Mục lục
Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3931: Không hề động đậy

Nơi này đã rất gần núi Thiên Thần rồi.

Nếu không phải vì bình năng lượng, Vu Hồng chắc chắn sẽ không mạo hiểm chạy đến đây.

“Người Vu Sơn?”

Một người đàn ông tóc vừa trắng vừa đen, mặc bộ đồ xanh nhìn Vu Hồng, bình tĩnh nói: “Vu Hồng đại nhân đích thân đến đây, bọn tôi không thể đón từ xa”.

“Giao bình năng lượng ra đây, tôi có thể tha cho các người”.

Vu Hồng cong môi, mỉm cười nói.

Nét mặt cô ta đầy vẻ quyến rũ, lời nói của cô ấy đầy gợi cảm, có thể dễ dàng chạm vào trái tim của đàn ông, khiến đám người này cảm thấy rạo rực, nhiệt huyết dâng trào.

Nhưng mấy người Thiên Thần Điện này đều không bị ảnh hưởng, chỉ lạnh lùng nhìn Vu Hồng.

“Đều không có cảm xúc gì hết sao?”

Sắc mặt Vu Hồng căng chặt.

“Vu Hồng đại nhân, cô nói bình năng lượng gì? Bọn tôi không biết”.

Người đàn ông áo xanh bình tĩnh nói.

“Tôi đã rơi vào bẫy của các người, các người còn muốn giả bộ sao? Chẳng phải người Thiên Thần Điện các người đánh lén liên minh bọn tôi, đoạt lấy bình năng lượng của tôi đi ư? Hừ, đã đến lúc này rồi mà còn không chịu thừa nhận sao?”

Người đàn ông nhíu mày, không giải thích gì thêm.

Thấy quyến rũ không thành, Vu Hồng dứt khoát làm mặt lạnh nói: “Tôi hỏi anh, có giao ra đây hay không?”

“Ra tay!”

Người đàn ông lạnh nhạt nói.

“Lẽ nào tôi sợ Thiên Thần Điện các người chắc?”

Vu Hồng tức giận lao đến chỗ người đàn ông áo xanh.

Người xung quanh đều đồng loạt ra tay, hai bên lao vào đánh nhau.

“Phát tín hiệu”.

Vu Hồng nói: “Gọi liên minh đến đây, tôi muốn đè ép hết dám người này”.

“Vâng, thưa minh chủ!”

Một người Vu Sơn lấy mũi tên phát lệnh trên người ra rồi bắn lên bầu trời.

Vút!

Mũi tên bay lên trời, sau đó nổ tung.

Một chữ “Vu” cực lớn xuất hiện.

Sau đó mặt đất rung chuyển, khí kình phủ đầy trời ập đến.

Người liên minh Vu Sơn chạy đến.

Nhưng ngay sau đó.

Soạt soạt soạt...

Có nhiều người lao ra từ sườn núi của núi Thiên Thần hơn.

Rõ ràng là cường giả Thiên Thần Điện.

Vu Hồng biến sắc, vội lướt mắt nhìn.

Lập tức nhìn đến một người có khí tức cực kỳ đáng sợ.

Khí tức của người đó có lẽ đã đạt đến cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên, chỉ còn cách cảnh giới Lục Địa Thần Tiên một bước.

Vu Hồng thở gấp, không thể tin được.

Thực lực của người này chắc chắn hơn hẳn cô ta.

“Thiên Thần Điện… còn có cường giả ở cấp bậc này à?”

Cô ta không thể tin được.

Mà đối phương như cũng đã nhìn chằm chằm cô ta, sải bước lao thẳng đến.

“Bảo vệ tôi!”

Vu Hồng vội vàng hô lên, lùi về sau.

Nhưng cường giả Vu Sơn liên tục chạy đến cũng không thể chặn đối phương lại được.

“Thôi xong!”

Tim Vu Hồng như nguội lạnh, nhận ra mình đã rơi vào bẫy…

Nhưng lúc này cô ta đã không còn đường lui, chỉ đành liều mạng.

Vu Hồng nghiến chặt răng, liên tục uống mấy viên đan dược, sau đó cố chấp lao đến đối đầu với đối phương.

Đánh được vài chiêu, Vu Hồng đã khá mất sức.

Cô ta cũng mới nhận ra thực lực của đối phương không phải chỉ dựa vào tu luyện mà là bị người khác ép buộc tăng lên.

Đây chắc chắn là tác phẩm của Diệp Viêm.

Chỉ một tên cấp dưới của Thánh Quân Diệp Viêm đã mạnh như vậy, nếu bản thân hắn đến đây thì còn đáng sợ đến mức nào?

Vu Hồng không dám tưởng tượng.

“Minh chủ, chúng ta phải rút lui thôi! Không thể đánh tiếp nữa”.

Lúc này một người vội nói.

Vu Hồng sửng sốt, quay đầu lại mới nhận ra lúc này người liên minh đã bị thương vong nghiêm trọng.

Các cường giả Thiên Thần Điện như một thanh lưỡi liềm của Tử Thần tiến vào trong quân liên minh, tùy ý chém giết, điên cuồng tàn sát.

Thành viên liên minh lần lượt ngã xuống, đối mặt với kẻ địch hung tàn như vậy, họ chẳng có sức đánh trả nữa là.

“Sao lại thế này?”

Vu Hồng khó tin vội xoay người.

Nhưng lại phát hiện rất nhiều cao thủ liên minh vẫn chưa đến tiền tuyến, mà đứng ở phía sau chỉ dùng châm bạc phòng địch…

“Các người làm gì vậy? Còn không mau xông lên cho tôi?”

Vu Hồng đã nôn nóng lắm rồi, vội hô.

Nhưng đám người đó không hề động đậy.
Chương 3932: Đội quân tan rã

Tà Cốc.

“Minh chủ anh minh! Quả nhiên người của Vu Sơn đã xông vào phạm vi phòng thủ của Thiên Thần Điện, bây giờ liên minh Vu Sơn đang đánh nhau với các cao thủ của Thiên Thần Điện, triền miên khó tách rời!”

Thiếu Xuyên cầm một hộp băng, quỳ một gối, giơ hộp lên trên đỉnh đầu, kích động hô lên.

Hoa Thiên Hải mỉm cười thản nhiên, ông ta nhận lấy hộp băng, mở ra rồi nhìn bình năng lượng bên trong đó, nụ cười càng tươi.

“Con ả Vu Hồng kia, không biết Ngũ Phương Băng Nguyên am hiểu về băng thuật nhất sao? Muốn chế tạo hộp băng chắc chắn để đựng bình năng lượng không dễ dàng gì, tôi chỉ cần tìm một người cầm lấy hộp rỗng là có thể dụ cô ta bước vào chỗ mai phục của Thiên Thần Điện rồi! Chỉ có thể nói người phụ nữ này quá ngu dốt!”

“Minh chủ, bây giờ tất cả cường giả ở núi Thiên Thần đều đã xuất hiện, Lôi Trạch Thiên Các vẫn chưa tập hợp xong, nếu phát động tiến công, tôi nghĩ núi Thiên Thần chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để tập trung lực lượng, tiên phong đi tiêu diệt liên minh Vu Sơn, chúng ta cần gì phải ra tay ngay lúc này, tại sao không núp phía sau đánh lén Thiên Thần Điện?”

Thiếu Xuyên ôm quyền nói.

“Không cần gấp gáp!”

Hoa Thiên Hải híp mắt: “Mặc dù thực lực của liên minh Vu Sơn không được xem là mạnh lắm, nhưng cũng có vài vạn người, tôi muốn bọn họ làm tiêu hao thể lực của Thiên Thần Điện trước, xem thử xem Thiên Thần Điện có điều cao thủ ở những nơi khác về hay không, nếu như điều tất cả người ở những nơi khác về hết thì chúng ta sẽ nhân cơ hội lẻn vào!”

“Vâng, minh chủ!”

“Đúng rồi, Thánh Quân Diệp Viên đang ở đâu?”

“Thuộc hạ không biết”.

Thiếu Xuyên lắc đầu: “Đến nay vẫn không điều tra được tung tích của Diệp Viêm…”

“Thế sao?”

Hoa Thiên Hải sờ bình năng lượng, thản nhiên cười nói: “Vu Hồng tốn công tốn sức để tìm thứ này, là vì để đối phó với Diệp Viêm, nếu đã vậy thì để tôi thay cô ta hoàn thành chuyện này”.

“Ha ha…”



Lòng Vu Hồng nguội lạnh như tro tàn, đã hoàn toàn tuyệt vọng với thành viên của liên minh này.

Cô ta biết nguyên nhân những người này không chịu ra tay rất đơn giản, bọn họ không muốn trở thành kẻ chết thay!

Những cường giả của Thiên Thần Điện có thực lực rất mạnh, bây giờ bọn họ lại có thêm bí thuật của Thánh Quân Diệp Viêm tăng thêm sức mạnh, người nào người nấy đều có bản lĩnh hơn người, vô cùng đáng sợ.

Cho dù là Vu Hồng cũng không thể chiếm được chút lợi thế nào, chứ đừng nói tới bọn họ!

Cho nên bọn họ không muốn tiên phong dẫn đầu, mà chỉ muốn ở hoa tay múa chân ở hậu phương.

Bọn họ đang chờ những thành viên của liên minh ở tiền tuyến làm tiêu hao hết thể lực của Thiên Thần Điện, sau đó họ sẽ ra tay thu hoạch.

Thật sự là lên kế hoạch tính toán tỉ mỉ.

Nhưng phần lớn người ở tiền tuyến đều là người của Vu Sơn, chỉ dựa vào một mình Vu Sơn, làm sao có thể chống lại nhiều cao thủ như thế chứ?

Vu Hồng bỗng hét lên: “Lui! Người Vu Sơn nghe mệnh lệnh của tôi, toàn bộ rút lui!”

Đám người Vu Sơn nghe thấy vậy, họ không hề chần chừ, lập tức lùi về phía sau.

Người của các thế tộc liên minh khác ngạc nhiên.

“Vu Hồng minh chủ, tại sao lại rút lui vậy?”

Có người hỏi.

“Đám tham sống sợ chết các người, các người không đánh, dựa vào đâu mà bắt Vu Sơn đánh chứ?”

Vu Hồng chửi ầm lên, cô ta dùng một chưởng đánh bay kẻ địch ở trước mặt, sau đó đột nhiên xoay người lại bật người nhảy đi.

“Nếu đã đến thì đừng đi nữa, đều ở lại đây hết đi!”

Tên cường giả cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên kia đột nhiên quát lớn, ông ta cũng bật nhảy lên, giống như đang đạp lên hư không, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Vu Hồng, ra tay tung một chưởng.

Sức mạnh của một chưởng này có thể đánh vỡ ngọn núi lớn nặng ngàn cân.

Vu Hồng nhanh chóng xuất chưởng chống lại.

Nhưng khi hai chưởng va chạm với nhau.

Đùng!

Khí tức đáng sợ tỏa ra.

Người đàn ông bị đẩy lui mấy bước.

Vu Hồng cũng bị đẩy ngã ra hơn mười mấy mét, khí huyết trong cơ thể trở nên rối loạn, cô ta phun ra một ngụm máu nóng.

“Tông chủ mau đi đi, chúng tôi sẽ bảo vệ cô!”

Bây giờ đám người của Vu Sơn đã xông đến đây, chém về phía người đó.

Đôi mắt hoa đào của Vu Hồng run rẩy, vô cùng không cam lòng.

Nhưng nếu bây giờ cô ta chiến đấu lần nữa, chắc chắn sẽ chạy không thoát, cô ta chỉ có thể cắn chặt răng, quay đầu bỏ chạy.

Toàn quân liên minh Vu Sơn tan rã.
Chương 3933: Cô phải hỏi bọn họ

Người của Vu Sơn không thể ngăn được đối phương lâu, chỉ có thể tranh thủ thời gian cho Vu Hồng không đến mười giây.

Đối phương đuổi theo mãi không buông, Vu Hồng chỉ đành liều mạng chạy trốn.

Còn người của các thế tộc liên minh khác thấy tình hình không ổn nên đã lập tức cúp đuôi chạy trốn.

Nhưng chém giết đến mức độ này, một khi tháo chạy sẽ đưa bản thân vào tình huống chỉ có một mình.

“Giết hết toàn bộ, không tha bất cứ ai!”

Nghe thấy giọng nói của một cường giả Thiên Thần Điện, người của Thiên Thần Điện bắt đầu chia ra để truy giết, điên cuồng tàn sát.

Dưới chân núi Thiên Thần đã trở thành một biển máu, thi thể khắp nơi, trông vô cùng đáng sợ, đây là một bức tranh thể hiện địa ngục chốn nhân gian.

Vu Hồng hạ xuống đất bằng rồi chạy thục mạng, phía sau có hơn mười cường giả của Thiên Thần Điện đang đuổi theo.

Trong số đó có tên cường giả cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên kia và người đàn ông áo xanh.

Thực lực của hai người này là đáng sợ nhất, trên đường truy kích bọn họ không ngừng bắn những cây châm màu đen về phía Vu Hồng.

Châm đen có chứa kịch độc, tốc độ nhanh như tia chớp.

Vu Hồng liều mạng trốn tránh, mặc dù tránh được nhưng tốc độ cũng bị ảnh hưởng.

Thấy sắp bị đuổi kịp, Vu Hồng dứt khoát chịu đựng những cây châm độc này, cô ta muốn tạo ra khoảng cách với đối phương trước, thoát khỏi chỗ chết rồi mới từ từ giải độc sau.

Nhưng hình như cô ta đã xem nhẹ độc của đám người Thiên Thần Điện này.

Sau khi bị trúng mấy châm, môi của Vu Hồng lập tức trở nên tím tái, miệng không ngừng phun máu đen.

Cô ta biết lục phủ ngũ tạng của mình đã sắp bị chất độc xâm nhập.

Đây chính là độc của Thiên Thần Điện sao?

Tại sao lại đáng sợ như thế chứ?

Trong lòng Vu Hồng vô cùng hoảng sợ, ý thức của cô ta có hơi mơ hồ, sức mạnh phi thăng cũng không giúp được nhiều nữa, cô ta chỉ có thể vô thức chạy về phía trước.

Nhưng tốc độ lại càng lúc càng chậm dần.

Chạy không thoát!

Vu Hồng tuyệt vọng, nghĩ.

Cô ta cảm thấy hai chân của mình đều mềm nhũn.

Bản năng muốn sống thôi thúc cô ta tiếp tục chạy về phía trước, nhưng tốc độ lần này đã bằng tốc độ của một người trưởng thành, nếu so sánh với tốc độ nhanh như chớp của đám cường giả Thiên Thần Điện, thì thật sự không thể so sánh.

Nhưng đúng lúc này, trước mặt Vu Hồng bỗng nhiên xuất hiện một vật thật lớn.

Hình như là… thuyền?

Vu Hồng trợn to mắt, nhưng ý thức mơ hồ khiến cô ta không thể suy nghĩ được nữa.

Bịch!

Cuối cùng, Vu Hồng té nhào xuống đất.

Cô ta khó khăn ngẩng đầu lên, muốn tiếp tục chạy trốn.

Nhưng trước mặt cô ta không biết từ khi nào đã xuất hiện một đôi giày.

Vu Hồng ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

“Lâm… Lâm minh chủ??”

Vu Hồng khó khăn hô lên.

“Vu minh chủ, cô thế nào rồi? Tại sao cô lại chật vật như vậy?”

Lâm Chính lấy một cái châm bạc ra, nhẹ nhàng đâm lên cổ Vu Hồng.

Chất độc trong cơ thể Vu Hồng lập tức bị áp chế đi nhiều.

Ý thức mơ màng lập tức khôi phục được một chút.

“Lâm minh chủ! Tại sao anh lại xuất hiện ở đây? Anh gặp được tôi… thật sự là xui xẻo! Có lẽ hôm nay tôi với anh phải chết ở đây rồi!”

Vu Hồng ngồi dậy, cô ta nhìn đám người Thiên Thần Điện hạ xuống đất, trên mặt hiện lên nụ cười chua xót.

Cô ta cũng không ngờ rằng bản thân sẽ chết tại đây, còn chết chung với đám người liên minh Thanh Huyền nữa.

Quả thực là nhục nhã!

Nhưng không có sự lựa chọn nào khác nữa.

“Tôi đúng là xui xẻo! Lại đụng trúng cô, xui xẻo quá!”

Lâm Chính thản nhiên nói.

“Ôi, đã là lúc nào rồi mà anh còn dám ngang ngược vậy? Anh có biết đám người bên kia là ai không? Bọn họ là người của Thiên Thần Điện đấy! Tính tình bọn họ không tốt như Hạo Thiên đâu! Anh đoán xem lát nữa bọn họ giết tôi rồi, liệu có buông tha cho anh không?”

Vu Hồng cười nhạt, ghét cay ghét đắng dáng vẻ ngang ngược của Lâm Chính.

Lâm Chính liếc nhìn đám người bên kia, bình tĩnh nói: “Tôi nghĩ cô hỏi sai vấn đề rồi”.

“Sai rồi sao?”

Vu Hồng ngơ ngác.

“Đúng vậy, cô nên hỏi bọn họ xem tôi có tha cho bọn họ không?”

Lâm Chính thản nhiên nói.

Vu Hồng ngạc nhiên nhìn anh, sau đó cô ta cười ha hả.

“Ha ha ha, Lâm minh chủ, anh thật sự là một người thú vị! Tôi không ngờ trước lúc chết còn có thể bị người như anh chọc cười! Được lắm, được lắm! Ha ha ha… Anh không làm danh hài thật sự rất đáng tiếc đấy!”

Lâm Chính không tiếp lời, anh bỗng nhiên đứng thẳng lên, thản nhiên nhìn người Thiên Thần Điện đang đến gần.

Đúng lúc đó, trên chiếc thuyền lớn đằng sau anh bỗng có mấy người bước ra, đứng trước mặt anh, xếp thành một hàng ngang.

Những người này đều là người của liên minh Thanh Huyền.

Vu Hồng nhận ra, những người này là người của Nam Ly Thành trong liên minh Thanh Huyền, là người có thực lực nhưng trong trường hợp này, hoàn toàn không đủ dùng.

“Anh dẫn theo bao nhiêu người vậy? Đủ để bọn họ giết không?”

Vu Hồng cười hỏi.

Lâm Chính không để ý tới cô ta, anh chỉ bình tỉnh nói: “Diệt khẩu!”

“Vâng!”

Mọi người gật đầu, xông về phía những người Thiên Thần Điện.

“Tôi không cảm nhận được chút sức mạnh phi thăng nào trên người các anh, muốn đối phó với chúng tôi, phải có sức mạnh phi thăng mới được!”

Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Một đám kiến lại dám ngông cuồng trước mặt chúng tôi à?”

“Giết!”

Tên cường giả cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên bỗng quát lớn, tất cả người của Thiên Thần Điện tức khắc xông lên.

Sức mạnh đáng sợ như gió lốc thổi đến, mạnh mẽ quét vào cơ thể của những thành viên của liên minh Thanh Huyền.

Nhưng cảnh tượng không thể tin nổi xuất hiện trước mặt mọi người.

Cơ thể của thành viên liên minh Thanh Huyền bị năng lượng đáng sợ kia chém bị thương, nhưng lại khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.

“Cái gì?”

Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.

“Các người đang nhìn cái gì vậy?”

Toàn bộ người của liên minh Thanh Huyền đến gần, một quyền mạnh mẽ đánh về phía đám người kia.

Tuy rằng tu vi của bọn họ không cao, nhưng sức mạnh của nắm đấm lại vô cùng mạnh mẽ, đấm vào cơ thể những người kia, giống như núi nặng ngàn cân đè xuống.

Bịch bịch bịch!

Đám người kia bị đánh bay, đập vào trên sườn núi, cả sườn núi đều bị san bằng.

“Gì thế?”

Vu Hồng thở gấp, đôi mắt hoa đào trừng thật to, cả người trở nên choáng váng, ngồi tại chỗ…

Cô ta vội vàng nhìn kỹ lại thành viên của liên minh Thanh Huyền, chỉ thấy nắm đấm của bọn họ đều đã nát vụn.

Hiển nhiên là sức mạnh bọn họ phát ra hoàn toàn không cân bằng với cường độ của cơ thể.

Nhưng bàn tay nát vụn kia, chỉ trong mấy cái hít thở đã khỏi hẳn, không nhìn thấy vết thương nào nữa.

“Những người này… rốt cuộc đã được thêm vào sức mạnh gì thế?”

Vu Hồng lớn tiếng hỏi.
Chương 3934: Đầu hàng hay chết

Đây chính là sức chiến đấu của liên minh Thanh Huyền sao?

Mọi người lại xông lên chém giết.

Đám người Thiên Thần Điện hiển nhiên cũng cảm nhận được áp lực, nhưng không dám hành động liều lĩnh nữa, mà lựa chọn đánh giết theo chiến thuật vây kích, tiến hành giằng co.

Tuy khả năng khôi phục cơ thể của những người này rất mạnh, sức mạnh cũng cực lớn, nhưng xét về tốc độ, rõ ràng không bằng người của Thiên Thần Điện.

Chẳng mấy chốc, những người này đều thương tích đầy mình, vết thương trên người khép lại cũng chậm hơn.

“Lực tái sinh anh cho bọn họ đã không ổn nữa, nếu cứ tiếp tục, bọn họ chỉ có một con đường chết!”

Vu Hồng vừa nói, vừa khó khăn đứng dậy, dường như định nhân cơ hội chạy trốn.

Lâm Chính không lên tiếng.

Người của liên minh Thanh Huyền đã bắt đầu rút lui.

"Muốn trốn sao? Phải bước qua xác tôi đã!"

Người đàn ông áo xanh hét lên, cầm kiếm trong tay, sải bước chém đến.

Nhưng vừa đến gần Lâm Chính, cả người hắn đột nhiên cứng đờ, sửng sốt tại chỗ.

Vu Hồng cũng ngơ ngác.

Đôi mắt cô ta mở to, ngạc nhiên nhìn xung quanh.

Không biết từ lúc nào, ở khu vực xung quanh đã xuất hiện nhiều bóng đen.

Đông nghịt người, bao vây chặt chẽ nơi này.

Tất cả đều là người của liên minh Thanh Huyền!

Vô số ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm các cường giả Thiên Thần Điện!

"Đầu hàng hay chết?"

Lâm Chính chắp tay sau lưng, bước lên phía trước, thản nhiên hỏi.

"Giết!"

Người đàn ông áo xanh nghiến răng dẫn theo đám người lao đến phía trước, định xông ra khỏi vòng vây.

Nhưng ngay khi chúng đến gần, cơn mưa công kích dày đặc ập đến.

Đối mặt với đòn công kích của đám người Thiên Thần Điện, tất cả thành viên của liên minh Thanh Huyền vẫn đứng yên bất động!

Hơi thở Vu Hồng phát run.

Chẳng lẽ, những người này cũng giống như những thành viên cũ của liên minh Thanh Huyền, trong cơ thể đều có siêu năng lực tự lành vết thương?

Đúng như dự đoán!

Khi bị cường giả Thiên Thần Điện tấn công, họ cũng chỉ lùi mấy bước, bình yên vô sự, mặc dù trước ngực bị chém một vết lớn, nội tạng bị xé rách, nhưng cũng chỉ trong vài hơi thở đã lành lại, không nhìn thấy bất kỳ vết sẹo nào.

Còn đám cường giả Thiên Thần Điện trong nháy mắt bị đâm thành tổ ong vò vẽ, tất cả đều chết thảm.

"Không chịu đầu hàng à? Thật đáng tiếc, vốn dĩ muốn bắt sống, lấy một ít tin tức của Thiên Thần Điện, nhưng giờ xem ra là không được rồi!"

Lâm Chính lắc đầu, vung tay: "Lên thuyền, tiếp tục lên đường!"

"Rõ!"

Tất cả mọi người đồng thanh đáp, đồng loạt nhảy lên thuyền.

Sau đó chiếc thuyền gỗ khổng lồ lần nữa di chuyển.

Vu Hồng vẫn trong trạng thái đờ đẫn đột nhiên bừng tỉnh, nhìn xác của đám cường giả Thiên Thần Điện đầy dưới mặt đất, lại nhìn con thuyền khổng lồ, ngay lập tức tung người nhảy lên.

Ngay khi đáp xuống thuyền lớn, trong tầm mắt xuất hiện một trận pháp khổng lồ.

“Trận pháp nghịch chuyển?”

Hơi thở Vu Hồng run lên, ngay lập tức nhận ra trận pháp.

Nhưng nhìn kỹ hơn, mới cảm thấy không đúng lắm.

"Đây không phải trận pháp nghịch chuyển... trận pháp này đã được cải tiến... hình như hiệu quả của trận pháp này có thể gắn vào cơ thể?"

Vu Hồng lẩm bẩm, tim đập loạn xạ, đầu óc khẽ run.

Rốt cuộc là thiên tài nào? Không chỉ học được trận pháp nghịch chuyển của Lôi Trạch Thiên Các, mà còn cải tiến nó?

Người bình thường không thể làm được như vậy!

"Vu Hồng đại nhân, tôi nhớ đây không phải là địa bàn của liên minh Vu Sơn của cô mà nhỉ? Có phải cô đi nhầm rồi không?"

Lâm Chính liếc nhìn Vu Hồng đang sững sờ đứng trước trận pháp, thờ ơ nói.

Vu Hồng định thần lại, liếc nhìn Lâm Chính, cười khổ: "Liên minh Vu Sơn của tôi đã không còn nữa rồi!"
Chương 3935: Học tại hiện trường

Thực ra Lâm Chính đã đoán được.

Với tư cách người đứng đầu liên minh, Vu Hồng một thân một mình bị người Thiên Thần Điện đuổi giết, những người khác trong liên minh cũng không tốt hơn bao nhiêu.

"Đã như vậy, cô nên trở về Vu Sơn đi, cô ở chỗ này làm gì?"

Lâm Chính cầm đống tài liệu bên cạnh, đi về phía trận pháp, cúi xuống bắt đầu mày mò.

Vu Hồng thấy vậy ngay lập tức đến gần hơn để quan sát.

Mới phát hiện Lâm Chính đang sửa chữa phù văn của trận pháp.

"Trận pháp này... là do anh cải tiến à?"

Vu Hồng dè dặt hỏi.

"Vu minh chủ nếu đã không còn việc gì, mời cô mau rời đi, chúng tôi sắp tiến vào hồ Thiên Thần, một khi cuộc tấn công bắt đầu, tôi không lo được cho cô đâu!"

Lâm Chính không ngẩng đầu, dường như không muốn nói nhiều với Vu Hồng.

Nhưng Vu Hồng tiến gần hơn, cười khẽ: "Thật không ngờ Lâm minh chủ là một thiên tài, có thể sửa đổi trận pháp nghịch chuyển... tôi nhớ trận pháp này là của Lôi Trạch Thiên Các đúng không? Sao anh lại biết cách bày bố trận pháp này? Chẳng lẽ anh là người của Lôi Trạch Thiên Các?”

"Tôi không phải”.

“Vậy chuyện này là sao?”

"Vu minh chủ! Hình như cô không nghe thấy lời tôi nói?"

Lâm Chính nhíu mày, không kiên nhẫn quay mặt sang.

Vu Hồng ngơ ngác, sau đó che môi cười khẽ, nháy mắt nói: "Lâm minh chủ, chúng ta đều là đội ngũ đi thảo phạt Thiên Thần Điện, theo lý mà nói, chúng ta là đồng minh, hiện giờ tôi gặp nạn, đến nơi này của anh để tị nạn, sao anh lại vô tình như vậy chứ?"

Trong lúc nói chuyện, cô ta áp sát người về phía Lâm Chính, giọng nói dịu dàng: "Người ta biết, lúc trước đã có chút hiểu lầm với anh, người ta cũng biết mình sai rồi mà, cho nên anh đừng chấp nhặt với tôi nữa, được không? Cùng lắm thì... tôi để anh trừng phạt tôi... anh thấy sao?"

Giọng nói này vô cùng quyến rũ, lại còn thở dốc, bất kỳ người đàn ông nào nghe xong đều sẽ rạo rực, không chịu được.

Lâm Chính cũng bị ảnh hưởng, nhưng khả năng nhẫn nhịn của anh không chỉ cao hơn người bình thường một chút, anh bình tĩnh đẩy Vu Hồng ra, nhẹ nhàng nói: "Nếu Vu minh chủ muốn tìm nơi tị nạn thì cứ tự nhiên, nhưng tôi phải nói cho cô biết, đừng làm ảnh hưởng đến hành động của liên minh Thanh Huyền chúng tôi, nếu không, tôi chỉ có thể mời cô rời đi!"

Nói xong, Lâm Chính xoay người rời đi.

Vu Hồng sững sờ tại chỗ, không thể tin nhìn Lâm Chính.

Trước đó cô ta từng muốn quyến rũ Hạo Thiên mà không thành công, nhưng cô ta không nản lòng, dù sao ở cấp bậc đó, Hạo Thiên có bản lĩnh kiên định, suy nghĩ phi phàm, căn bản sẽ không dễ dàng bị dục vọng trần tục làm dao động.

Nhưng cô ta không ngờ rằng Lâm Chính cũng không bị sắc đẹp của cô ta mê hoặc...

Vu Hồng bắt đầu nghi ngờ về ngoại hình của mình.

"Là do mình xấu sao?”

"Hay... người này có vấn đề ở phương diện đó?"

Vu Hồng lẩm bẩm, trong mắt hiện lên vẻ khác thường.

Cô ta phát hiện minh chủ liên minh Thanh Huyền thú vị hơn so với những gì cô ta tưởng tượng nhiều.

"Ông, đến đây!"

Thấy Lâm Chính không thèm để ý tới mình, Vu Hồng trợn tròn mắt, nhìn thấy thành chủ Nam Ly Thành, cô ta lập tức hét lên.

"Vu minh chủ?"

Thành chủ Nam Ly Thành sửng sốt: "Sao cô lại ở đây?"

“Đừng nói nhảm nữa, tôi hỏi ông, sao minh chủ của các người lại biết trận pháp nghịch chuyển của Lôi Trạch Thiên Các?"

Vu Hồng trầm giọng hỏi: "Lâm minh chủ của các người là người của Thiên Các sao?"

"Cô hiểu nhầm rồi, Lâm minh chủ của chúng tôi không có quan hệ gì với Lôi Trạch Thiên Các cả, sở dĩ cậu ấy biết bày bố trận pháp... là vì cậu ấy đã tự học”. thành chủ Nam Ly Thành lắc đầu nói.

"Tự học hả?"

Vu Hồng ngẩn ra: "Sao có thể tự học được?"

"Vu minh chủ có biết cuộc thi do Lôi Trạch Thiên Các tổ chức không?", thành chủ Nam Ly Thành tiến gần hơn mấy bước, hỏi.

Vu Hồng nghe thấy vậy, cả người như đóng băng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ khó tin.

“Ý... ý ông là...”

"Đúng!"

Thành chủ Nam Ly Thành gật đầu: "Lâm minh chủ học được nó ở hiện trường của cuộc thi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK