Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5544: Web đen

Mặc dù Đại hội đã cố gắng hết sức để che giấu tình hình hỗn loạn ở đây nhưng thông tin vẫn lan ra toàn bộ Long Quốc nhanh như cháy rừng.

Đặc biệt, những trang web đen đã sôi sùng sục trước thông tin này.

"Tin cực nóng! Hội nghị lần này không thể diễn ra suôn sẻ! Hội trưởng tức giận, huy động toàn bộ sức lực của Đại hội để bắt bằng được kẻ thần bí kia!"

Bài đăng đầu tiên được đăng và nhận được hàng nghìn phản hồi ngay lập tức.

Đặc biệt, hầu hết các bình luận đều đến từ các võ giả trên khắp Long Quốc, thậm chí nhiều cư dân mạng nước ngoài cũng tham gia.

Suy cho cùng, hai chữ “Đại hội” có sức ảnh hưởng quá lớn đến giới võ thuật trên hành tinh này.

"Truy nã một người bí ẩn? Người bí ẩn nào? Chẳng lẽ có người cản trở việc triệu tập hội nghị?"

Một số cư dân mạng ngay lập tức đặt câu hỏi.

"Chẳng thế thì sao? Nghe nói có một tên mặc áo choàng đen lẻn vào núi Thánh Huyền, tàn sát người của Đại hội, phá hủy hoàn toàn hội nghị này. Ngay cả Hội trưởng Đại hội cũng đã ra mặt, nhưng người mặc áo choàng vẫn trốn thoát, cho nên hội nghị lần này còn chưa kết thúc đã bế mạc”.

"Thật hay điêu vậy? Chém gió phải không? Làm gì có ai dám đến núi Thánh Huyền làm loạn?"

"Đó là Đại hội kia mà? Tin đồn này nhất định là giả!"

"Ngươi đăng bài này rõ ràng là đang bôi nhọ danh dự của Đại hội. Nếu người trong Đại hội nhìn thấy, cẩn thận kẻo gặp phiền phức đấy!"

"Chủ thớt nên nhanh chóng xóa bài đi!"

Nhiều cư dân mạng căn bản vẫn không tin bài đăng này.

Cho đến nửa giờ sau, một cư dân mạng bất ngờ đăng tải một đoạn video.

Video đó được quay ở núi Thánh Huyền.

Những khung hình được ghi lại là những ngọn núi và những ngôi nhà đổ nát tan hoang sau một trận chiến.

Dù không có ai xuất hiện trong video nhưng hình ảnh này cũng đủ cho thấy núi Thánh Huyền quả thực đã trải qua một cuộc chiến.

Trong chốc lát, mọi nghi ngờ của cư dân mạng đều biến mất.

Vô số cư dân mạng đã bị sốc trước cảnh tượng này.

Thực sự có người đại náo núi Thánh Huyền sao?

Điên rồi ư?

Tuy nhiên, giây tiếp theo, một lượng lớn bài đăng đã được đăng lên web đen một cách hết sức trùng hợp.

"Đã xác nhận người mặc áo choàng rất có thể chính là Lâm thần y! Để Báo thù Đại hội, Lâm thần y không chỉ quấy rối hội nghị mà còn tàn sát vô số người tham dự hội nghị. Mọi người nhất định phải cẩn thận!"

Ngay khi bài đăng này được đăng lên, cư dân mạng lại một lần nữa bị sốc.

"Cái gì? Chủ thớt, ý anh là người phá hoại hội nghị là Lâm thần y sao?"

"Không tin, người đăng là tài khoản mới, hắn nhất định là kẻ tung tin đồn về Lâm thần y. Tên khốn kia, dám mò lên đây nói bậy! Cẩn thận tôi cho người đóng hòm anh đấy. Tôi mà tìm được anh thì biết tay nhau!"

"Hừ, chủ thớt là người của Đại hội phải không? Lâm thần y và Đại hội trước nay luôn mâu thuẫn với nhau, việc đó ai cũng biết. Nhưng ân oán là một chuyện, đặt điều như vậy không được đâu!"

"Đúng vậy, chúng tôi không quan tâm đến ân oán của các người, nhưng Lâm thần y quả thật đã làm rất nhiều việc tốt, so với một số tổ chức suốt ngày giương giương tự đắc hô hào về trật tự và hòa bình thì còn hơn xa!"

Nhiều cư dân mạng ủng hộ Lâm thần y.

So với Đại hội cao cao tại thượng kia, Lâm thần y đương nhiên có trọng lượng hơn trong lòng họ.

Tuy nhiên, lúc này, một cư dân mạng lại đăng tải một video khác.

Video này khác với những cảnh quay khung cảnh hoang tàn đã được công bố trước đó.

Đây là hiện trường giết người.

Trong khung hình, một người đàn ông mặc áo choàng, người dính đầy máu đang tàn sát một nhóm người đến dự hội nghị.

Hớn nữa góc nghiêng một bên khuôn mặt của người đàn ông mặc áo choàng này quả thực trông rất giống Lâm thần y.

Ngay lập tức, toàn bộ web đen bùng nổ.

"Làm sao có thể...thật sự...thật sự là Lâm thần y sao?"

"Làm sao hắn ta có thể... tàn sát những người dân vô tội này?"

Mọi người đều không thể chấp nhận được.
Chương 5545: Chấn động Long Quốc

Trong lúc cơn sốt trên web đen còn chưa lắng xuống, vô số cặp mắt của cộng đồng võ thuật Long Quốc cũng đang theo dõi sát sao tình hình này, các chủ đề thảo luận và suy đoán dâng lên như thủy triều.

Trong một tông môn võ đạo cổ xưa, một trưởng lão tóc trắng ngồi trong đại sảnh trang nghiêm với vẻ mặt trầm tư. Đôi mắt ông ta sâu thẳm, như thể đã nhìn xuyên qua những thăng trầm của thời gian. Bên cạnh ông ta là mấy đệ tử trẻ tuổi đang cung kính đứng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc và nghi hoặc.

Trưởng lão chậm rãi cất lời, giọng nói trầm thấp mà uy lực: "Chuyện xảy ra với Lâm thần y có lẽ sẽ gây nên một đợt sóng gió trong giới võ lâm. Giới võ đạo của chúng ta luôn tôn trọng chính nghĩa và công lý. Nếu xảy ra sự việc bi thảm như vậy và đúng là do Lâm thần y gây ra thì thực khiến người ta đau lòng”.

Một đệ tử không khỏi xen vào: "trưởng lão, Lâm thần y quan tâm đến người dân, học viện Huyền Y Phái đã tạo phúc cho vô số người. Anh ấy làm sao có thể làm ra chuyện trời không dung đất không tha như vậy? Trong chuyện này nhất định có uẩn khúc gì đó!"

"Đúng vậy, video mờ nhìn không rõ, còn không nhìn thấy chính diện gương mặt Lâm thần y. Đại hội không thiếu người giỏi thuật dịch dung, bọn họ không phải không có khả năng làm giả video, dội gáo nước bẩn này lên người Lâm thần y".

Một người khác nói thêm.

Trưởng lão trầm mặc một lát rồi nói: "Thật ra, chân tướng là gì đã không còn quan trọng nữa. Tôi gọi mọi người tới đây để nói cho mọi người biết, giới võ lâm Long Quốc sẽ không còn yên bình. Thậm chí không chỉ giới võ lâm Long Quốc không yên bình mà giới võ lâm toàn thế giới cũng không được yên bình".

Mọi người đều giật mình.

"Ý trưởng lão là gì?"

"Bởi vì Lâm thần y đã hoàn toàn xé nát bức màn che đậy của Đại hội..."

Cùng lúc đó, trên đỉnh núi cao, một quái nhân đơn độc đứng chắp tay sau lưng. Đôi mắt người này sáng như ngọn đuốc, dõi theo những thay đổi ở phía xa.

"Đại hội? Bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng có người dám đứng lên thách thức uy nghiêm và địa vị của Đại hội!"

"Có lẽ đã đến lúc nên ra ngoài đi dạo. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, lẽ nào trăm năm sau vẫn còn bị đám khốn nạn này đè đầu cưỡi cổ?"

Trong một võ quán ở thành phố sầm uất, quán chủ triệu tập rất nhiều đệ tử.

Họ đi tới căn phòng tối ở nơi sâu nhất của võ quán.

Căn phòng tối này quanh năm khóa trái, không ai mở ra. Mọi người đều nghĩ đó là nhà kho chứa những món đồ lặt vặt.

Nhưng khi quán chủ đến gần, ông ta lại quỳ xuống đất lạy ba lạy trước khi mở cửa.

Sau khi mở cửa, mọi người nhìn thấy một ông lão quần áo rách rưới, mái tóc bạc trắng đang ngồi bên trong.

Ông ta hơi ngước mắt lên nhìn quán chủ.

"Sao vậy... sao lại tới làm phiền?"

"Lão tổ tông...cơ hội đã đến..."

Nghe thấy lời này, đôi mắt đang nheo lại của ông lão già nua đột nhiên mở to, toàn thân bộc phát ra nguồn năng lượng bá đạo chưa từng có, sau đó đứng phắt dậy.

"Tưởng rằng kiếp này đã không còn hy vọng, thật không ngờ lại có cơ hội này... Là ai làm vậy?"

"Có lẽ... là Lâm thần y..."

Ở một thị trấn biên cương xa xôi, một cao nhân võ đạo ẩn dật nghe được chuyện này chỉ mỉm cười.

"Trên thế giới này đúng sai sao có thể đơn giản như bề ngoài? Chuyện của Lâm thần y chỉ là một phần nhỏ của những biến hóa trong giới võ lâm", cao nhân phất tay áo: "Để xem cục diện này biến đổi thế nào mới thấy được huyền cơ trong đó".

Trong một thế gia võ đạo bí ẩn, một nhóm cao thủ tập hợp lại với nhau.

"Hôm nay chính là ngày tàn của Đại hội. Các vị, đến lúc xuống núi rồi!"

"Đúng!"

Những âm thanh tương tự như vậy được nghe thấy trên khắp Long Quốc.

Cùng lúc đó, các quan chức chính phủ Long Quốc cũng bị sốc trước thông tin này.

Bà cụ và cô gái trẻ bộ dạng lếch thếch quay về nhà họ Hạ.

Vừa bước vào đại sảnh, họ đã nhìn thấy vài ông già lạ mặt đang ngồi trong đại sảnh.
Chương 5546: Ông nghi ngờ tôi sao?

Cùng với sự kiện của Đại hội, các forum bàn luận trên Internet cũng vô cùng rôm rả.

Ngày càng có nhiều video về Đại hội được đăng tải trực tuyến.

Trong số đó có đoạn video ghi lại cảnh Hội trưởng Đại hội hiến tế người của Đại hội trong trận chiến khốc liệt.

Và video này đương nhiên đã làm dậy sóng cư dân mạng.

Rất nhiều người ủng hộ Đại hội cho rằng video này do AI cắt ghép.

Phía Đại hội cũng đưa ra thông Báo rằng sẽ tìm ra kẻ tung lời đồn thất thiệt và trừng phạt theo luật pháp Long Quốc.

Sau đó, rất nhiều video bất lợi về Đại hội đã bị gỡ xuống và ngay cả những người đăng video cũng đã đưa ra lời xin lỗi công khai.

Chỉ có video nọ vẫn chưa bị xóa.

Nó vẫn ngang nhiên tồn tại trên web đen.

Người đăng video thậm chí còn công khai tuyên bố sẽ chịu trách nhiệm về nội dung video.

Đánh giá từ kết quả thẩm định được công bố bởi những chuyên gia thẩm định video chuyên nghiệp, không hề có dấu hiệu cắt ghép hay sử dụng AI trong video.

Nhất thời, các cuộc thảo luận về Đại hội vẫn tiếp tục râm ran trên Internet.

Danh tiếng của Đại hội lúc này cũng đang bị đe dọa.

Giang Thành.

Trong Học viện Huyền Y Phái đổ nát.

Mã Hải ngồi trên xe lăn, lặng lẽ quan sát công việc xây dựng lại học viện.

Phía sau ông ta là một cô gái mặc vest đen và đeo kính râm.

cô gái đã kiềm chế bớt khí tức của mình lại, nhìn thoáng qua cũng có thể biết cô gái này là người tu luyện.

cô gái nhìn quanh, có vẻ rất hứng thú với mọi thứ xung quanh.

"Chú, đây chính là Học viện Huyền Y Phái sao? Vì sao nó lại trở nên hoang tàn như vậy?"

cô gái không khỏi tò mò.

“Đừng hỏi nhiều làm gì”.

Mã Hải khàn khàn giọng nói: “Nhóc con, chú đã khuyên cháu hết nước hết cái rồi. Cháu phải rời Giang Thành ngay khi còn có thể, vậy mà cháu không những không chịu nghe, còn muốn làm vệ sĩ riêng cho chú? Cháu có biết bao nhiêu vệ sĩ của chú đã mất mạng rồi không, có biết công việc này nguy hiểm thế nào không? Lẽ nào cháu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?"

"Chú sợ cái gì? Cháu nghe nói Lâm thần y có khả năng khiến người chết sống lại. Có Dương Hoa ở đây, đám chó mèo này thì xi nhê gì?"

cô gái cười khúc khích.

"Người chết sống lại? Dương Hoa?"

Mã Hải cười khổ: "Tùy cháu thôi. Dù sao chú cũng đã gọi điện cho bố mẹ và sư phụ cháu rồi, bọn họ sẽ sớm tới đón cháu đi”.

"Hả?"

cô gái lo lắng, lập tức ra đứng trước mặt Mã Hải, tức giận trừng mắt nhìn ông ta: "Chú, sao chú lại làm vậy? Cháu khó khăn lắm mới trốn được ra ngoài, chú..."

Mã Hải không nói gì.

Nhưng vào lúc này, ông ta tựa hồ cảm nhận được cái gì, ánh mắt nhìn về phía một bóng người trên đoạn đường dốc cách đó không xa.

cô gái còn đang định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Mã Hải đột nhiên trở nên nghiêm túc khiến cô ấy không khỏi nhìn theo ánh mắt của ông ta.

Đó là một người đàn ông trung niên lịch sự đeo kính gọng vàng.

người đàn ông có làn da trắng, mặc áo khoác đen, đôi bốt da nện rầm rầm trên con đường đá.

Với nụ cười trên môi, anh ta bước đến trước mặt Mã Hải và đưa tay ra.

"Mã tiên sinh? Tôi đã ngưỡng mộ danh tiếng của ông từ lâu!"

"Cậu là ai?"

Mã Hải không đưa tay ra, thận trọng hỏi.

"Phó giám đốc Cục Võ Uy của Long Quốc, Thu Thuỷ Sinh".

người đàn ông lấy chứng minh thư ra khỏi người và mỉm cười nói.

"Cục Võ Uy?"

Mã Hải run rẩy thở hắt ra.

"Đó không phải là tổ chức võ đạo cao nhất của Long Quốc chúng ta sao?"

cô gái bên cạnh thì thầm.

"Phó cục Thu, cậu có chuyện gì tìm tôi sao?"

Mã Hải che giấu sự kinh ngạc trong lòng, thấp giọng hỏi.

"Chúng tôi nhận được tin tức Đại hội sắp phát động một cuộc trả thù vô cùng cực đoan nhắm vào Lâm thần y. Tôi cần gặp mặt trực tiếp Lâm thần y để tiến hành các biện pháp bảo vệ an toàn cần thiết”.

Thu Thủy Sinh đáp.

"Giang Thành có rất nhiều người của chính phủ, vì sao không phải họ đến nói chuyện?"

Mã Hải suy nghĩ một chút, trầm giọng hỏi.

Thu Thủy Sinh khóe miệng nhếch lên: "Sao vậy? Mã tiên sinh, ông đang nghi ngờ tôi sao?"
Chương 5547: Thời gian không còn nhiều

"Phó cục Thu hiểu lầm rồi, tôi không có ý gì khác, chỉ là tôi cũng không biết hiện tại Lâm thần y của chúng tôi đã đi đâu, cho nên yêu cầu của cậu e rằng tôi không thể đáp ứng được".

Mã Hải lắc đầu, bình tĩnh nói.

"Mã tiên sinh, tôi hy vọng ông có thể hiểu được công việc của tôi. Hiện tại mâu thuẫn giữa Đại hội và Lâm thần y ngày càng gay gắt. Cả Đại hội và Lâm thần y đều là những thế lực có sức ảnh hưởng to lớn và năng lực đáng sợ. Nếu bất kỳ bên nào có hành vi mất kiểm soát, chính phủ phải can thiệp khẩn cấp để tránh gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng. Một khi cao thủ như vậy nổi giận sẽ là cảnh tượng hàng triệu người chết. Tôi tin Mã tiên sinh ông cũng không muốn nhìn thấy cảnh sinh linh đồ thán, người vô tội bỏ mạng phải không?"

Thu Thủy Sinh mỉm cười nói.

Mã Hải cau mày khi nghe lời này.

Nhưng rất nhanh, ông ta vẫn lắc đầu: "Phó cục Thu, tôi đã nói rồi, tôi không biết Lâm thần y hiện tại ở đâu. Về phần sinh linh đồ thán, người vô tội bỏ mạng thì cũng chẳng liên quan đến tôi. Có lẽ cậu không hiểu, nhưng thực tế tôi chỉ là một doanh nhân. Cái nơi gọi là Học viện Huyền Y Phái này không do tôi đứng tên. Những việc thiện mà nơi này làm cũng không phải chủ trương của tôi".

"Mã tiên sinh thật là thực tế. Cũng không sao, nếu ông đã không biết Lâm thần y ở nơi nào, vậy tôi chỉ có thể dùng phương pháp của mình".

Nói xong, Thu Thủy Sinh lấy điện thoại di động trong người ra, bấm một dãy số.

"Được rồi, ông ta không hợp tác, mọi người có thể ra tay".

"Rõ".

Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ điện thoại.

Đồng tử Mã Hải co rút lại, vội vã hét lên: "Phó cục Thu, cậu muốn làm gì?"

"Mã tiên sinh, ông có biết Lâm thần y ở đâu hay không tự bản thân ông biết rõ. Nếu ông không chịu hợp tác thì cũng không thể trách tôi được".

Nói xong, Thu Thủy Sinh đưa điện thoại cho Mã Hải.

Mã Hải giơ tay lên, run run cầm lấy rồi áp vào tai.

Một tiếng hét hoảng sợ nhanh chóng vang lên trong điện thoại.

Sau đó, một giọng nói quen thuộc truyền đến tai Mã Hải.

"Bố, cứu con! Bố ơi, tới cứu con! Con không muốn chết..."

Tiếng khóc lóc không ngừng vang lên.

"Phong Nhi!"

Mã Hải cuống cuồng.

Ông ta ngẩng đầu trừng mắt nhìn Thu Thủy Sinh: "Phó cục Thu, cậu dù sao cũng là quan chức, sao có thể làm ra chuyện như vậy?"

"Thật ra ông cũng biết tôi là ai rồi mà".

Thu Thủy Sinh mỉm cười.

"Đại hội!"

Mã Hải nghiến răng, hai mắt đỏ hoe.

"Ông là người thông minh! Bây giờ không cần tôi phải bảo ông làm gì đâu, đúng không?"

Thu Thủy Sinh nheo mắt lại nói.

Mã Hải sao có thể không hiểu ý của hắn?

Nếu là người của chính phủ, trước khi tới chắc chắn sẽ có công văn thông Báo.

Và cho dù đúng như lời Thu Thủy Sinh nói thì chính quyền đóng tại Giang Thành cũng sẽ thông Báo trước cho Mã Hải.

Thu Thủy Sinh không biết từ đâu xuất hiện, đi thẳng vào vấn đề muốn hỏi thăm tung tích của Lâm thần y, chuyện này không bình thường chút nào.

Nhưng Mã Hải không ngờ rằng đối phương lại thực sự bắt cóc con trai mình là Mã Phong.

Vì sự an toàn của gia đình, Mã Hải đã sắp xếp cho gia đình mình ra nước ngoài và giấu họ ở vùng ngoại vực.

Ông ta thực sự không ngờ rằng người của Đại hội vẫn tìm được nơi ẩn náu của gia đình mình.

"Tôi cho ông mười giây để trả lời!"

"Không có nhiều thời gian đâu!"

Thu Thuỷ Sinh lấy ra một chiếc đồng hồ hẹn giờ, mỉm cười nói rồi nhấn nút.

Mã Hải gương mặt tái nhợt và đau đớn.

cô gái phía sau cũng hét lên: "Anh thật đáng khinh!"

Tuy nhiên, Thu Thuỷ Sinh hoàn toàn phớt lờ cô gái và chỉ nhìn chằm chằm vào đồng hồ bấm giờ.

"Hết giờ rồi!"

Chẳng bao lâu, Thu Thuỷ Sinh nhấn nút tạm dừng, trong con ngươi lóe lên một sát ý.

"Tôi nói!"

Mã Hải đột nhiên lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK