Tiêu Hào cảm nhận được sức mạnh của bác sĩ Hồ, gần giọng, nói: "Bác sĩ Hồ, cả hai chúng ta đều là y sĩ, có bản lĩnh thì chúng ta so y thuật" "Hơn nữa, nếu ông tiếp tục đánh nhau với tôi, đứa trẻ trong bụng người phụ nữ này sẽ thực sự không giữ nổi, vậy chẳng khác nào ông giết bọn họ.
Bác sĩ Hồ nói một cách lạnh lùng: "Hai đứa bé kia vốn dĩ không thể giữ được, rõ ràng là ông cố tình làm xằng làm bậy ở chỗ chúng tôi! “Từ trước đến nay chưa hề có ai dám gây chuyện ở hội Trung Thành! Lão già, ông chết chắc rồi!" "Ha ha ha ha!"
Tiêu Hào cười to mấy tiếng, âm thanh như tiếng sấm cuồn cuộn. "Hội Trung Thành các ông thật là buồn cười. "Các ông không có bản lĩnh, kỹ năng cũng không bằng người khác! Tôi có thực lực để cứu bọn nhỏ trong bụng người phụ nữ này, ông lại đi ngăn cản. "Có phải ông sợ tôi cứu sống những đứa bé này không? Sợ tôi vả vào mặt ông sao?"
Bác sĩ Hồ nói lớn: "Thật nực cười" "Thầy của tôi là Hội trưởng! Là một vị bậc thầy luyện đan!” "Y thuật của tôi là do đích thân thầy tôi truyền lại! Vậy mà hiện tại ông lại dám sỉ nhục tôi, dám nói năng lực chuyên môn của tôi kém người khác, rõ ràng là ông đang tự tìm cái chết!”
Tiêu Hào cười nhạt: "Tôi không chỉ nói tài nghệ của ông không bằng người mà còn nói tài nghệ của thầy ông không bằng người! Nếu không tại sao lại dạy ra một học trò không coi tính mạng của người khác ra gì như ông cơ chứ?" "Ông đúng là tìm chết!"
Bác sĩ Hồ tức sùi bọt mép, trực tiếp dùng lực lượng Lĩnh Vực ép về phía Tiêu Hào.
Những người đứng xem xung quanh đều cho rằng
Tiêu Hào chết chắc rồi.
Trong hội Trung Thành, không ai dám đắc tội với bác sĩ Hồ
Lại càng không có người dám đắc tội với Hội trưởng, thầy của ông ta. Giờ phút này bác sĩ Hồ chỉ muốn giết chết Tiêu Hào.
Ngay lúc ấy, đột nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng hét lớn. "Dừng tay!”
Thanh âm này như tiếng sấm trên trời cao, chấn động lòng người.
Bấy giờ, một ông lão râu tóc bạc trắng đi tới.
Ông lão bước nhanh như đang lướt đi, bốn học trò theo sát phía sau. "Thầy!" "Hội trưởng!" Ông lão trước mắt chính là Hội trưởng Triệu của chi nhánh hội Trung Thành này.
Hội trưởng đã biết rõ chuyện gì đang xảy ra ở đây, từ xa đã nghe được có người đang vũ nhục ông, coi khinh học trò của ông.
Ông ta còn tưởng rằng môn phái Vạn Kiếm cho người tới nơi này quấy phá.
Sau khi thấy rằng không phải vậy, ông thầm thở dài nhẹ nhõm.
Hội trưởng Triệu nói: "Các hạ, tôi không cần biết ngài ai nhưng hôm nay anh đứng đây sỉ nhục học trò của tôi, còn vũ nhục tôi, anh sẽ phải trả giá đắt cho hành động này."
Tiêu Hào nhàn nhạt nói: "Tôi chỉ là ăn ngay nói thật thôi." "Ngài Hội trưởng, nếu như tôi nhớ không lầm, tôn chỉ thứ nhất của hội Trung Thành là bất cứ lúc nào cũng lấy bệnh nhân làm gốc." "Hành y cứu người, giúp đỡ thế giới" "Ngài Hội trưởng, nếu hành động ngày hôm nay của tôi có đắc tội với hội Trung Thành, xúc phạm đến thầy trò ông thì lát nữa chúng ta từ từ giải quyết." "Hiện tại tôi cần phải chữa trị cho người phụ nữ này.
Chưa tới mười phút nữa, cô ấy sẽ thật sự xảy ra chuyện." "Tôi cần đưa cô ấy đi, nhanh chóng cứu người."
Bác sĩ Hồ vội vàng lên tiếng: "Thầy, người này làm loạn ở đây từ nãy tới giờ, học trò đã kiểm tra đứa bé trong bụng người phụ nữ, không thể cứu được." "Nhưng ông ta liên tục chất vấn kết quả khám của học trò, còn nói mình có thể cứu đứa bé."
Lúc này, Hội trưởng bước tới
Ông cầm lấy cánh tay còn lại của người phụ nữ, lập tức kiểm tra đứa nhỏ trong bụng cô ấy.
Sau khi kiểm tra qua, ông ta đưa ra câu trả lời giống y như đúc với học trò của mình. "Những đứa trẻ trong bụng người phụ nữ này đã không còn cứu được nữa, mặc dù có hai đứa bé vẫn còn thở yếu ớt nhưng cũng không có cách nào cứu chữa được."
Tiêu Hào nói với vẻ hờ hững: "Ngài Hội trưởng, nếu như tôi có biện pháp để cứu sống hai đứa bé kia thì sao?" Hội trưởng Triệu vốn dĩ không tin vào điều đó nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy tự tin của Tiêu Hào, ông ta vẫn quyết định cho anh một cơ hội.
Dẫu sao, Hội trưởng biết rằng người đàn ông trước mắt là khách từ bên ngoài tới, hơn nữa còn là người của Hồn Điện, thân phận cao quý.
Đối phương đã nói có thể chữa trị cho hai đứa trẻ ấy, hắn là cũng nằm chắc phần nào.
Ông ta hiểu rõ, trên thế giới này, núi cao còn có núi cao hơn.
Bởi vậy, Hội trưởng Triệu nói: "Nếu như anh thực sự có biện pháp cứu sống được hai đứa bé kia, chuyện ngày hôm nay liền coi như xong
Tiêu Hào lạnh lùng: "Chỉ đơn giản là "coi như xong" thôi ư?" Nét mặt của Hội trưởng trầm xuống: "Vậy anh muốn thế nào?"
Tiêu Hào: "Mới vừa rồi bác sĩ Hồ muốn giết chết tôi, muốn đẩy tôi vào chỗ chết. “Nếu như hôm nay tôi có thể cứu được bọn trẻ trong bụng người phụ nữ này, tôi muốn bác sĩ Hồ tự chém đứt hai cánh tay." Cập nhật chươn*g mới nhất tại TгцуeлАРР.coм
Tất cả mọi người nghe được lời của Tiêu Hào đều thất kinh, đây quả thực là đang thách thức uy nghiêm của Hội trưởng.
Bác sĩ Hồ sốt ruột nói: "Thầy! Người này muốn gây rắc rồi cho chúng ta! Thầy tuyệt đối không được đáp ứng!" "Bây giờ chúng ta lập tức cho người bắt ông ta lại, loạn còn đánh chết!" Hội trưởng nói: "Vị này tên là Trương Hồng Long, là khách quý của hội Trung Thành chúng ta." "Nếu anh ấy đã nói có thể điều trị, tất nhiên chúng ta phải cho một cơ hội." "Vả lại, mạng người là quan trọng nhất, dù chỉ có một tia hi vọng, chúng ta cũng không thể từ bỏ, đó là tôn chỉ của hội Trung Thành chúng ta."
Bác sĩ Hồ nghe được Tiêu Hào là người từ bên ngoài tới, bấy giờ mới hiểu rõ.
Hội Trung Thành thường xuyên làm giao dịch với người bên ngoài thành phố, thân phận của những người này cũng không đơn giản, chẳng trách thầy sẽ cho ông ta một cơ hội.
Tuy vậy, bác sĩ Hồ vô cùng tin tưởng rằng phán đoán của ông và thầy sẽ không sai.
Bởi vì thầy của ông là một vị bậc thầy luyện đan y thuật cao siêu, đức cao trọng vọng. Bác sĩ Hồ bèn nói: "Mọi việc đều nghe theo sắp đặt của thầy!"
Tiêu Hào nói: Thời gian gấp gáp, Hội trưởng, rốt cuộc ông có đồng ý hay không?" "Hay là ông không dám đánh cược với tôi?"
Hội trưởng cười một tiếng, nói: "Đương nhiên tôi sẽ đánh cược với anh. "Nếu chuyện lần này là học trò của tôi sai, dĩ nhiên nó sẽ phải trả giá đất cho những việc mình đã làm. Nhưng nếu như người sai là anh...
Hội trưởng còn chưa mở miệng, bác sĩ Hồ đã nói chen vào: "Nếu như ngài Trương Hồng Long đây không thể cứu sống được đứa bé trong bụng người phụ nữ này, tôi cũng muốn ông phải chặt hai cánh tay!" “Tôi muốn ông quỳ xuống trước mặt tôi, nói xin lỗi tôi, xin lỗi người của hội Trung Thành!"
Được!"
Tiêu Hào đồng ý. “Tôi phải dẫn bệnh nhân đến nơi ở của tôi mới có thể bắt đầu điều trị, sau khi chữa khỏi có thể nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở đó luôn "Các vị không nên tới đó, tôi không muốn bị bất kỳ ai quấy rầy trong khi đang làm việc, một tiếng sau chúng ta sẽ gặp lại.
Tiêu Hào thấy nơi này được lắp camera ở khắp mọi nơi, trong thành phố cũng có camera ẩn.
Tiểu Hào không thể ra tay chữa bệnh ở đây, anh không muốn bại lộ y thuật của mình trước mặt nhiều người như vay.
Hội trưởng đồng ý với Tiêu Hào
Tiêu Hào dùng sức mạnh của anh để khống chế bệnh tình trong cơ thể người phụ nữ, sau đó đưa cô trở về biệt thu.