Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người bị bắt đã sớm sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch, cả người đổ mồ hôi. Tiêu Hào vẫn bình tĩnh như thường: “Dựa theo quy tắc của Long tổ Kỳ Hạ, bất cứ người tu võ nào cũng không được làm tổn thương người thường. Hành vi của các ông đã xúc phạm tới quy tắc tối cao của Long tổ, chẳng những ông phải chết mà thế lực của ông cũng sẽ bị liên lụy. Nếu ông ngoan ngoãn buông hai người này ra chịu trói thì các ông còn đường sống, thế lực sau lưng các ông cũng sẽ không ai truy cứu. Có thể tu luyện đến Kim Đan đại viên mãn thực sự không dễ dàng, nếu chết ở đây, chết trong tay tôi thì thật sự không đáng chút nào.”

“Ha ha ha ha ha!” Người đàn ông trung niên nghe Tiêu Hào nói thì cười ầm lên: "Cậu có thể nhận ra tôi là Kim Đan đại viên mãn, đúng là rất giỏi, nhưng nơi này không chỉ có mình tôi là Kim Đan đại viên mãn, mà có tới ba người. Tiêu Hào, cậu mạnh đến mấy thì tôi đoán cậu cũng chỉ là Kim Đan đại viên mãn mà thôi, một chọi ba, cậu không có đường thắng”

Tiêu Hào nói: “Trên thế giới này có bao người sự tồn tại cường đại, các ông sẽ không thể tưởng tượng nổi đâu. Tôi cho các ông cơ hội cuối cùng, thả hai người kia ra, có lẽ tôi sẽ bỏ qua cho các ông một con đường sống.”

“Quả thực nực cường!” Người đàn ông trung niên không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp bóp cổ cô gái, đồng thời thả ra khí tức cường đại. Khí tức của cường giả Kim Đan có thể giết chết toàn bộ người thường trong khoang hạng nhất.

Nhưng ngay sau đó, cô gái kia không bị giết chết, một lực lượng thần bí ngăn cản ông ta ra tay. Khí tức mà người đàn ông trung niên vừa thả ra đã hoàn toàn biến mất.

Răng rắc! Ngay sau đó, người đàn ông trung niên bị gãy xương tay, ông ta không biết đã xảy ra chuyện gì, lực lượng đối phó với ông ta đến từ đâu. Cổ của ông ta xoay mấy vòng, sau đó ngã gục xuống đất.

Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, cường giả Kim Đan đại viên mãn này còn chưa kịp sử dụng bất cứ lực lượng gì thì đã bị Tiêu Hào giết chết.

Cô gái bị cường giả đại viên mãn bắt lấy hét lên. Hành khách chung quanh đều vô cùng hoảng sợ, có người hét ầm lên, có người che miệng lại, mọi người đều không dám nhìn thi thể trước mắt. Cổ bị vặn mấy vòng, thất khiếu đổ máu.

Người đàn ông trung niên đằng sau khóe miệng liên tục run rẩy.

“Không thể nào! Bọn ta chính là Kim Đan đại viên mãn! Nếu bọn ta muốn thì chỉ cần một chiêu cũng đủ để đánh thủng khoang máy bay này!”

Người đàn ông trung niên vừa dứt lời, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển. Ông ta muốn giết hết người ở đây, muốn phá hủy máy bay! Nhưng người đàn ông trung niên phát hiện lực lượng trong người ông ta không thể bị huy động, cũng không thể vận chuyển. Ngay sau đó Tiêu Hào đã xuất hiện trước mặt ông ta, đặt tay phải lên đầu ông ta, trực tiếp dùng Di Hồn Đại Pháp. Người đàn ông trung niên ngã xuống hành lang.

Sau khi hai người đàn ông trung niên bị giết chết, ngay sau đó Tiêu Hào đã xuất hiện trong buồng lái. Cường giả Kim Đan trong buồng lái không hề hay biết chuyện xảy ra bên ngoài. Bà ta cho rằng hai người bên ngoài chắc chắn có thể giết chết Tiêu Hào. Nếu không giết được thì bà ta sẽ cho máy bay rơi xuống tan tác.

Lúc này, Tiêu Hào đã xuất hiện trước mặt cường giả Kim Đan. Người này là một người đàn bà hơn bốn mươi tuổi. Tiêu Hào vừa xuất hiện, người đàn bà lập tức lùi lại mấy bước.

Cửa khoang lái vốn có mật khẩu, không có mật khẩu thì không thể đi vào, hơn nữa cửa khoang còn không bị mở ra, đột nhiên xuất hiện một người, cho dù là đại viên mãn thì cũng giật mình lùi lại mấy bước.

Người đàn bà không thể thấy rõ Tiêu Hào tiến vào bằng cách nào là vì tốc độ của Tiêu Hào quá nhanh. Tiêu Hào hỏi tiếp viên mật khẩu, nhập mật khẩu rồi mở cửa tiến vào, tốc độ nhanh đạt đến cực hạn của Tiêu Hào.

Tiêu Hào lạnh lùng hỏi: “Hai đồng bọn của bà đã chết”

Người đàn bà không thể tin nổi. Cho dù hai người kia chết thì sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, có lẽ máy bay đã bị thủng mấy chỗ, nhưng bà ta lại không nghe thấy gì, mọi thứ đều rất bình thường.

“Tôi không tin!” Người đàn bà lập tức ra tay tấn công Tiêu Hào. Tiếc rằng bà ta phát hiện nắm đấm của mình không có chút lực lượng nào. Khi bà ta vừa ra tay thì tất cả lực lượng đã bị Tiêu Hào hóa giải. Khí tràng hình thành chung quanh Tiêu Hào, trong khí tràng này bất cứ ai cũng không thể sử dụng lực lượng.

Người đàn bà vô cùng khiếp sợ. Lực lượng Kim Đan đại viên mãn của bà ta trong tay đối phương cứ như con kiến.

Tiêu Hào luôn biểu hiện lực lượng áp đảo đối phương là vì anh muốn bảo vệ người thường trên máy bay. Tiêu Hào nói: “Tôi đã biết các người là người của thủ đô Võ Thần, tôi cũng biết là người nhà họ Hàn ở thủ đô mời các người tới đây giết tôi.”

Người đàn bà cả kinh: “Tại sao cậu lại biết?”

Tiêu Hào đáp: “Bà không cần biết tôi dùng phương pháp gì, tóm lại tất cả mọi chuyện tôi đều biết, bao gồm các bà là ai, tên của các người, mục đích của các người lần này, tôi đều biết rõ mồn một.”

Tiêu Hào không thích giết phụ nữ. Từ trí nhớ của người đàn ông vừa rồi, anh biết người đàn bà này có một cái tên rất tầm thường, tên là Thu Hồng, thân thể đáng thương. Mặc dù đã tu luyện thành Kim Đan đại viên mãn, nhưng mấy chục năm qua vận mệnh nhấp nhô. Tiêu Hào không phải là người mềm lòng, nhưng anh sẽ không giết người phụ nữ này.

Ở thủ đô Võ Thần, cường giả đông như kiến, Kim Đan đại viên mãn chỉ có thể nói là cường giả trung đẳng trở xuống. Thu Hồng là sát thủ đáng thương bị khống chế bằng một loại thuốc bí ẩn, ba người này đều là thành viên của một tổ chức sát thủ ở thủ đô Võ Thần. Tiêu Hào không ngờ là Thu Hồng còn nhận nuôi ba đứa trẻ mồ côi. Thực ra cả ba đứa trẻ này đều là con mồ côi của người từng bị Thu Hồng giết chết. Thu Hồng không nỡ giết trẻ con nên đã bí mật nhận nuôi bọn trẻ, giao cho người thường ở thủ đô Võ Thần nuôi nấng.

Thu Hồng cũng không van xin: “Sao cậu lại không giết tôi? Tôi nói cho cậu biết, ba phi công này đều đã trúng độc, trong vòng mười phút sẽ chết, máy bay sẽ rơi xuống, hôm nay cả ba chúng tôi đều chấp hành nhiệm vụ phải chết”

Tiêu Hào là thần y, ba phi công trúng độc chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ đối với Tiêu Hào. Tiêu Hào nói: “Tôi sẽ không giết bà. Tôi muốn bà làm việc cho tôi, sau khi làm xong thì tôi sẽ cho bà một con đường sống.

Thu Hồng khó hiểu: “Nếu cậu không giết tôi, tôi quay về thì cũng chỉ còn đường chết. Đây là vận mệnh của sát thủ, không hoàn thành nhiệm vụ thì chỉ còn cách chết.”

Thu Hồng cũng không sợ chết. Bà ta chỉ sợ mình chết thì ba đứa con nuôi cũng sẽ xảy ra chuyện.

Tiêu Hào nói: “Tôi có cách thay đổi dung mạo, khí tức của bà, không ai có thể nhận ra bà. Chỉ cần bà hoàn thành chuyện này cho tôi thì sau này bà sẽ được tự do, có thể bắt đầu cuộc sống của bà.”

Nghe vậy, Thu Hồng càng giật mình, nhưng bà ta vẫn từ chối: “Sát thủ như chúng tôi đều đã dùng một loại thuốc khống chế tinh thần. Tổ chức sát thủ đều nắm rõ mạng sống của chúng tôi. Nếu chúng tôi làm chuyện phản bội tổ chức thì chỉ còn đường chết mà thôi. Vô ích.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK