Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5535: Phong Thiên

Người đàn ông mặc áo choàng quỳ một gối, máu chảy ra từ cơ thể nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh và kiên định.

Hội trưởng lúc này vẻ mặt cũng nghiêm lại, không dám sơ suất dù chỉ một chút.

Đây có lẽ là lần đầu tiên ông ta nhìn kẻ thù của mình như vậy sau nhiều thập kỷ.

"Không được sơ suất, trước tiên phải giết kẻ này, mọi người cùng ra tay với tôi!"

Hội trưởng hô lên và bật về phía người mặc áo choàng.

"Theo Hội trưởng!"

Huyền Dương cũng hô lên.

Trong nháy mắt, vô số bóng người lao về phía người đàn ông mặc áo choàng từ mọi hướng.

Dưới sức mạnh của Hội trưởng, nỗi sợ hãi của mọi người đối với người mặc áo choàng cũng đã vơi đi nhiều lần...

Ngay khi đám người chuẩn bị đến gần người mặc áo choàng, anh đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng. Anh đột ngột giơ tay lên, huyết khí đáng sợ lại dâng lên.

Trước khi đám người kia kịp phản ứng, huyết khí đột nhiên ngưng tụ thành vô số huyết châm nhỏ.

"Cái gì?"

Đôi mắt Hội trưởng rất sắc bén.

Huyết Châm này tốc độ cực nhanh, giống như một cơn mưa máu bắn về phía những người xung quanh. Những người lao lên đầu tiên căn bản không phản ứng kịp. Ngay khi huyết châm đâm vào cơ thể, họ hét lên đau đớn, cơ thể bắt đầu mưng mủ và ngã xuống đất không biết là còn sống hay đã chết.

Những người phía sau nhìn thấy cảnh này thì kinh hãi dừng lại, muốn rút lui. Nhưng tốc độ của Huyết Châm quá nhanh, khiến rất nhiều người bị đâm trúng. Nhất thời, khung cảnh trở nên hỗn loạn, máu bắn tung tóe và tiếng khóc lóc nối tiếp nhau.

"Thú vị đấy!"

Hội trưởng hừ lạnh và lắc kiếm quang trong tay.

Bộp!

kiếm quang cũng phát nổ, bắn ra một lượng lớn châm ánh sáng màu trắng, đối mặt với Huyết Châm.

Khi hai loại châm gặp nhau, toàn bộ không gian dường như ngưng đọng lại.

Chúng va chạm vào nhau, phát ra những tiếng "ting ting" sắc bén, tia lửa bắn ra giống như vô số vì sao nở rộ rồi vụt tắt trong nháy mắt.

Huyết Châm không ngừng vặn vẹo, xuyên qua, cố gắng vượt qua sự cản trở của châm ánh sáng.

Nhưng châm ánh sáng giống như một bức tường không thể phá vỡ, chặn tất cả Huyết Châm lại.

Không khí xung quanh trở nên hỗn loạn do bị khuấy động. Những dao động sức mạnh mạnh mẽ lan ra khắp nơi, các lớp đất đá bị nhấc lên khỏi mặt đất, cây cối bị bật gốc.

Bùm!

Huyết Châm bị cô lập, người đàn ông mặc áo choàng dường như bị chiêu thức của mình phản lại, liên tục rút lui, cơ thể run rẩy.

Người mặc áo choàng đứng vững lại, trong mắt hiện lên một tia quyết tâm.

Không thể trì hoãn lâu hơn nữa, nếu không chờ đợi anh sẽ chỉ có cái chết!

Người mặc áo choàng trầm ngâm, hít một hơi thật sâu, đè nén khí huyết dâng trào trong cơ thể, đột nhiên nhanh chóng dùng tay kết ấn.

Khi anh di chuyển, huyết khí xung quanh bắt đầu tụ lại, tạo thành một quả cầu máu khổng lồ bao bọc lấy anh. sương máu không ngừng cuộn lên trên bề mặt quả cầu máu, như thể vô số linh hồn vô tội đang vùng vẫy và gầm thét trong đó.

"Muốn trốn thoát? Không dễ vậy đâu!", Hội trưởng tựa hồ đọc được ý đồ của người mặc áo choàng. Ông ta hừ lạnh một tiếng, tăng cường kiểm soát châm ánh sáng. Châm ánh sáng trong nháy mắt phát sáng rực rỡ, giống như một đàn cá bạc nhanh nhẹn, nhanh chóng di chuyển và đâm vào quả cầu máu.

Tuy nhiên, quả cầu máu nhanh chóng xoay tròn dưới sự điều khiển của người mặc áo choàng, tạo ra một lực đẩy mạnh đánh bật châm ánh sáng đang lao tới.

Mỗi khi châm ánh sáng va chạm với quả cầu máu, một luồng ánh sáng mạnh mẽ và tiếng nổ inh tai vang lên. Không khí xung quanh bị thiêu đốt và vặn vẹo, mặt đất rung chuyển với những vết nứt sâu.

Người mặc áo choàng lợi dụng khoảng trống ngắn ngủi này, lách người rồi phi nước đại về phía xa. Tốc độ của anh cực nhanh, giống như tia chớp đỏ như máu.

"Phong thiên!"

Hội trưởng gầm lên, tỏa ra một khí ý mạnh mẽ chấn động trời đất.

Khí ý này giống như một làn sóng, lao ra ngoài, sau đó ngưng tụ thành một bức tường ánh sáng, trong nháy mắt phong ấn một nửa ngọn núi Thánh Huyền...
Chương 5536: Kế sách

Tuy nhiên, tốc độ của người mặc áo choàng quá nhanh, khi sắp chạm vào bức tường ánh sáng, anh đã sử dụng một kỹ thuật di chuyển kỳ lạ để dịch chuyển tới sát mép tường trong gang tấc. Hội trưởng tức giận đuổi theo anh như một tia chớp.

Lúc này, nội thương của người mặc áo choàng đã trở nên nghiêm trọng hơn, tốc độ cũng dần dần chậm lại. Hội trưởng nhân cơ hội thu hẹp khoảng cách và lại thi triển một loại pháp thuật mạnh mẽ, những tia sáng uốn lượn về phía người mặc áo choàng như những sợi dây thừng. Anh vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không thể thoát khỏi sự trói buộc của nó.

Thừng ánh sáng ngày càng siết chặt hơn, cắm sâu vào da thịt người mặc áo choàng, máu chảy ra liên tục.

Ánh mắt người mặc áo choàng vẫn kiên định, không hề có ý định đầu hàng. Anh nghiến răng cố gắng tận dụng chút sức lực còn lại trong cơ thể, phá vỡ sự kìm kẹp này.

"Hừ, vẫn còn muốn giãy giụa? Hôm nay có mọc cánh cậu cũng trốn không thoát!", Hội trưởng tức giận hét lên, tăng thêm sức mạnh cho đòn tấn công của mình.

Người mặc áo choàng cảm thấy như xương của mình sắp bị bẻ gãy.

Vù vù vù vù vù...

Lúc này, người mặc áo choàng đột nhiên rùng mình, một lượng lớn huyết châm lại hình thành, bắn về phía Hội trưởng.

Hội trưởng buộc phải rút lui.

Nhưng ông ta không từ bỏ cuộc tấn công. Chỉ với một cú búng tay, một năng lượng mạnh mẽ kinh thiên quét qua và đánh thẳng vào người đàn ông mặc áo choàng.

"Bùm!"

Huyết khí và ánh sáng va chạm, tạo ra một vụ nổ cực lớn.

Tất cả những người đang lao tới vội vã dừng lại và nhìn chằm chằm vào khu vực vừa diễn ra vụ nổ.

Sức mạnh kinh thiên động địa như vậy hoàn toàn không thể được giải phóng bởi một phàm nhân.

Hội trưởng này quả đúng là thần tiên giáng trần.

Mọi người đứng ngơ ngác nhìn, trong lòng tràn ngập kinh hãi.

Những người tới tham dự hội nghị cũng đều trợn tròn mắt và nín thở.

Khi khói tan đi, người ta nhìn thấy người đàn ông mặc áo choàng nằm trên mặt đất, người đầy máu. Nhưng anh vẫn cố gắng đứng dậy, ý chí kiên cường của anh thật khiến người ta động lòng.

Hội trưởng bước lại gần, ánh mắt đầy vẻ thờ ơ và sát ý.

"Cậu không có cách nào trốn thoát, chỉ có thể chịu chết!", Hội trưởng bình tĩnh nói.

Có vẻ như mọi thứ đều đã được định sẵn.

Tuy nhiên, mặc dù người mặc áo choàng đang ở trong tình trạng khốn khổ như vậy, nhưng anh vẫn không hề tỏ ra sợ hãi mà chỉ lặng lẽ nhìn Hội trưởng Đại hội đang đi tới.

"Hả?"

Hội trưởng cau mày, cảm thấy có chút kỳ quái.

Lúc này, người mặc áo choàng đột nhiên cười lạnh.

Như thể anh cảm thấy nhẹ nhõm.

Sắc mặt của Hội trưởng Đại hội thay đổi, lập tức tăng tốc lao tới.

Vầng sáng xung quanh Hội trưởng lại bùng lên, một luồng sức mạnh mạnh mẽ bộc phát từ cơ thể ông ta, khóa thẳng vào trái tim của người mặc áo choàng.

Rầm rầm rầm…

Đột nhiên, toàn bộ núi Thánh Huyền rung chuyển.

Bên trong núi bắt đầu nổ tung.

Đặc biệt là mặt đất dưới chân người mặc áo choàng, từng vết nứt nối tiếp nhau xuất hiện, nhanh chóng lan rộng ra bốn phía...

"Đây là……"

"Không hay rồi, chạy nhanh đi…"

Mọi người trong Đại hội đều sợ hãi và vội vàng rút lui.

Nhưng Hội trưởng dường như đã nhận ra điều gì đó và đột nhiên tăng tốc.

Ngay khi ông ta chuẩn bị tung sát chiêu, cơ thể người mặc áo choàng đột nhiên chìm xuống.

Thoạt nhìn, hóa ra dưới chân anh vốn đã có một vết nứt khiến anh chìm hẳn vào trong núi.

Hội trưởng Đại hội sắc mặt nghiêm lại, không chút do dự lao vào khe nứt.

Tuy nhiên, giây tiếp theo, huyết quang mạnh mẽ phun ra, buộc ông ta lùi lại.

"Hội trưởng!"

Huyền Dương cùng người của mình chạy tới, vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ như vậy.

"Đây là……"

"Thì ra hắn cố ý dụ chúng ta tới đây."

Hội trưởng khàn giọng nói: "Xem ra từ đầu đến cuối đây đều chỉ là kế hoạch của hắn."

"Kế hoạch?"

Huyền Dương bối rối.
Chương 5537: Nuôi dưỡng

Hội trưởng nhìn vào vết nứt không đáy với vẻ mặt u ám đến đáng sợ. Huyết quang vẫn phun ra, giống như ngọn lửa giận dữ từ địa ngục khiến người ta rùng mình.

"Hội trưởng, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Huyền Dương lo lắng hỏi.

Hội trưởng hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Người mặc áo choàng này là một kẻ rất mưu mô. Hắn ta dẫn tôi đến đây, chắc là vì pháp trận của Thiên Ma Giáng Lâm".

Huyền Dương trợn tròn hai mắt, gương mặt lộ vẻ khó tin: "Pháp trận của Thiên Ma Giáng Lâm? Đây... đây là thủ pháp của Khải Uyên đại nhân mà..."

Huyền Dương cúi đầu liếc nhìn vết nứt, chợt nhận ra điều gì đó khiến mặt ông ta hoàn toàn biến sắc.

"Hội trưởng, chẳng lẽ là... kẻ đó..."

"Đi!"

Hội trưởng Đại hội không dám do dự chút nào, trực tiếp nhảy lùi về phía sau.

Huyền Dương cũng điên cuồng rút lui.

Tuy nhiên... hai người họ vẫn hơi chậm một chút...

Lúc này, trong vết nứt huyết quang càng ngày càng mãnh liệt, một mùi máu tanh bắt đầu tràn ngập không khí.

Ngay khi huyết quang trong vết nứt mạnh tới cực điểm, toàn bộ không gian dường như bị một thế lực vô hình bóp méo. Bóng tối xung quanh hoàn toàn bị xua tan, thay vào đó là một màu đỏ thẫm như máu. Một áp lực mạnh mẽ phun ra từ vết nứt như muốn nghiền nát mọi thứ xung quanh.

Khi Thiên Ma Giáng Lâm Quyết được kích hoạt, một tiếng gầm trầm đục và đáng sợ vang lên, như thể đó là tiếng gầm của thần ma thượng cổ. Trong làn huyết quang, vô số khuôn mặt méo mó hiện ra, đau đớn, hung dữ và tuyệt vọng, khiến người ta dựng tóc gáy.

Một cột sáng đen khổng lồ từ trong vết nứt chậm rãi bay lên, bắn thẳng lên trời, nhuộm bầu trời thành màu đỏ sẫm. Xung quanh cột sáng màu đen, ánh điện lóe lên và kêu lách tách, mỗi tia điện đều ẩn chứa sức mạnh khủng bố vô tận.

Nhiều người trong Đại hội vẫn đang nghĩ cách trốn thoát.

Nhưng tốc độ phản ứng của họ rõ ràng không nhanh bằng Hội trưởng và Huyền Dương. Họ nhanh chóng bị ngọn núi rung chuyển dữ dội đánh ngã xuống đất, sau đó từng người một lăn vào khe nứt.

Ngay sau đó, những tiếng kêu thảm thiết vang lên từ các khe nứt.

"Hội trưởng, cứu tôi... cứu tôi!"

"Huyền Dương đại nhân, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cứu tôi với?"

"Tôi không muốn chết..."

Những tiếng la hét vẫn tiếp tục.

Tuy nhiên, lúc này cả hai người kia cũng đã bị choáng ngợp.

Tốc độ phản ứng của họ tuy rất nhanh nhưng vẫn rơi vào bẫy của người mặc áo choàng.

Bịch!

Huyền Dương đang chạy trốn dường như đã va phải thứ gì đó, ngã xuống khỏi không trung và nặng nề đáp xuống đất.

Hội trưởng Đại hội nhìn chằm chằm về phía trước và bất ngờ dùng lòng bàn tay đánh về phía đó.

Bùm!

Dường như có một bức tường trong suốt trong khoảng không trước mặt. Sau khi Hội trưởng xuất chiêu cũng chẳng gây ra hiệu ứng gì.

"Xem ra muốn rời đi cũng không phải dễ dàng".

Hội trưởng nhìn chằm chằm vào bức tường trong suốt và phát hiện bên trong được làm từ những sợi màu đỏ như máu, mỏng hơn tóc.

Đây là đại trận của Thiên Ma Giáng Lâm.

Đối phương đã mở trận thành công.

Hội trưởng giơ tay lên thì phát hiện lỗ chân lông trên da đều to ra, có một sức mạnh nào đó đang hút huyết khí của ông ta đi nuôi dưỡng đại trận.

"Hừ, nếu cậu muốn tôi giúp cậu nuôi dưỡng Thiên Ma Giáng Lâm đại trận thì tôi sẽ giết cậu bên trong trận pháp này!"

Nói xong, Hội trưởng nghiêng đầu hô: "Huyền Dương, tới đây!"

"Hội trưởng, ngài có mệnh lệnh gì?"

Huyền Dương vội vàng chạy tới.

Nhưng giây tiếp theo, Hội trưởng đột nhiên giơ tay, đâm vào trái tim Huyền Dương.

Huyền Dương run rẩy, mở to mắt nhìn Hội trưởng.

"Hội trưởng, ngài..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK