Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 899: Thực là tự tìm đường chết

Sở dĩ Tiêu Hào phải dùng tốc độ để giành lấy chiến thắng là vì anh không thể sử dụng sức mạnh của đế vương cũng không thể sử dụng sức mạnh của Ma đô, nếu không thân phận của anh sẽ bị bại lộ, đến lúc đó thì phiền phức to rồi.

Thân thể Tiêu Hào hoá thành nhiều đạo tàn ảnh bay xẹt qua trước mặt Đế Vương Hoàng triều.

Trong tay anh cũng không cầm bất kỳ loại vũ khí nào mà chỉ dùng duy nhất sức mạnh của cảnh giới đế vương.

Đế Vương Hoàng triều cười lạnh một tiếng, nói: "Muốn so tốc độ với tôi? Quả thực là nực cười! Ban nãy Võ Thần so tốc độ với tôi còn bị một quyền của tôi đánh bay!"

Tiêu Hào vẫn tiếp tục lao theo phương hướng mà Đế Vương Hoàng triều chạy đi, sau khi chứng kiến tốc độ vô cùng nhanh mà Tiêu Hào bộc phát ra, Đế Vương Hoàng triều cũng cảm thấy rất bất ngờ.

Vì vậy, cảnh mà mọi người nhìn thấy chính là, có hai bóng người dùng tốc độ nhanh đến chóng mặt bay tới bay lui, đánh qua đánh lại trong một hang động rộng lớn.

Tiêu Hào cũng không ngờ, vốn với tốc độ vô cùng nhanh của mình, để vương bình thường không thể nào tránh thoát khỏi các đòn công kích của anh. Thế nhưng Đế Vương Hoàng triều lại có thể dễ dàng làm được điều đó, hơn nữa có ba lần suýt chút nữa thì Tiêu Hào đã bị đối phương đánh lên thành công. Trong lòng Đế Vương Hoàng triều cũng vô cùng khiếp sợ, vị đế vương trước mắt này rất lợi hại, đối phương có thể liên tiếp tránh thoát khỏi ba lần ra hiểm chiêu của ông ta một cách rất dễ dàng.

Không biết người này đến từ đâu mà thực lực của đối phương so ra thì còn mạnh hơn Võ Thần.

Đế Vương Hoàng triều lớn tiếng hét: "Sử dụng sức mạnh thật sự của cậu đi, đối với tôi mà nói dùng tốc độ chẳng có tác dụng gì đâu!"

Xem ra nếu so về tốc độ thì hai người họ cũng đánh ngang tay nhau, nếu đã như vậy, Tiêu Hào chỉ có thể thay đổi chiến lược tác chiến thành chỉ dùng sức mạnh để công kích đối phương.

Tiêu Hào phóng người lên mười mấy mét trên không trung, hai tay Tiêu Hào triệu hồi ra năm nguyên tố kim mộc thuỷ hoả thổ nguyên thuỷ nhất.

Ngũ hành biến hóa âm dương sau đó lại dung hợp với nhau biến thành hai luồng sức mạnh trắng đen.

Hắc bạch giao thoa tạo nên bát quái, bát quái biến hoá rồi lại dung nhập cuối cùng tạo nên một con rồng dài, nó phóng về phía Đế Vương Hoàng triều.

Đây là sức mạnh thuần tuý nhất của đế vương, vào khoảng khắc mà Tiêu Hào xuất thủ, Đế Vương Hoàng triều gần như đã đoán ra ý đồ của Tiêu Hào. Đế Vương Hoàng triều biết đối phương muốn dùng sức mạnh thuần tuý nhất đó để giết chết mình.

Đế Vương Hoàng triều lạnh lùng hừ một tiếng, hai bàn tay cũng tạo ngũ hành biến hóa âm dương, cuối cùng hình thành một con rồng dài hơn hai mươi mét, nó mạnh mẽ đối đầu với nguồn sức mạnh mà Tiêu Hào đánh ra.

Trong quá trình sức mạnh để vương giằng co, đấu tranh với nhau, hai con mãnh long cũng cùng nhau tan biến, không gian xung quanh như thể bị xé toạc ra, nhưng đến cuối cùng sự tranh đấu giữa hai sức mạnh này cũng không tạo nên bất kỳ sự oanh tạc nào.

Cả hai người đều khống chế sức mạnh của bản thân vô cùng chuẩn xác, đôi bên đều muốn tiêu diệt, thậm chí là đập tan sức mạnh của đối phương thế nên sẽ không thể nửa phần sức mạnh tiêu hao ra bên ngoài, đây chính là cảnh giới cao nhất của việc khống chế sức mạnh.

Cuối cùng, luồng sức mạnh của hai người đều hoả thành hư ảo.

Sức mạnh của hai người đều đã bị tiêu hao khá nhiều, khi hai sức mạnh va chạm vào nhau, Tiêu Hào lùi về sau ba bước, Đế Vương Hoàng triều lùi bốn bước. Trong lần so chiêu này, Đế Vương Hoàng triều để thua nửa chiêu

Đế Vương Hoàng triều nhìn chằm chằm Tiêu Hào, nói: "Khá lắm, số người có thể đánh ngang tay với tôi cũng chỉ lác đác mấy người, xem ra thân phận của cậu cũng không tầm thường. “Tôi thấy, cậu vẫn đang dấu diếm sức mạnh thực sự của mình, dốc toàn lực ra đi! Tôi muốn xem thử rốt cuộc cậu mạnh được đến nhường nào

Tiêu Hào cũng không ngờ Đế Vương Hoàng triều lại mạnh đến thế, bây giờ cả năng lực Ma đô và để vương khu đều không thể sử dụng vậy thì Tiêu Hào chỉ có thể dùng tới một tuyệt chiêu khác của mình là Di Hoả rồi!

Vô số ngọn lửa trắng xuất hiện trong lòng bàn tay Tiêu Hào trong nháy mắt.

Tất cả những ngọn lửa trắng đó di chuyển đến vị trí thần niệm của Tiêu Hào, bao vây Đế Vương Hoàng triều chặt chẽ ở bên trong.

Đây là lĩnh vực của Tiêu Hào, lĩnh vực để vương. Đế Vương Hoàng triều đứng giữa vòng vây lửa trắng bạt ngàn bất tận, trong lòng ông ta dâng lên một nỗi lo sợ.

Đế Vương Hoàng triều cảm nhận được sự uy hiếp, cảm nhận được cảm giác khi sắp đối mặt với cái chết, điều đó đủ chứng minh, chiêu này của đối phương đủ khả năng để giết chết mình.

Ngọn lửa vô tận ở khắp nơi ập đến chỗ Đế Vương Hoàng triều.

Thân thể khoẻ mạnh của Đế Vương Hoàng triều giống như bị lửa thiêu đốt, ông ta nhanh chóng phóng thẳng lên khoảng không trên đầu.

Nhưng cho dù ông ta có chạy trốn tới đầu thì những ngọn lửa trắng này vẫn công kích về phía ông ta.

Đế Vương Hoàng triều tức giận quát: "Đây rốt cuộc là lĩnh vực gì? Vì sao nó không có trong ngũ hành!" Đế Vương Hoàng triều không nhìn thấy Tiêu Hào mà nghe được giọng nói của anh truyền đến bên tại. "Thực ra thì tôi cũng không biết loại lĩnh vực này rốt cuộc là gì, ngay cả tôi cũng không biết cách phá giải nó. Vậy nên, tốt nhất là ông nên nhận thua ngay đi." "Người hôm nay tôi muốn giết là Tam hoàng tử chứ không phải ông, sau khi Tam hoàng tử chết, mọi chuyện sẽ kết thúc, tôi cũng sẽ không làm khó bất cứ ai khác trong thủ đô Võ Thần"

Đế Vương Hoàng triều nói: "Tam hoàng tử không có khả năng rước về một kẻ thù mạnh như cậu, nói đi, cậu rất cuộc là ai? Tôi muốn biết thân phận thật sự của cậu! Hay là... Cậu là đế vương của đế vương khu? Hay là để vương Ma đô?" ТrцуeлAРР.c*ом trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào nói: "Ông không cần biết thân phận của tôi là gì, tôi cảnh cáo ông lần cuối, hoặc là lập tức chịu thua, hoặc là chết! Nói chung, hôm nay Tam hoàng tử nhất định phải chết! Bất cứ ai ngăn cản tôi giết Tam hoàng tử, tôi nhất quyết sẽ không tha cho kẻ đó!"

Tiêu Hào nhất định phải báo thù cho nhà họ Hạ, lấy lại công đạo cho Hạ Tử Thanh, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản anh làm điều đó.

Nếu như Đế Vương Hoàng triều vẫn khăng khăng không chịu thoả hiệp thì Tiêu Hào cũng không ngại giết luôn ông ta.

Cho dù Đế Vương Hoàng triều có chạy đến nơi nào cũng không thể tránh thoát khỏi sự công kích của những ngọn lửa màu trắng đó thế nên bây giờ trên người Đế

Vương Hoàng triều đã xuất hiện vô số vết thương do lửa trắng gây nên. Ngọn lửa màu trắng vô biên vô tận, dường như không có điểm cuối, đây chính là điểm đáng sợ của lĩnh vực mà Tiêu Hào tạo ra.

Trừ phi giống như lúc trước khi đối phó với lĩnh vực mạnh mẽ vô song của Võ Thần, Đế Vương Hoàng triều có khả năng phá tan lĩnh vực này thì mới thoát được.

Khí tức toàn thân Đế Vương Hoàng triều tăng vọt, nói: "Các hạ, cậu cho rằng cậu có thể giết được tôi sao? Cho dù có dùng lĩnh vực mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là hành động như mua dây buộc mình trong mắt tôi thôi."

Hai tay của Đế Vương Hoàng triều chuyển động nhanh chóng, hết đạo gió xoáy khổng lồ này đến đạo gió xoáy khổng lồ khác xuất hiện trên thân ông ta, chúng nuốt chửng hết những ngọn lửa màu trắng ở xung quanh!

Cũng giống như khi giao đấu với Võ Thần, ông ta cũng dùng loại năng lực giống như bây giờ để cắn nuốt hết tinh thần lực của Võ Thần!

Thân ảnh Tiêu Hào loé lên một cái, ngay sau đó anh đã xuất hiện trong lĩnh vực của mình, anh vung hai tay lên, lửa trắng hoá thành từng đợt ánh lửa cuốn về phía Đế Vương Hoàng triều.

Tiêu Hào tự mình xuất thủ bên trong lĩnh vực, sức mạnh của anh tăng gấp ba lần so với khi ở ngoài. Lửa trắng đáng sợ đó trực tiếp hoà vào trong vòng xoáy mà Đế Vương Hoàng triều sử dụng. Nhưng ngay sau đó, vòng xoáy trên người ông ta nổ tung kéo theo hàng loạt âm thanh ầm ầm vang dội.

Toàn thân Đế Vương Hoàng triều máu me đầm đìa nhưng hết ngọn lửa trắng này đến ngọn lửa trắng khắc vẫn tiếp tục luồn vào trong cơ thể ông ta.

Đế Vương Hoàng triều không ngờ được rằng, đối phương lại mạnh đến mức đáng sợ như thế, ngay cả tuyệt chiêu của mình cũng không thể nuốt chửng và luyện hoá được ngọn lửa trắng của đối phương. Tiêu Hào nói: "Chẳng phải ban nãy chính ông đã nói rằng, sức mạnh của tôi không thuộc ngũ hành, sao lại còn dám nuốt sức mạnh của tôi? Quả là tự tìm đường chết!"

Đế Vương Hoàng triều lại họ ra vài búng máu, hơn mười ngọn lửa xuất hiện từ trong tay Tiêu Hào vờn quanh người Đế Vương Hoàng triều, khống chế hoàn toàn cử động của ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK