Lần này chỉ cần lấy được hạng mục này, tất cả các tâm huyết chuẩn bị trước đây đều có thể sử dụng rồi. Quan trọng hơn, lấy được hạng mục lần này còn có thể tạo quan hệ với các thể lực khác. Cho nên, hạng mục lần này nhà họ Liễu nhất định phải lấy được.
Ông cụ lạnh lùng nhìn Tiêu Hào: "Tiêu Hào, tôi thừa nhận anh là người có tài, cũng biết anh nhất định phải có quan hệ với Lương Thiếu Thu" "Chỉ cần anh trở về nhà họ Liễu, lấy được hạng mục lần này, đối với ai cũng là chuyện tốt cả. Đây là vì mọi người cả."
Tiêu Hào liếc nhìn ông cụ: "Xin lỗi ông, nói một cách thắng thăn ra, tôi không hề có hứng thú gia nhập vào công ty nhà họ Liễu"
Liễu Nguyệt Hân cũng nói: "Các người không cần tốn nước bot nữa."
Ông cụ cực kỳ bất mãn nhìn hai người. "Tiêu Hào, anh phải làm cho rõ ràng, lần này công khai đầu thầu, làm việc bằng tiền bạc, anh không có tiền, anh chẳng thể làm cái gì đâu!" "Nhà họ Liễu chúng tôi có một nghìn năm trăm tỷ, thừa sức lấy được hạng mục lần này." "Chỉ cần anh thức thời, xem nhẹ ân oán trước đây đứng về phía chúng tôi."
Cần người ta giúp đỡ còn giở giọng mệnh lệnh ép buộc, đúng là buồn cười. "Hai trăm mười tỷ?" Tiêu Hào cười cười: "Suýt chút nữa tôi quên hai trăm mười tỷ này." Cảm ơn mấy người đã nhắc nhở.
Tiêu Hào đương nhiên biết rằng hai trăm mười tỷ này là do ai nặc danh quyền tặng, vụ án mạng lúc trước của Tiêu Hào, nhân viên khắp mọi nơi quyền tặng tiền, số tiền này do Âu Dương Thịnh tặng. "Mấy người còn mặt mũi mà nói nữa à? Liễu Nguyệt Hãn đã không nhịn nổi nữa, mặc dù đứng trước mặt cô là ông nội, cô cũng không nhịn nổi. "Hai trăm mười tỷ này là do người ta quyên góp cho Tiêu "Tôi đã tìm hiểu rồi, dù tiền ở trong tài khoản công ty nhưng người quyên góp có nhân lại là giao cho Tiêu Hào" "Các người lại tự chiếm hai trăm mười tỷ này làm của riêng, thể mà còn có mặt mũi lôi chuyện này ra à?"
Trong lòng Liễu Nguyệt Hân, ông nội đã sớm không còn là người thân của cô.
Lần trước, ông cụ này còn bắt cóc bố mẹ Liễu Nguyệt Hân để uy hiếp Tiêu Hảo.
Chuyện này khiến cho trái tim Liễu Nguyệt Hân hoàn toàn lạnh giá.
Ông cụ nghiêm mặt lạnh lùng nói: "Nguyệt Hân, cô nói vậy không đúng, trước đây con là chủ tịch công ty, công ty gặp chuyện không may, mọi người quyên góp lại vào tài khoản của công ty, cũng là tài khoản có công khai ra bên ngoài. Nếu là tài khoản của công ty, đương nhiên số tiền thuộc về công ty, cô từ chức, không làm chủ tịch nữa, một nghìn năm trăm tỷ kia cũng vẫn là tiền của công ty, không có gì không ổn cả "Làm việc với chúng tôi, một nghìn năm trăm tỷ này các người còn có thể sử dụng. Không cần tiếp tục từ chối nữa, từ chối chúng tôi các người sẽ phải chịu tổn thất lớn, sớm muộn cũng hối hận thôi" "Ông nội, ông vừa uy hiếp chúng tôi đấy à?" Liễu Nguyệt Hân tức giận đến nỗi mặt trắng bạch đi, cả người run lên: "Lại muốn bắt bố mẹ tôi lại sao?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chuyện này, trong lòng ông ta cũng đau, trước đây là bất đắc dĩ mới làm ra chuyện tồi tệ này. Ông ta hừ lạnh một tiếng: "Tất cả mọi thứ trong nhà cô từ phòng ở, xe cộ đều là của công ty, nếu cô không hợp tác, phòng ở, xe cộ đều bị lấy lại, đuổi các người ra khỏi nhà họ Liễu. Làm cho các người trắng tay
Bộ dạng của ông ta như muốn ăn tươi nuốt sống Tiêu Hào và Liêu Nguyệt Hân vậy. Nửa ép buộc, nửa dụ dỗ, không từ thủ đoạn. Chi chiều này thôi mà không biết trước đây đã dùng bao nhiều lần rồi, Tiêu Hào nhìn cũng thấy buồn cười. Ở bên ngoài, Liễu Nguyệt Hân vẫn là người nhà họ Liễu, kỳ thực cũng chẳng có nửa điểm liên quan đến ông ta. Nếu không trêu chọc vào Tiêu Hào, bọn họ cũng không gặp chuyện gì, nhưng mà hai người kia không có mắt. "Nguyệt Hân, chúng ta đi thôi." Tiêu Hào không muốn để có hai người vô lại này làm cho vợ mình bực bội thêm nữa, lôi kéo Liễu Nguyệt Hân đi trước.
Liễu Vĩnh còn muốn ngăn cản thì gặp phải ánh mắt đầy đe dọa của Tiêu Hào, anh lạnh lùng nói: "Tránh ra, bằng không tôi đánh gãy chân anh."
Liễu Vĩnh tránh sang một bên như một bản năng, trước đây anh ta đã từng bị Tiêu Hào đánh hai lần rồi. "Nguyệt Hân, em đừng tức giận." Tiêu Hào an ủi vợ: "Chờ một thời gian nữa sẽ có kịch vui thôi, nhất định nhà họ Liễu không lấy được hạng mục lần này đâu." "Thậm chí... Hôm nay anh sẽ khiến cho ông nội cùng với Liễu Vĩnh phá sản." "Vâng. Liễu Nguyệt Hân gật đầu thật mạnh, tâm trạng tốt lên nhiều, trong lòng cô, Tiêu Hào là người nói được làm được, không có chuyện gì có thể làm khó được anh, không có gì anh không làm được.
Ông cụ nhìn bóng dáng hai người rời đi, khuôn mặt lạnh lùng hơn bao giờ hết: "Đúng là loại không biết điều." "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, hôm nay, ngay tại hội đấu thầu, chúng ta phải làm cho hai kẻ này phục mọi người.
Phòng khách hội trường đầu thầu nhà họ Lương rộng hơn một trăm mét vuông đã sớm chuẩn bị tiệc rượu, sắp xếp các cô gái xinh đẹp đến chiêu đãi khách khứa.
Những vị khách đến sau được người nhà họ Lương sắp xếp gia nhập vào bữa tiệc, đứng trước mỗi bản là một cô gái xinh đẹp đang rót trà
Thương trường ở thành Danh Nam, nói lớn cũng không phải lớn, nói nhỏ cũng chẳng phải nhỏ, rất nhiều tổng giám đốc điều quen biết nhau, đứng chung một nơi chạm cốc nói chuyện, một vài người còn bắt đầu bàn bạc công việc.
Một vài người đến tham gia đấu thầu là người từng trải, tới đây để gặp gỡ, quen biết được nhiều người như mình hơn, còn người thực sự muốn đấu thầu thực ra cũng không nhiều "Thương nghiệp Tiêu Thị, Tiêu Hào đến." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Khi từng vị khách bước vào, phải lấy thiệp mời ra, sau đó cho một người riêng biệt đọc lên, đây là quy tác. Hai người Tiêu Hào cùng Liễu Nguyệt Hân nắm tay nhau chậm rãi bước đến.
Vụ án mạng nhà họ Tiêu bị lật lại làm cho nhà họ Liễu, nhà họ Đường cùng với nhà họ Trương đều gặp khó khăn, rất nhiều người đều tò mò về Tiêu Hào, ánh mắt đều tập trung trên người Tiêu Hào.
Tất cả mọi người đều biết Tiêu Hào là đứa con bị mồ côi của người nhà họ Tiêu, nhưng hiện giờ Tiêu Hào là một kẻ không quyền không thế, Thương nghiệp Tiêu thị chẳng qua cũng chỉ là một cái công ty hữu danh vô thực mà thôi.
Có người còn nhỏ giọng nói thầm, bàn luận về video mà trước đây Tiêu Hào đánh cậu chủ nhà họ Châu, Châu Thiên Bắc, bọn họ đã từng nhìn thấy trên mạng.
Ban đầu có vài người cũng mới làm ăn định tới nói chuyện vài câu với Tiêu Hào, muốn lợi dụng anh, nhưng nghe thấy chuyện này vội vàng bỏ ý định này ngay. Không ai muốn để ý tới Tiêu Hào, thậm chí còn cách Tiêu Hào thật xa.
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân tìm một vị trí trống để ngồi xuống, không cần thiết phải nói chuyện với những người khác ở đây. "Ông cụ nhà họ Liễu, Liễu Viễn Sơn, cùng với chủ tịch nhà họ
Liễu, Liễu Vĩnh đến."
Tiêu Hào vừa mới đến, ông cụ cùng với Liễu Vĩnh cũng tới
Rất nhiều vị khách tiến đến rồi.
Tất cả mọi người đều biết đến chuyện nhà họ Liễu, trước kia có lẽ cũng chẳng có mấy người chú ý đến nhà họ Liễu, nhưng hiện giờ, mọi người đều biết rằng, nhà họ Liễu đang có trong tay một nghìn năm trăm tỷ
Có một nghìn năm trăm tỷ, vậy không giống như trước rồi, ở thành Danh Nam, có một nghìn năm trăm tỷ đã được xem như một gia tộc lớn rồi.
Rất nhiều người tiến đến nói chuyện một cách nhiệt tình với ông cụ, còn mời rượu Liễu Vĩnh.
Ông cụ cũng muốn nhân cơ hội này tạo mối quan hệ tốt đẹp với các gia tộc khác, để dễ dàng mượn sức những người này hôm nay sẽ giúp đỡ ông ta trong việc đấu thầu
Đúng lúc này, người bên ngoài cửa gọi to tên một người giới thiệu: "Cậu chủ nhà họ Châu, Châu Thiên Bắc đến.
Người nhà họ Châu đã đến, trong phút chốc, toàn bộ mọi người đang xúm xum vây quanh nhà họ Liễu rời khỏi vị trí.
Ông cụ cùng với Liễu Vĩnh cũng vội vàng tiến đến hỏi thăm Tất cả các vị khách có mặt trừ Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân ra, tất cả đều tiến lên chào đón.
Châu Thiên Bắc đứng trong đám người vây quanh cũng bước đến.
Bên cạnh anh ta còn có hai người nữa, một người là cấp trên của nhà họ Tiêu, Triệu Hùng, người còn lại là lão Canh, hiện giờ là chủ của nhà họ Trương, em trai của Trương Hồng Long, Trương Canh.
Theo sau ba người bọn họ là ba bảo vệ mặc đồ da, những bảo vệ này đều là người tài giỏi trong đám võ giả.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net