ vội bước tới, ôm quyền nói.

“Có điều tra được gì không?”, người phụ nữ mặc đồ đỏ lạnh lùng nói.

“Không… không có bất cứ điều gì khác thường…”

“Hừ! Một lũ vô dụng, vừa nãy chỉ là một quả lựu đạn gây choáng của quân đội Long Tổ mà các anh đã hoảng loạn như vậy, còn ra thể thống gì nữa? Các anh là cận vệ của chủ thượng mà có thể như vậy sao?”, cô ta quát.

“Xin Vũ đại nhân tha tội!”.

Mọi người vội quỳ xuống đất, run sợ nói.

“Tha tội? Nếu việc tu luyện của chủ thượng có bất cứ sơ suất gì, thì các anh đều bị xử tội chết!”, người phụ nữ mặc đồ đỏ quát lớn.

Ai nấy sợ hãi tái mặt.

Người đàn ông mặc khôi giáp màu đỏ vội dập đầu nói: “Vũ đại nhân yên tâm, màn chắn kết giới ở nơi phi thăng không bị tổn hại, chắc chắn không kẻ xấu nào vào được! Xin đại nhân yên tâm!”.

“Vậy sao?”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ nhìn về phía võ trường.

Luồng xung kích của quả lựu đạn kia va chạm với màn chắn kết giới của võ trường, nhưng dường như không thể phá vỡ, xung quanh võ trường vẫn còn một lớp màn chắn kết giới rất mỏng.

Hiển nhiên kết giới khí kình bao trùm võ trường mạnh hơn kết giới hộ sơn gấp mấy lần.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thấy thế thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

“Lập tức khôi phục đội hình, làm đúng chức trách của mình. Nếu ai còn dám đi lại lung tung, giết luôn không cần luận tội!”, cô ta nghiêm giọng quát lớn.

“Rõ!”.

Mọi người vội tản ra, sắp xếp bố trí theo thế gọng kìm, bảo vệ võ trường.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng hô vang lên.

“Đại nhân! Màn chắn ở đây rách rồi!”.

“Cái gì?”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ biến sắc, vội dẫn người đi về phía phát ra tiếng nói.

Nhìn thấy màn chắn ở phía Tây Bắc đã bị rách, để lộ một lỗ hổng rộng nửa mét…
Chương 3228: Ai cho cô vào đây?

"Hả? Cái này..."

Người đàn ông mặc khôi giáp màu đỏ biến sắc.

Những người còn lại cũng vô cùng kinh ngạc.

"Vũ đại nhân cứ yên tâm, hình như lỗ hổng này là do xung kích của quả lựu đạn kia gây ra, chứ tuyệt đối không phải do con người!", một người ở bên cạnh vội ôm quyền nói.

Sắc mặt người phụ nữ mặc đồ đỏ lạnh lùng, quan sát kĩ càng lỗ hổng này.

Quả thực mảng màn chắn kết giới này cực kỳ mỏng, gần như mỏng đến mức chạm vào là rách.

Lỗ hổng này nhìn kiểu gì cũng không giống do con người gây ra, nhưng màn chắn kết giới của võ trường có vấn đề, sao người phụ nữ mặc đồ đỏ có thể không phiền não cho được?

"Vô dụng!".

Cô ta vô cùng tức giận, tát cho người đàn ông mặc khôi giáp màu đỏ kia một cái rất mạnh.

Phụt!

Người đàn ông mặc khôi giáp màu đỏ lập tức phun ra máu tươi, rơi mất mấy chiếc răng, lăng không lộn nhào một vòng, sau đó nặng nề ngã xuống đất, trông rất thảm hại.

"Chủ thượng giao trọng trách trông coi nơi phi thăng cho anh, mà anh báo đáp chủ thượng như thế à? Đồ ăn hại!".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ lạnh lùng quát.

Người đàn ông mặc khôi giáp màu đỏ vội vàng bò dậy, quỳ dưới đất dập đầu không ngừng: "Thuộc hạ đã biết tội! Xin đại nhân tha mạng! Xin đại nhân tha mạng!".

"Nghe đây, bắt đầu từ bây giờ, các anh phải trông coi nghiêm ngặt chỗ này cho tôi, mắt cũng không được chớp. Nếu không, không chờ chủ thượng xử lý các anh, thì bổn đại nhân đã phanh thây các anh hiến tế cho nơi phi thăng rồi, rõ chưa?".

"Vâng... vâng..."

Mọi người sợ hãi lo lắng, vội vàng ôm quyền.

"Để tôi vào trong kiểm tra, nếu còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì các anh cứ sẵn sàng hiến tế cho võ trường đi!".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ hừ mũi nói, sau đó phất tay, vào võ trường qua lỗ hổng kia, đi về phía cửa chính.

Mọi người vô cùng sợ hãi, vội vàng canh chừng.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ đi rất dè dặt.

Bởi vì sau khi vào võ trường, cô ta cảm nhận được một luồng uy áp trước giờ chưa bao giờ có đang bao trùm lên người mình.

Trong không khí toàn là dấu vết của dao động năng lượng.

Luồng năng lượng này cực kỳ cao cấp, người phụ nữ mặc đồ đỏ không thể phân tích được.

Đây là năng lượng do võ trường, cũng chính là trong nơi phi thăng giải phóng ra.

Việc thiên kiêu hạng nhất cần làm bây giờ là mượn luồng năng lượng này, nối liền trời đất, bước vào cảnh giới chí cao vô thượng kia.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm nhận được luồng năng lượng này, tim đập như trống.

Đứng trước nó, cô ta cảm giác bản thân thật nhỏ bé, thật yếu ớt.

Đây là năng lượng chí cao vô thượng đến mức nào chứ?

Đối mặt với năng lượng như vậy, cô ta bỗng có cảm giác kích động muốn lùi lại, quỳ xuống, thần phục, thực sự không thể đấu lại được.

Vậy mà thiên kiêu hạng nhất lại muốn lợi dụng luồng năng lượng này.

Đây chính là bản lĩnh của thiên kiêu hạng nhất!

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm giác hít thở cũng có chút khó nhọc, nhưng vẫn dè dặt tiến vào trong.

Bước qua cánh cửa, đập vào mắt cô ta là một võ trường đã hóa thành hư vô.

Tất cả mọi thứ bên trong võ trường đã sụp đổ tan nát từ lâu, chúng hóa thành những hạt, lơ lửng xung quanh võ trường, khiến nơi này trở nên mông lung mờ ảo như tiên cảnh trong mây.

Lúc này, thiên kiêu hạng nhất đang ngồi xếp bằng ở chính giữa đám mây này, chậm rãi nắm chặt luồng năng lượng khủng khiếp ở xung quanh.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thấy thế, ánh mắt lóe lên sự say mê.

"Ai... cho cô vào đây?".

Đúng lúc này, thiên kiêu hạng nhất đang ngồi xếp bằng bỗng lên tiếng.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ sửng sốt, lập tức cúi người cụp mắt.

"Chủ thượng, vừa rồi quân đội Long Tổ dùng tới lựu đạn gây choáng có thể phá tan tất cả khí kình trong phạm vi trăm dặm. Tôi lo chủ thượng bị ảnh hưởng, nên vào đây xem sao".
Chương 3229: Cút!

Thiên kiêu hạng nhất vẫn không mở mắt mà tiếp tục ngồi xếp bằng, nhưng giọng nói trở nên lạnh nhạt hơn: "Thế cô đã điều tra được gì chưa?".

"Tạm thời không có gì khác thường".

"Cả võ trường này có kết giới khí kình do chính tay tôi hạ bao trùm, sao cô vào đây được?".

"Phía Tây Bắc có một lỗ hổng, chính vì vậy tôi mới vào để kiểm tra", người phụ nữ mặc đồ đỏ vội đáp.

"Vậy sao?".

Thiên kiêu hạng nhất chậm rãi mở mắt ra, lạnh lùng nhìn cô ta: "Vậy cô có nhớ những lời tôi đã nói trước đó không?".

Toàn thân người phụ nữ mặc đồ đỏ run lên, có chút kinh ngạc nhìn thiên kiêu hạng nhất, một lúc lâu sau mới nhỏ giọng đáp: "Tất nhiên là Thành Mị nhớ ạ, chủ thượng nói không có sự cho phép của chủ thượng thì không ai được phép vào".

"Vậy cô coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai sao?".

"Thành Mị không dám ạ".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ vội quỳ xuống, nhỏ giọng kêu lên: "Thành Mị chỉ lo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nên vào trong kiểm tra, xin chủ thượng minh xét, Thành Mị tuyệt đối không dám hai lòng".

Cô ta biết thiên kiêu hạng nhất đã sinh lòng bất mãn.

"Cút!".

Nhưng thiên kiêu hạng nhất lại thốt ra một từ chói tai như vậy.

"Chủ thượng...", người phụ nữ mặc đồ đỏ ngẩng đầu lên, miệng há ra.

"Nghe đây, nếu còn có lần sau, chưa có sự cho phép của tôi mà tiến vào thì giết không tha!", thiên kiêu hạng nhất khẽ gầm lên.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ chần chừ một lát, chỉ đành nhỏ giọng đáp: "Vâng".

Dứt lời, cô ta liền đứng lên, xoay người vội vã rời đi.

Thiên kiêu hạng nhất đanh mắt nhìn người phụ nữ mặc đồ đỏ rời đi, ánh mắt nóng rực đó khiến cô ta vô cùng khó chịu.

Cô ta biết giờ phút này, thiên kiêu hạng nhất đã không còn tin tưởng cô ta nữa.

Dù sao đây cũng là thời khắc quan trọng nhất trong đời của thiên kiêu hạng nhất, người phụ nữ mặc đồ đỏ bất ngờ xông vào đã giẫm phải điểm yếu của anh ta, sao anh ta có thể không nổi giận cho được?

Sắc mặt của người phụ nữ mặc đồ đỏ vô cùng khó coi, có chút chật vật ra khỏi cửa võ trường.

Nhưng cô ta vừa bước ra ngoài đã cảm thấy không đúng.

Cô ta ngước mắt lên, nhìn về phía mé bên phải cánh cửa võ trường.

Các kiến trúc bên ngoài võ trường không hề bị hủy hoại, mé bên phải là cửa hiến tế của võ trường, chính vì có sự tồn tại của cửa hiến tế, nên năng lượng ở vị trí địa lý của võ trường mới có thể được phát ra, trở thành nơi phi thăng.

Nhưng không biết tại sao, cô ta cảm giác dao động năng lượng ở cửa hiến tế kia rất cổ quái.

Dao động năng lượng ở những nơi khác giống như cơn sóng, đợt này nối đợt kia, vô cùng bình ổn.

Nhưng năng lượng ở cửa hiến tế lúc có lúc không.

Rất khác thường.

Theo lý mà nói, dao động năng lượng trong cửa hiến tế phải nhiều hơn, mạnh hơn mới phải chứ, tại sao lại như vậy?

Ánh mắt của người phụ nữ mặc đồ đỏ đanh lại, bước từng bước về phía đó.

"Sao? Phải để tôi giết cô thì cô mới chịu ngoan ngoãn rời khỏi đây hả?".

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của thiên kiêu hạng nhất vang lên từ chính giữa võ trường.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ run bắn người, vội kêu lên: "Chủ thượng, tôi cảm thấy cửa hiến tế có vấn đề, muốn qua đó kiểm tra xem sao".

"Vũ Thành Mị! Cô chỉ là một con chó cái do tôi nuôi! Tôi bắt cô đi về phía Đông thì cô phải đi về phía Đông, lẽ nào cô muốn nhân hôm nay tôi phi thăng để làm hỏng việc của tôi? Tôi nói rồi cơ mà, cút ngay, nếu không thì để tôi ném mạng chó của cô vào trong cửa hiến tế!".

Giọng nói lạnh lùng băng giá của thiên kiêu hạng nhất vang lên.

Sắc mặt của người phụ nữ mặc đồ đỏ trắng bệch, ngây người nhìn về phía phát ra âm thanh. Sau một lúc lâu, cô ta hít sâu một hơi, cúi đầu rời khỏi võ trường.

Cô ta không biết, khoảnh khắc cô ta rời đi, một ánh mắt ở trong cửa hiến tế liền lia tới...
Chương 3230: Lửa giận ngút trời

Sau khi rời khỏi võ trường, người phụ nữ mặc đồ đỏ lập tức sai người bịt lỗ hổng lại.

Nếu thiên kiêu hạng nhất vẫn bình an vô sự, thì cô ta đương nhiên không cần lo lắng.

Điều cần làm bây giờ chính là nhanh chóng giải quyết quân đội Long Tổ dưới chân Thánh Sơn.

Không thể kéo dài quá lâu.

Nếu quân đội Long Tổ không bị đánh tan ngay, một khi Lục Dã và quân Nam Cảnh có phản ứng và tràn tới đây thì sẽ gây đe dọa rất lớn cho Thánh Sơn.

Hơn nữa, nếu tin Thánh Sơn bao vây tiêu diệt quân đội Long Tổ truyền ra ngoài, thì chắc chắn chính quyền Long Quốc sẽ không khoanh tay đứng nhìn, họ sẽ phái lực lượng tấn công Thánh Sơn.

Trận này phải tốc chiến tốc thắng!

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thu hồi tâm trạng, đi xuống Thánh Sơn.

Lúc này, quân đội Long Tổ đã rơi vào vòng vây trùng điệp.

Trương Quân dẫn theo đội ngũ mấy lần phá vây nhưng đều thất bại.

"Tại sao vẫn chưa chấm dứt trận chiến?".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ ngoảnh sang, lạnh lùng hỏi.

Thanh Nha ôm quyền đáp: "Vũ đại nhân, sức chiến đấu của quân đội Long Tổ quả nhiên đáng kinh ngạc, Thánh Sơn chúng ta đã huy động tất cả lực lượng tới đây nhưng vẫn không thể hạ được bọn họ. Nhưng xin Vũ đại nhân cứ yên tâm, cùng lắm trước khi mặt trời lặn, chắc chắn đám người của quân đội Long Tổ này sẽ bị quét sạch".

"Mau giải quyết đi, tôi lo để muộn sẽ có biến", người phụ nữ mặc đồ đỏ khàn giọng nói.

"Vâng".

Thanh Nha gật đầu, chuẩn bị xuống dưới, đích thân tham gia trận đấu.

Nhưng đúng lúc này, đám Trương Quân bỗng dưng bắt đầu lùi về phía sau, tụ tập một chỗ, chỉ phòng ngự chứ không một mực tấn công nữa.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thấy thế liền nhíu mày.

"Không đúng", cô ta lẩm bẩm.

"Có vẻ tên này biết là không thể phá được vòng vây, nên lựa chọn từ bỏ đây mà. Xin Vũ đại nhân cứ yên tâm, tôi sẽ vặt đầu của tên Trương Quân kia dâng cho đại nhân".

Thanh Nha khẽ quát, tung người nhảy lên, đang định phi xuống chiến trường.

Nhưng đúng lúc này.

Rầm...

Mặt đất bỗng vang lên những tiếng chấn động nhẹ.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ biến sắc, vội nhìn về phía xa.

Chỉ thấy ở chân trời rất xa xuất hiện một đường đen.

"Đó là...", đồng tử của người phụ nữ mặc đồ đỏ co lại.

Dường như những người của Thánh Sơn đang chém giết cũng ý thức được sự bất thường, ai nấy dừng việc tấn công lại, nhìn về phía xa.

Chỉ thấy đường đen ở chân trời phía xa càng ngày càng to, càng ngày càng lại gần.

Cuối cùng mọi người cũng nhìn rõ đó là gì.

Đó là người!

Là rất nhiều người!

Là từng võ sĩ võ trang đầy đủ, lửa giận ngút trời!

"Đến rồi! Bọn họ đến rồi!".

"Tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng chờ được rồi!".

"Ông trời có mắt! Ông trời có mắt!".

Các chiến sĩ của quân đội Long Tổ nhìn thấy những người mới xuất hiện này, ai nấy đều kích động đến mức lệ nóng quanh tròng, hoan hô ầm ĩ.

Trương Quân ngồi bệt xuống đất, mắt đỏ hoe, tâm trạng vô cùng kích động.

"Chính nghĩa tất thắng! Chính nghĩa tất thắng!".

Bọn họ khẽ gầm lên đầy kiên định.

"Mau, hậu quân đổi thành tiền quân, lập tức xây dựng phòng tuyến, tiền quân tiêu diệt ngay quân đội Long Tổ cho tôi, không được chậm trễ. Điều toàn bộ thủ quân còn lại trên Thánh Sơn đến đây, nhanh chóng khôi phục cạm bẫy cơ quan, mau lên!".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm thấy da đầu tê dại, vừa chạy như bay vừa kêu lên.

Thánh Sơn trở nên nhốn nháo.

Khi những người bất ngờ xuất hiện này lại gần, thì người của Thánh Sơn mới ý thức được tầm nghiêm trọng của vấn đề.

Đội quân này có tới mấy chục nghìn người.

Thực lực không đồng đều, phục trang cũng khác nhau.

Nhưng vẻ mặt bọn họ đều chứa đầy giận dữ và căm thù.

Bọn họ vừa lại gần đã lập tức bao vây quá nửa Thánh Sơn với thế gọng kìm.

Người Thánh Sơn đang sức cùng lực kiệt lập tức cảm thấy áp lực tăng vọt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK