Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2686: Tại sao cô không đi?

“Đa tạ Đại Nhân”, Đào Thiên Tam cảm động rơi nước mắt.

“Cảm ơn tôi làm gì, còn không mau cảm ơn hai Ma Nữ này”, Ngạo Ma hừ giọng.

“Vâng vâng, cảm ơn Tẩu Nghiên Ma Nữ, cảm ơn Mạn Sát Hồng Ma Nữ”.

Đào Thiên Tam vội vàng gật đầu. Dù ông ta hận Mạn Sát Hồng tới tận xương tủy nhưng lúc này không thể thể hiện điều đó ra được.

“Cút về trị thương đi”, Ngạo Ma phất tay.

“Vâng, vâng…”, Đào Thiên Tam chật vật bò dậy.

“Mọi người cũng rút lui đi, tôi muốn nghỉ nghơi”, Ngạo Ma phất tay ra lệnh.

Đám đông đều biết ông ta nói vậy là vì muốn dành thời gian nghiên cứu Tịnh Thế Bạch Liên.

“Vậy chúng tôi xin cáo lui”, Tẩu Nghiên lập tức cùng Công Thâu Đại Nhân rời đi.

Mạn Sát Hồng thì không vội.

“Cô còn việc gì không?”, Ngạo Ma liếc nhìn cô ta và hỏi.

“Ngạo Ma Đại Nhân vẫn còn một việc, tôi muốn nói với Đại Nhân”, Mạn Sát Hồng nói.

“Chuyện gì?”

“Là chuyện liên quan tới việc tại sao lần này tôi có thể thuận lợi ăn trộm được Tịnh Thế Bạch Liên”

“Ờ, tôi quên không hỏi, cô mau nói đi, cô lấy được nó từ tay thần y Lâm như thế nào”, Ngạo Ma lập tức hỏi.

“Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì thần y Lâm không hề tập trung vào Tịnh Thế Bạch Liên mà tập trung vào thứ bên ngoài Long Quốc”.

“Bên ngoài sao?”

“Đúng vậy”, Mạn Sát Hồng ghé sát lại: “Không lâu trước đó, thần y Lâm nhận được tin đó là Thần Hỏa Tôn Giả rời khỏi Giang Thành thì không về đảo Thần Hỏa mà tới vùng cực hàn phía Bắc tìm một thứ có thể khắc chế được Tịnh Thế Bạch Liên. Thần y Lâm lo rằng Thần Hỏa Tôn Giả tìm được thứ này nên đang nghĩ cách chuẩn bị đối phó, tôi đã nhân cơ hội đó để ăn trộm Tịnh Thế Bạch Liên”.

“Cái gì? Trên đời này còn có thứ khắc chế được Tịnh Thế Bạch Liên sao?”, Ngạo Ma tái mặt.

“Đương nhiên là có, hơn nữa chỉ có Thần Hỏa Tôn Giả biết. Đại Nhân chắc là không rõ chứ Thần Hỏa Thánh Nữ đã đầu hàng rồi, thông tin này được nói ra từ chính miệng của cô ta. Tuyệt đối không thể sai được”.

“Vậy ý của cô là gì?”

“Thuộc hạ chỉ muốn nói chuyện này cho Đại Nhân, còn cụ thể thế nào thì phải xem Đại Nhân, nhưng thuộc hạ cho rằng chuyện này cần thận trọng xử lý, tốt nhất là cử người đi ngăn chặn Thần Hỏa Tôn Giả. Thần y Lâm đã mất Tịnh Thế Bạch Liên thì đã mất tư cách đối kháng với Thần Hỏa Tôn Giả. Chắc chắn cậu ta sẽ không gây phiền phức cho Thần Hỏa Tôn Giả nữa đâu. Vì vậy chỉ có dựa vào Đại Nhân thôi. Nếu không ngăn cản, một khi Thần Hỏa Tôn Giả lấy được thứ đó thì chắc chắn là sẽ đoạt lại Tịnh Thế Bạch Liên”, Mạ Sát Hồng khẽ nói.

“Khốn nạn”.

Ngạo Ma tức giận, gầm lên: “Mấy tên chuột nhắt của cái đảo đó mà cũng dám lấy lại Tịnh Thế Bạch Liên từ trong tay tôi à. Chắc chắn tôi sẽ khiến chúng thịt nát xương tan, chết không có đất chôn”.

“Đại Nhân bớt giận".

“Đừng nói nhiều nữa, lập tức tổ chức đội hình, tức tốc tới vùng cực hàn phía Bắc cướp lấy vật khắc chế đó”, Ngạo Ma tức giận nhìn chăm chăm Mạn Sát Hồng: “Cô nói xem, ai sẽ dẫn đội quân này thì phù hợp”.

Mạn Sát Hồng hé miệng, nhưng lập tức khựng lại, chỉ mỉm cười nói: “Tôi thấy, vẫn nên để Đào Thiên Tam và Công Thâu Nhất Nhân đi sẽ tốt”.

“Tại sao cô không dẫn đội đi?”

“Tôi chỉ muốn ở bên cạnh Đại Nhân, bày mưu và giúp Đại Nhân giải tỏa ưu phiền thôi”, Mạn Sát Hồng vội nói
Chương 2687: Không đi là được

Ngạo Ma nghe thấy thế liền bình thản nhìn Mạn Sát Hồng, đôi mắt dường như muốn nhìn thấu cô ta.

Một lát sau, ông ta lặng lẽ gật đầu, mặt không cảm xúc nói: "Cô có thể nói như vậy khiến tôi cảm thấy rất được an ủi, nếu vừa nãy cô đòi dẫn đội thì tôi sẽ giết cô không chút do dự, bởi vì tôi không dám chắc lần này cô đi có còn quay về nữa không".

Mạn Sát Hồng hít vào khí lạnh.

Xem ra Ngạo Ma vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng cô ta.

Cô ta vội nặn ra một nụ cười: "Ngạo Ma đại nhân nghĩ như vậy cũng phải, thực ra Sát Hồng không muốn đi cũng là vì phía Ngạo Ma đại nhân đang cần người. Đại nhân đã có được Tịnh Thế Bạch Liên, chắc chắn chuyện này không thể giấu được. Đến lúc đó các Ma Quân khác sẽ đến gây phiền phức cho đại nhân, nên Sát Hồng muốn ở lại bên cạnh đại nhân, cùng đại nhân đối phó với những phiền phức chuẩn bị ập tới".

"Tốt lắm! Tốt lắm! Mạn Sát Hồng! Tôi đã nhìn thấy lòng trung thành của cô rồi! Cô yên tâm, chờ bản tôn ngồi lên vị trí Đại Ma Quân, thì sẽ xin đạo chủ sắc phong cho cô làm Ma Nữ thứ ba của bản tôn, để cô một bước lên trời, quyền khuynh thiên hạ!", Ngạo Ma cười nói.

Mạn Sát Hồng cố ra vẻ vui mừng, lập tức ôm quyền: "Cảm ơn Ngạo Ma đại nhân!".

Ngạo Ma nhanh chóng phái người đến báo với Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam.

Lúc này, Đào Thiên Tam đang nằm trong động phủ của mình, được người khác băng bó hai chân cho.

Nhận được tin này, sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm và khó coi.

Công Thâu Nhất Nhân ở bên cạnh cũng nổi giận đùng đùng.

“Khốn kiếp, chắc chắn đây là chủ ý của con khốn Mạn Sát Hồng kia!”, Công Thâu Nhất Nhân đập bàn nói.

“Bây giờ con khốn này đã tìm được chỗ dựa vững chắc, chúng ta muốn động đến cũng khó”, Đào Thiên Tam tỏ vẻ không cam lòng, nhưng bất đắc dĩ không làm gì được, đành tiu nghỉu nói.

Tẩu Nghiên im lặng, dường như đang suy nghĩ gì đó.

Một lát sau, cô ta nhíu mày: “Sao tôi cứ cảm thấy chuyện này kỳ lạ sao ấy”.

“Kỳ lạ?”.

Hai người cùng quay sang nhìn cô ta.

“Kỳ lạ chỗ nào?”.

“Tôi cũng không biết nữa, nhưng cứ cảm thấy chỗ nào đó không đúng…”, Tẩu Nghiên mặt nhăn mày nhó, nhưng nghĩ mãi không ra là tại sao.

“Bây giờ đừng nghĩ chuyện của Mạn Sát Hồng nữa, Ngạo Ma lệnh cho chúng ta đi cướp Thần Hỏa Tôn Giả. Đây rõ ràng là muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết mà. Tuy Thần Hỏa Tôn Giả không có Tịnh Thế Bạch Liên, nhưng với thực lực của ông ta, muốn giết hai người chúng ta thì vẫn dư sức, nghĩ cách ứng phó với chuyện này trước đi”, Công Thâu Nhất Nhân lắc đầu nói.

“Còn ứng phó kiểu gì nữa? Không đi là được!”, Tẩu Nghiên cười nói.

“Không đi?”.

“Đúng, chúng ta vẫn phụng mệnh, nhưng dẫn người ra ngoài lượn một vòng rồi trở về, nói không phải đối thủ của Thần Hỏa Tôn Giả là được!”.

“Thế sao được? Với tính tình của Ngạo Ma thì chắc chắn sẽ giết chúng ta để xả giận!”.

“Không đâu, lúc tạ tội chúng ta nói mấy câu tán dương là được. Ngạo Ma là người ưa thể diện, thích được nghe người khác tâng bốc, khen mấy câu là ông ta sẽ nguôi giận. Hơn nữa việc ông ta bảo chúng ta làm chưa chắc nhận được sự ủng hộ của những Ma Quân khác, ông ta giết chúng ta thì chỉ có bị muôn người phỉ nhổ. Dù sao ai cũng biết chúng ta không thể là đối thủ của Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta dám động đến chúng ta, đạo chủ mà biết sẽ không tha thứ cho ông ta, nên các ông cứ yên tâm đi”, Tẩu Nghiên cười nói.

Hai người lặng lẽ gật đầu, cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Việc chúng ta cần làm nhất bây giờ là điều tra Mạn Sát Hồng! Tôi cảm thấy con đàn bà này… chắc chắn là có mục đích! Nếu không điều tra rõ ràng, tôi lo rằng… sau này ba chúng ta sẽ chết một cách không rõ ràng!”, Tẩu Nghiên nhỏ giọng nói rất nghiêm túc.
Chương 2688: Khiến bọn họ khiếp sợ

Cuối cùng hai Ma Quân Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam vẫn làm theo mệnh lệnh của Ngạo Ma, đến vùng cực hàn để ngăn cản Thần Hỏa Tôn Giả.

Nhưng họ làm theo lời Tẩu Nghiên nói, không thực sự đến vùng cực hàn mà lượn lờ ở bên ngoài, chứ đâu dám đến chọc vào Thần Hỏa Tôn Giả?

Ngạo Ma cũng không được yên thân, sau khi lấy được Tịnh Thế Bạch Liên, tin này lập tức như mọc thêm cánh, truyền khắp Thiên Ma Đạo.

Các ma nhân bàn tán xôn xao.

Đương nhiên tin này cũng lọt vào tai các Ma Quân khác.

Ngày hôm nay, một người phụ nữ tóc ngắn, vóc dáng bốc lửa, dẫn theo một đám ma nhân, nhanh chân tới trước Bạch Cốt Lâu.

"Gọi ngay chủ nhân của các cậu ra đây!".

Cô ta nhìn chằm chằm ma nhân đang đứng trước lầu các, lạnh lùng quát.

"Là Giáng Anh Ma Nữ đại nhân!".

Các ma nhân biến sắc, lập tức hành lễ: "Xin Ma Nữ đại nhân chờ một chút, thuộc hạ đi báo ngay ạ!".

Dứt lời liền chạy vào trong.

Ngạo Ma đang nghiên cứu Tịnh Thế Bạch Liên ở trong, nghe thấy thế sắc mặt bỗng trở nên khó coi.

"Giáng Anh? Đây chẳng phải là Ma Nữ của Ma Quân Vũ Sát sao?", Mạn Sát Hồng ở bên cạnh nói.

"Đúng vậy, xem ra Vũ Sát không nhịn được nữa, muốn lấy Tịnh Thế Bạch Liên trong tay tôi!", ánh mắt Ngạo Ma lóe lên sát khí, thầm nghiến răng nói: "Tịnh Thế Bạch Liên là của tôi! Đừng hòng ai cướp được! Vũ Sát là cái thá gì chứ? Ai dám nhòm ngó Tịnh Thế Bạch Liên, tôi đều giết không tha!".

"Nhưng dù đại nhân giết được Vũ Sát thì có ích gì? Thiên Ma Đạo chúng ta có tận 13 Ma Quân, chết một người có là gì chứ? Vẫn không dập tắt được lòng tham của những người kia! Hơn nữa đại nhân làm vậy thì chỉ có để lại nhược điểm, bọn họ sẽ nhân cơ hội để ra tay với đại nhân", Mạn Sát Hồng nói.

"Bọn họ dám? Tịnh Thế Bạch Liên ở đây, đến một người giết một người, đến hai người giết hai người", Ngạo Ma nổi giận.

"Kết quả thì sao? Đại nhân đại khai sát giới, giết tất cả Ma Quân thì chẳng phải sẽ kinh động đến đạo chủ? Với thực lực của đạo chủ, đại nhân nghĩ Tịnh Thế Bạch Liên trong tay ông đối phó được ông ta sao?", Mạn Sát Hồng lại hỏi.

Ngạo Ma biến sắc, miệng há ra, không thốt được lời nào.

"Tịnh Thế Bạch Liên là vũ khí tuyệt thế, nhưng thực lực của đạo chủ cũng không phải xoàng xĩnh, thứ này có thể đối phó được với đạo chủ hay không còn chưa biết, nhưng tôi không nghĩ đại nhân nên mạo hiểm".

"Vậy cô có cao kiến gì không?", Ngạo Ma trầm giọng hỏi.

Mạn Sát Hồng đảo mắt, mỉm cười nói: "Đơn giản thôi, đại nhân không cần phải giết ai cả, tập hợp bọn họ lại, cho bọn họ thấy uy năng của Tịnh Thế Bạch Liên để bọn họ khiếp sợ, đồng thời tuyên bố thứ này thuộc về ông. Ai dám nổi lòng tham thì hai bên sẽ cùng ngọc nát đá tan! Bọn họ biết sự lợi hại của đại nhân thì chắc chắn không dám nhòm ngó nữa đâu!".

"Khiến bọn họ sợ hãi? Cũng được đấy... Chuyện này giao cho cô làm đi!".

"Tuân lệnh!".

Mạn Sát Hồng ôm quyền, lập tức rời khỏi Bạch Cốt Lâu.

"Ngạo Ma đâu?", Giáng Anh ở bên ngoài quát.

"Ngạo Ma đại nhân không rảnh gặp cô, nhưng đại nhân biết lần này cô đến có mục đích gì. Nghe đây, Ngạo Ma đại nhân nói chiều hôm nay sẽ cho tất cả các Ma Quân câu trả lời tại Bình Ma Nguyên ở mé Tây. Nếu các cô muốn tranh Tịnh Thế Bạch Liên, thì hãy đến đó đi!", Mạn Sát Hồng cười khẩy nói.

"Thú vị đấy!".

Giáng Anh nhìn Mạn Sát Hồng chằm chằm, không nhiều lời nữa, xoay người rời đi.

Chờ Giáng Anh đi rồi, Mạn Sát Hồng liền lấy điện thoại ra, gọi đến một số.

"Thế nào rồi?".

"Mọi chuyện đều rất thuận lợi, thần y Lâm, tiếp theo phải xem cậu rồi", Mạn Sát Hồng nhếch môi nói.
Chương 2689: Ai dám?

Mạn Sát Hồng truyền tin ra, khiến tất cả các Ma Quân đều đứng ngồi không yên.

Dù sao đó cũng là Tịnh Thế Bạch Liên!

Có món vũ khí này thì tức là ngoài đạo chủ ra, bọn họ có thể khinh thường tất cả mọi người trong Thiên Ma Đạo.

Cho dù là Đại Ma Quân.

Không ai dám phớt lờ báu vật này.

Nhưng ai cũng tỏ vẻ khó hiểu đối với hành động của Ngạo Ma.

Thế là còn chưa đến thời gian hẹn trước, đã có mấy Ma Quân dẫn người của mình đến Bình Ma Nguyên.

Ma Quân thứ mười Lý Diệp Nam dẫn theo những thuộc hạ tinh nhuệ nhất và Ma Nữ của mình chờ sẵn ở Bình Ma Nguyên.

Xa xa lại có thêm một đám người mới đến.

"Lý Ma Quân, ông đến sớm thế?", Ma Quân thứ chín Thang Hữu Lực cười nói.

"Chuyện lớn thế này, không đến sớm sao được?", Lý Diệp Nam mở mắt ra, cười đáp.

Trong số 13 Ma Quân, mối quan hệ giữa hai người họ cũng được coi là thân thiết.

"Lý Ma Quân, ông nên biết Tịnh Thế Bạch Liên này không liên quan gì đến chúng ta cả", Thang Hữu Lực ghé lại gần, nhỏ giọng nói.

"Tôi biết chứ, chắc ông cũng biết, nhưng lúc này, việc chúng ta cần suy nghĩ không phải là lấy được Tịnh Thế Bạch Liên, mà là... cuối cùng nó sẽ rơi vào tay ai. Chúng ta không thể chống lại Tịnh Thế Bạch Liên, điều chúng ta có thể làm chỉ có là chọn đúng đội".

"Ha ha ha, xem ra Lý Ma Quân cũng có suy nghĩ giống tôi".

Hai người nhìn nhau cười.

Có không ít người nghĩ giống bọn họ.

Các Ma Quân đến đây đều không phải thực sự muốn tranh cướp Tịnh Thế Bạch Liên.

Bởi vì cho dù Ma Quân Ngạo Ma không có Tịnh Thế Bạch Liên, thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể đối phó được.

Bọn họ đến đây là để xem thái độ của người kia.

Đó là sự tồn tại đáng sợ ngồi vững vàng ở vị trí đầu tiên...

Rất nhanh, ngoài Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam, hầu hết các Ma Quân đều có mặt.

Xếp hạng từ số sáu đến số mười một.

Không chỉ bọn họ mà rất nhiều Ma Nữ cũng đến.

Bình Ma Nguyên vô cùng ồn ào náo nhiệt.

Đúng lúc này, Mạn Sát Hồng và Ngạo Ma cất bước tiến vào.

Tất cả mọi người lập tức dừng bàn tán, đổ dồn mắt nhìn về phía bọn họ.

Ánh mắt ai cũng tỏ vẻ châm chọc.

Có lạnh lùng, có lườm nguýt, có cả sự chế giễu.

Nhưng so với ánh mắt ngạo nghễ thiên hạ của Ngạo Ma, thì ánh mắt của bọn họ vẫn còn quá ôn hòa.

"Bái kiến Ngạo Ma đại nhân!".

Ma Quân thứ sáu là Ám Thủy bình thản kêu lên, ánh mắt chứa đầy sự khinh bỉ.

"Ồ, mấy người đứng trước tôi đâu? Sao còn chưa đến?", Ngạo Ma mặt không cảm xúc liếc nhìn những người trước mặt.

Lời nói rất không khách sáo!

Ai nấy đều nhíu mày.

"Chắc là các vị đại nhân bị chậm trễ, tôi nghĩ bọn họ sẽ nhanh chóng tới thôi. Nhưng Ngạo Ma đại nhân này, rốt cuộc ông gọi chúng tôi đến đây để làm gì? Xin ông hãy nói cho rõ ràng!", Ám Thủy nói thẳng.

"Cũng không có chuyện gì to tát cả, chỉ là muốn nói với các ông chuyện về Tịnh Thế Bạch Liên thôi".

Ngạo Ma lạnh lùng nhìn bọn họ, trầm giọng nói: "Nghe nói các ông rất có hứng thú với Tịnh Thế Bạch Liên trong tay tôi?".

Các Ma Quân đưa mắt nhìn nhau, không biết nên tiếp lời thế nào.

Ngạo Ma lại quát: "Tôi nói cho các ông biết, Tịnh Thế Bạch Liên là của tôi! Chỉ thuộc về tôi! Các ông đều không được phép nảy sinh lòng tham với nó! Ai dám nhòm ngó tới Tịnh Thế Bạch Liên trong tay tôi... thì đừng trách tôi tàn nhẫn độc ác!".

Ông ta vừa dứt lời, những người đang có mặt đều có vẻ mặt rất khó coi.

Nhưng cũng có người mỉm cười đứng nhìn.

Ngạo Ma là người thẳng thắn, ruột để ngoài da, nghĩ gì nói nấy, không phải là đối thủ của những kẻ gian xảo có lòng dạ thâm sâu.
Chương 2690: Ai có thể giết được tôi chứ?

Những người có tâm tư đơn thuần như vậy quá dễ đối phó.

Một số Ma Quân thầm cười, sau đó lên tiếng.

"Ngạo Ma đại nhân nói chí phải, Tịnh Thế Bạch Liên chính là của ông, sao chúng tôi dám nảy sinh lòng tham chứ? Nhưng chúng tôi không dám sinh lòng tham không có nghĩa là không ai có ý kiến, ví dụ như...", Ma Quân thứ tám mỉm cười bước tới, định nói lại thôi.

Ai cũng hiểu ông ta muốn nói gì.

"Ví dụ cái gì? Ai có ý kiến? Chắc không phải ý ông là đám Đại Ma Quân đấy chứ? Hừ, tôi nói cho các ông biết, tôi có thứ này thì vị trí Đại Ma Quân nên để tôi ngồi mới phải. Các ông đều phải nghe tôi! Tử Long Thiên đó là cái thá gì chứ? Bản tôn đã thấy ngứa mắt ông ta từ lâu rồi!", Ngạo Ma kiêu căng nói.

Giọng điệu đầy khinh miệt.

Mọi người thấy thế lại càng cảm thấy buồn cười hơn, nhưng không ai dám phản bác.

Đúng lúc này, một giọng nói bình thản nhưng lạnh lẽo vang lên.

"Ngạo Ma, ông đúng là quá ngông cuồng, không thèm coi Đại Ma Quân đại nhân ra gì nữa hả?".

Mọi người đều ngoảnh lại.

Chỉ thấy một cơn gió đen lướt qua, sau đó mấy bóng dáng bất ngờ xuất hiện trong Bình Ma Nguyên.

Nhìn kĩ, là mấy Ma Quân nằm trong tốp bốn.

Nhưng Đại Ma Quân không xuất hiện, mà người đến... lại là Đại Ma Nữ ghép đôi với ông ta.

Bỉ Ngạn Hoa!

Cô ta mặc một bộ đồ đỏ như máu, tóc dài chấm đất, đỏ rực như ngọn lửa. Sắc mặt cô ta trắng bệch không có chút máu nào, nhưng đôi môi lại đỏ tươi, ánh mắt câu hồn đoạt phách nhưng lại vô cùng lạnh lùng, dường như có thể nhìn thấu lòng người.

Là Ma Nữ đệ nhất, Bỉ Ngạn Hoa có thực lực cực kỳ đáng sợ.

Nghe nói ngoài Đại Ma Quân ra, cho dù là các Ma Quân đang có mặt ở đây cũng không phải là đối thủ của cô ta.

Nhưng Ngạo Ma của lúc này thì khác.

Ông ta có Tịnh Thế Bạch Liên trong tay thì cần gì phải sợ cô ta chứ?

"Bỉ Ngạn Hoa? Sao cô lại đến đây? Người đàn ông của cô đâu?", Ngạo Ma khẽ cười nói.

"Ma Quân đại nhân vẫn đang bế quan tu luyện, không rảnh quan tâm đến loại ăn hại vô tri như ông! Nhưng đại nhân cũng rất có hứng thú với Tịnh Thế Bạch Liên, nếu ông thức thời thì giao nó ra đây, nếu không... đừng có trách tôi", Bỉ Ngạn Hoa mặt không cảm xúc nói.

"Ha ha ha, Bỉ Ngạn Hoa, có phải cô vẫn chưa nhìn rõ tình hình hiện giờ không vậy? Tôi có Tịnh Thế Bạch Liên đấy, cô dám đe dọa tôi sao? Cô dựa vào đâu chứ? Cô xứng sao?".

Ngạo Ma cười lớn, ánh mắt lóe lên sự dữ tợn, lập tức lấy Tịnh Thế Bạch Liên ra, nheo mắt nhìm chằm chằm Bỉ Ngạn Hoa: "Nghe đây, tôi muốn cô lập tức quỳ xuống! Nếu không, tôi sẽ dùng Tịnh Thế Bạch Liên giết chết cô!".

Ông ta vừa dứt lời, mấy Ma Nữ đi cùng Bỉ Ngạn Hoa đến đây đều biến sắc.

"Ngạo Ma, ông nói gì cơ?".

"Ông dám bắt Đại Ma Nữ đại nhân quỳ xuống?".

"Ông làm phản đấy à?".

Ai nấy đều phẫn nộ.

"Sao? Cô ta không quỳ được à? Lập tức quỳ xuống cho tôi! Nếu không đừng trách tôi vô tình!", Ngạo Ma quát, khuôn mặt chứa đầy sát khí.

Những người khác đều nhao nhao lùi lại, không dám đứng gần Bỉ Ngạn Hoa, còn nhìn với ánh mắt đầy đồng tình và châm chọc.

Để xem lần này Bỉ Ngạn Hoa ứng phó kiểu gì.

Nếu quỳ, thì cả đời sẽ không ngóc được đầu lên.

Nếu không quỳ, thì Bỉ Ngạn Hoa sẽ chống lại Tịnh Thế Bạch Liên như thế nào?

Nhất thời, bầu không khí trở nên cổ quái.

"Sao? Muốn tôi nhắc lại lần nữa à? Nếu không quỳ tôi sẽ giết cô!", Ngạo Ma gầm lên dữ tợn, ánh mắt đầy khoái trá.

Nhưng đúng lúc này, Bỉ Ngạn Hoa bỗng cất tiếng cười lớn.

"Ha ha ha! Ngạo Ma, ông muốn giết tôi? Vậy thì ra tay đi!".

"Cô nói cái gì?", Ngạo Ma sửng sốt.

Bỉ Ngạn Hoa nheo mắt cười: "Ông muốn giết tôi thì cứ tới đi, nhưng nếu tôi chết thì chắc chắn ông cũng không sống nổi!".

"Tôi có Tịnh Thế Bạch Liên, ai có thể giết được tôi chứ?", Ngạo Ma hừ mũi nói.

"Nhưng ông có thể sử dụng Tịnh Thế Bạch Liên được mấy lần?", Bỉ Ngạn Hoa cười hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK