Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Chân của Đường Minh Tam được Tiêu Hào chữa khỏi xong, các phương diện cuộc sống cũng không cần mượn tay người khác làm giúp.

Đường Minh Tam vẫn luôn ở trong nhà đợi Tiêu Hào, anh ta muốn tu luyện, muốn từng bước một trở nên cường đại.

Cuối cùng, giết chết Tiêu Hào là mục tiêu của anh ta.

Mà Tiêu Hào lại không biết kế hoạch của Đường Minh Tam.

Anh vẫn luôn tin tưởng Đường Minh Tam.

Trước khi tới, Tiêu Hào đã gọi điện thoại cho Đường Minh Tam. “Anh Minh Tam!” Trong đại sảnh, Tiêu Hào gặp được Đường Minh Tam. Vẻ mặt Đường Minh Tam rất tốt, cả người thần thái xán lạn.

“Vị này chính là anh Minh Tam, vị này chính là Tử Thanh.

Tiêu Hào giới thiệu cho hai người làm quen.

“Chào anh Minh Tam.” Tử Thanh mỉm cười.

Ở trước mặt người ngoài, Tử Thanh luôn là một cục cưng ngoan ngoãn nghe lời.

Ba người ngồi trên ghế sô pha, Đường Minh Tam rót trà.

Tiêu Hào đi thẳng vào vấn đề nói: “Anh Minh Tam, chuyện bên linh trì tôi giải quyết xong xuôi rồi.”

“Lần này trở về, là đón anh qua bên đó tu luyện.”

“Nguyệt Hân cùng với rất nhiều người bạn của tôi đều đã ở bên đó, đến lúc đó, các anh có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Vẻ mặt Đường Minh Tam kích động: “Em hai, tôi vẫn luôn đợi cậu trở về, tôi nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện”

“Một ngày nào đó, tôi sẽ đến nhà họ Tần báo thù!”

Thực ra Tiêu Hào có thể để Đường Minh Tam ở lại thành Đế Nam, anh có thể giúp Đường Minh Tam thành lão đại ở thành Đế Nam, cuộc sống không lo.

Nhưng lần trước nhà họ Đường bị diệt môn, đan điền của Đường Minh Tam bị phế, mệnh đã sớm tối.

Tiêu Hào cứu Đường Minh Tam, khôi phục đan điền và hai chân của anh ta xong, Đường Minh Tam thề muốn báo thù!

Kẻ thù, chính là nhà họ Tần.

Tiêu Hào không biết đây là ván cờ Đường Minh Tam bố trí, toàn bộ đều là khổ nhục kế mà thôi, không biết Đường Minh Tam vẫn luôn làm việc cho nhà họ Tân.

Bàn bạc hành trình xong xuôi, ba người đặt vé máy bay, sáng ngày mai sẽ hành động.

Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân không ở đây thời gian này, công ty phát triển rất tốt, có Băng Sương và người nhà họ Âu Dương chăm sóc, đương nhiên sẽ không có bất cứ chuyện gì.

Bây giờ Tiêu Hào là người giàu nhất thành Đế Nam, Băng Sương phụ trách toàn bộ mọi việc sau khi sáp nhập ba thành phố, Liệt Diễm là lão đại xã hội đen ở thành Đế Nam, mọi chuyện ở thành Đế Nam đều nằm trong khống chế của Tiêu Hào. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Thành Đế Nam là một thành lũy chắc chắn, bất cứ người nào ở bên ngoài dám đối phó thế lực của Tiêu Hào ở thành Đế Nam, đều tự chịu diệt vong.

Thành Đế Nam, là đại bản doanh của Tiêu Hào, người nào cũng không dám động.

Buổi tối, Tiêu Hào về nhà một chuyến thăm hỏi Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan.

Khoảng thời gian này, Liễu Nguyệt Hân vẫn ở linh trì, di động đâu có tín hiệu, hai người không liên lạc được cho Liễu Nguyệt Hân, cũng không liên lạc được với Tiêu Hào.

Tuy Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân nói cho hai người, bọn họ đi công tác, nhưng hai người vẫn rất lo lắng.

Làm bố mẹ đều như vậy cả, quan tâm tới con cái mình.

Sau khi Tiêu Hào xuống núi, di động lập tức có nhắc nhở có ba mươi mấy cuộc gọi nhỡ, đều là hai người gọi.

Cho nên Tiêu Hào mua quà tặng, về nhà thăm hỏi hai người, nói với hai người bọn họ rất tốt, không cần lo lắng.

Lưu Ngọc Lan làm đồ ăn Tiêu Hào thích ăn nhất, Liễu Kiến Quốc thì lấy rượu trắng trân quý mười mấy năm, cộng ẩm với Tiêu Hào.

Bình thường Lưu Ngọc Lan không uống rượu, cũng uống mấy chén với Tiêu Hào.

Bầu không khí tràn ngập dịu dàng.

Lưu Ngọc Lan uống mấy chén rượu xong, đột nhiên nói: “Tiêu Hào, có một số lời, mẹ không biết có nên hỏi hay không.”

“Hỏi thì mẹ sẽ lo lắng, mà không hỏi, mẹ càng lo lắng”

Tiêu Hào nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Lưu Ngọc Lan, nói: “Mẹ, mẹ có chuyện gì cứ nói thẳng đi ạ, có phải là mẹ gặp chuyện gì hay không?”

Liễu Kiến Quốc cười nói: “Gần đây mẹ con ăn ngon, ngủ cũng say, có thể có chuyện gì?”

Lưu Ngọc Lan trừng mắt với Liễu Kiến Quốc một cái, hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn Tiêu Hào nói: “Con nói cho mẹ biết, có phải Nguyệt Hân... Tìm được bố mẹ ruột của con bé rồi không?”

Tiêu Hào khẽ cau mày, vẻ mặt Liễu Kiến Quốc thì nghiêm trọng.

Chuyện này, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đã bàn bạc xong, đến nhà họ Bạch giải quyết trước, đợi chuyện này giải quyết xong, lại nói cho Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan.

Bây giờ không đến nhà họ Bạch, rất cuộc là xảy ra chuyện gì, Tiêu Hào cũng không biết.

Liễu Kiến Quốc không rõ: “Mẹ đứa bé, bà đang nói cái gì thế?”

“Ý của bà là, Nguyệt Hãn đã tìm được bố mẹ ruột của con bé là ai? Tìm được rồi sao?”

Liễu Kiến Quốc căn bản không biết chuyện này.

“Nhiều năm như vậy, chúng ta coi Nguyệt Hân như con mình, Nguyệt Hân... Con bé đi tìm bố mẹ ruột của con bé sao?”

Có khả năng vì uống say, trên mặt Liễu Kiến Quốc có chút khó chịu.

Đối với hai người mà nói, Liễu Nguyệt Hân đi tìm bố mẹ ruột không sao, nhưng mà lừa gạt bọn họ đi tìm, bọn họ chắc chắn sẽ có ý nghĩ khác.

Sở dĩ không nói với hai bọn họ, là có rất nhiều nguyên nhân, hơn nữa nhà họ Bạch ở Bình Châu là gia tộc tu võ, càng không thể để hai người biết quá nhiều.

“Bố, mẹ, con và Nguyệt Hân đúng là đang điều tra thân thế của Nguyệt Hân.” Tiêu Hào giải thích: “Nguyệt Hân muốn biết, vì sao năm đó bố mẹ lại muốn vứt bỏ cô ấy.

“Chuyện này lừa gạt mọi người, là có nguyên nhân rất lớn.”

“Tóm lại, bố mẹ, hai người yên tâm đi, Nguyệt Hân vĩnh viễn là con gái của hai người.”

“Mà con... Vĩnh viễn là con trai của hai người.”

“Bọn con sẽ hiểu kính hai người, sẽ làm bạn với hai người, vĩnh viễn không rời khỏi hai người.”

Tiêu Hào rất ít khi nói ra những lời kích động như vậy.

Nhưng những lời này, đều là những lời từ tận đáy lòng.

Câu trả lời của Tiêu Hào khiến hai người vô cùng cảm động, hai người cũng không hỏi nguyên nhân nữa.

Lưu Ngọc Lan kéo tay Tiêu Hào: “Tiêu Hào, bây giờ con là người giàu nhất thành Đế Nam, cả nhà chúng ta rất hãnh diện vì con.”

“Bây giờ bố mẹ đều đã có mọi thứ, chỉ hi vọng con và Nguyệt Hân có thể sống hạnh phúc.

“Người một nhà chúng ta vui vẻ hạnh phúc bên nhau là được.” Mời đọc truyện trên truyen88.vip

“Hai đứa cũng sớm sinh con một chút, mẹ cũng muốn ôm cháu nội rồi.”

“Có thể là mẹ hơi ích kỷ, mẹ thực sự không muốn xảy ra một số chuyện phức tạp.

Tâm tình của bố mẹ, đương nhiên là Tiêu Hào hiểu.

“Bố mẹ, hai người yên tâm đi, bọn con ở bên ngoài còn có một số việc cần xử lý."

“Con và Nguyệt Hân cũng có con đường mà mình phải đi.”

“Thành Đế Nam là cội nguồn của bọn con, nơi này cũng là nhà của bọn con, chúng con xử lý xong chuyện bên ngoài, nhất định sẽ trở về.”

“Đến lúc đó, sẽ sinh cho mẹ mấy đứa cháu béo mập”

Giải quyết thù hận với nhà họ Tiêu, nước Kỳ Hạ quốc thái dân an, tất nhiên là Tiêu Hào sẽ trở về, sống cuộc sống bình thường.

Cuối cùng vẻ mặt Lưu Ngọc Lan cũng dịu đi một chút, khôi phục bình thường.

“Tiêu Hào, con và Nguyệt Hân đều là đứa bé ngoan”

Trên mặt Liễu Kiến Quốc tràn ngập vui mừng, ông ta tò mò hỏi: “Mẹ đứa bé, sao bà lại biết chuyện Nguyệt Hân đi tìm bố mẹ ruột?”

Lưu Ngọc Lan nói: “Đứa bé đã lâu

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK