Ba người này cấu kết với nhau làm việc xấu, thương lượng trong bí mật.
Bọn họ chẳng những muốn giết chết Tổng Hội trưởng, mà còn muốn bài trì hết những người có liên quan đến Tổng Hội trưởng.
Nhưng ba người cũng không biết, thật ra Tổng Hội trưởng chưa chết.
Nhục thân của Tổng Hội trưởng bị đánh thành thịt nát, thê thảm vô cùng.
Nhưng bọn họ không ai chú ý đến một con rắn nhỏ màu đỏ bò ra từ trong đống thịt nát kia.
Lặng lẽ bò đến nơi xa, chui ra ngoài theo khe cửa.
Con rắn kia chỉ to bằng con giun. Nếu có người kiểm tra kĩ đống thịt nát kia chắc chắn có thể điều tra ra.
Nhưng vừa rồi, sau khi mọi người tản đi thì cũng không ai tra xét đống thịt nát kia, con rắn nhỏ thuận lợi trốn đi. Tổng Hội trưởng là người của Yêu Tộc, mà lại còn là người của hoàng thất Yêu Tộc.
Bí mật này không một ai trong hội Trung Thành biết cả.
Những năm này Tổng Hội trưởng vẫn luôn che giấu thân phận có liên quan đến Yêu Tộc của mình.
Bản thể của Tổng Hội trưởng là huyết xà.
Nhục thân chết, bản thể trốn.
Thế nhưng là bản thể sau khi trốn đi, trong vòng mấy chục năm cũng không thể nào biến lại thành hình người. Tổng Hội trưởng đã mất đi phần lớn năng lượng, giờ phút này bà ấy đã biến thành một con yêu thú nho nhỏ.
Sau khi Tổng Hội trưởng biến thành rắn để bỏ trốn, sợ bị người phát hiện nên đã chạy đến toilet.
Từ toilet chui vào cống thoát nước để trốn đi.
Chạy trốn dưới cống thoát nước là an toàn nhất, dù là ai cũng không thể nào truy lùng ra được. Chuyện này vô cùng nhục nhã, nhưng cũng hết cách, sinh mệnh mới là quan trọng nhất. Nhất định phải sống sót, nhất định phải báo thù.
Giờ phút này, trong lòng Tổng Hội trưởng chỉ có một tín niệm, đó là phải giết hết tất cả phản đồ.
Sau khi Tiêu Hào trở về, đã là hơn bảy giờ sáng ngày thứ hai.
Anh ăn sáng ở bên ngoài, sau đó đi đến tổng bộ hội Trung Thành.
Nửa tiếng trước đó, Tiêu Hào dùng nhẫn truyền âm liên lạc Tổng Hội trưởng, thế nhưng lại không thể nào kết nối đến nhẫn truyền âm của đối phương.
Tiêu Hào cảm giác vô cùng kì quặc, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều, anh cho rằng Tổng Hội trưởng đang bế quan tu dưỡng.
Sau khi Tiêu Hào đến được tổng bộ hội Trung Thành, mới thấy được rằng hội Trung Thành đang làm tang lễ. Là tang lễ của Tổng Hội trưởng.
Ở cổng hội Trung Thành có rất nhiều xe sang trọng, tất cả mọi người đều cầm lắng hoa, cầm hoành phi đến.
Trên mặt mỗi người đến truy điệu đều mang dáng vẻ vô cùng đau buồn.
Đáy lòng Tiêu Hào chợt dâng lên cảm giác ức chế nhìn xem mọi người đều đang mặc trang phục đen, tâm trạng anh lại càng thêm nặng nề.
Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Mình chỉ đi ra ngoài có vài ngày, tại sao Tổng Hội trưởng lại chết?
Tiêu Hào vội vàng chặn lại một người khách viếng. Vị khách này thấy Tiêu Hào cản đường mình, anh ta vô cùng bất mãn, hùng hổ dọa Tiêu Hào tránh ra.
Mà Tiêu Hào dùng một luồng năng lượng mạnh mẽ bao phủ lấy người khách này.
Người khách này cảm nhận được năng lượng của Tiêu Hào, bị dọa cho phát sợ, đã nhận ra đối phương là một Cường giả siêu cấp.
Người khách này vội nói: “Tối hôm qua ở đây xảy ra chuyện, có một Cường giả vô cùng lợi hại xâm nhập vào tổng bộ hội Trung Thành, giết chết Tổng Hội trưởng của hội Trung Thành, lại còn cướp đi bí tịch Thiên Tinh Quyết “Vì để bắt hung thủ nên hội Trung Thành đã khởi động kết giới phòng hộ của cao ốc, rốt cuộc cũng đã giết chết hung thủ.
Người khách này kể lại mọi chuyện cho Tiêu Hào theo cách giản lược nhất, Tiêu Hào không dám tin, chuyện này sao có thể xảy ra được. Lực phòng ngự của tổng bộ hội Trung Thành rất mạnh, Cường giả nhiều như mây
Một người sao lại có thể đột nhập vào tổng bộ hội
Trung Thành mà thần không biết quỷ không hay?
Còn giết chết Tổng Hội trưởng, cướp đi Thiên Tinh Quyết. Trong này chắc chắn có vấn đề, Tiêu Hào cảm thấy không thích hợp.
Tiêu Hào lấy một cái áo khoác màu đen ra phủ thêm lên người, sau đó cùng tiến vào cao ốc theo những người khách khác.
Toàn bộ tầng một của cao ốc đã được dọn dẹp trống rỗng, biến thành một linh đường siêu to, có một quan tài đá cao hơn ba mét ngay giữa trung tâm linh đường.
Các đệ tử và cao tầng của hội Trung Thành đều vô cùng đau khổ.
Những người khách đến đây truy điệu cũng đều mang dáng vẻ bị thương, từng người thắp hương, từng người tế bái.
Khí tức của Tiêu Hào bao phủ về phía quan tài đá, chẳng bao lâu sau anh đã phát hiện trong quan tài rỗng tuếch, chỉ có một bộ quần áo.
Tiêu Hào hỏi thăm một đệ tử hội Trung Thành, lúc này mới biết được, đêm hôm qua khi tên hung thủ kia giết chết Tổng Hội trưởng đã trực tiếp đánh Tổng Hội trưởng thành bột phấn, đến hài cốt cũng không còn.
Đệ tử này nhận ra Tiêu Hào, bởi vì lúc trước Tiêu Hào đạt được danh hiệu quán quân trong cuộc thi luyện đan. Cậu ta rất tôn kính Tiêu Hào, đã kể cho anh biết tất cả mọi chuyện.
Khi Tiêu Hào thấy được gương mặt của tên hung thủ này, cả người anh run lên.
Đó căn bản chẳng phải hung thủ gì cả, đây chính là bản thân Tổng Hội trưởng. Chuyện tối hôm qua tất cả là do hai bố con Phó Hội trưởng bày ra.
Lúc trước, khi Tiêu Hào còn đang trên đường đến Thiên Lôi Cốc thì bị các sát thủ của Táng Thiên Các truy sát, khi trở về thì cũng bị vô số Cường giả truy sát.
Đây đều là âm mưu của hai bố con Phó Hội trưởng. Lần này Tiêu Hào trở về, chuyện thứ nhất là trị khỏi bệnh cho Tổng Hội trưởng, giúp vết thương của bà ấy khôi phục hoàn toàn.
Chuyện thứ hai chính là trị tội hai bố con Phó Hội trưởng. Chỉ tiếc là, anh không ngờ anh vừa trở về đã nghe được tin dữ, Tổng Hội trưởng bị người ta hại chết.
Lúc ấy hiện trường có mấy chục người nhìn thấy Tổng Hội trưởng bị giết chết, hình tượng cực kì thê thảm, Tổng Hội trưởng bị đánh thành thịt nát.
Sau khi Tiêu Hào biết được chuyện này, anh vô cùng đau khổ. ТrцуeлАРР.cоm trang *web cập nhật nhanh nhất
Nếu như Tổng Hội trưởng không giao cỏ hồi hồn cho Tiêu Hào thì chuyện này cũng sẽ không xảy ra.
Sau khi Tổng Hội trưởng đưa cỏ hồi hồn cho Tiêu Hào, vẻ ngoài của bà ấy đã thay đổi hoàn toàn, hơn nữa cảnh giới trong cơ thể cũng lùi xuống vài cấp bậc.
Cho nên bây giờ mới bị người ta đánh chết, nếu không thì có ai lại dám giao thủ trực diện với Tổng Hội trưởng hội
Trung Trành cơ chứ? Tiêu Hào lúc này chỉ muốn xông lên đánh chết hai bố con Phó Hội trưởng.
Thế nhưng Tiêu Hào chỉ có thể nhịn xuống, hôm nay là ngày đại tang của Tổng Hội trưởng.
Hơn nữa, ở hiện trường có rất nhiều khách, đều là bạn bè của Tổng Hội trưởng, những người này cũng không biết sự thật ra sao.
Nếu Tiêu Hào ra tay ở đây, chuyện này sẽ càng lúc càng lớn. Tiêu Hào đã là cảnh giới Đế Vương, đương nhiên anh cũng chẳng sợ đem chuyện này làm lớn ra.
Việc giết hai bố con Phó Hội trưởng, Tiêu Hào muốn làm lúc nào cũng được.
Tối hôm nay, Tiêu Hào dự định sẽ bí mật giết hết cả hai người này.
Nhưng nếu hai người này đã muốn chơi trò mưu kế,
Tiêu Hào sẽ hầu bọn họ chơi đến cùng.
Đệ tử của Phó Hội trưởng đã phát hiện ra Tiêu Hào, có một người đệ tử đi về phía Long Đình và Phó Hội trưởng, nói chuyện của Tiêu Hào cho hai người người.
Hai người này đang tiếp khách, nghe được lời đệ tử nói, ánh mắt bắn ngay về phía Tiêu Hào, sắc mặt hai người vô cùng lạnh lẽo.
Hai bố con đi đến một nơi vắng vẻ, Long Đình nói: “Sao lúc này Trương Hồng Long lại trở về?”
Phó Hội trưởng lạnh lùng: “Cho dù anh ta trở về thì sao? Bây giờ Tổng Hội trưởng đã chết, kế hoạch của chúng ta không một kẽ hở, không cần phải để ý đến ông ta."
Long Đình nói: “Thế nhưng con cảm thấy Trương Hồng Long không có ý tốt, vừa rồi con vừa đối mắt với ông ta, ánh mắt ông ta tràn đầy sát khí, con lo lắng Trương Hồng Long sẽ làm ra chuyện gì đó.”
Phó Hội trưởng người cười. “Coi như ông ta có muốn làm gì, thì ông ta dám ra tay trong trường hợp này sao? Con cứ yên tâm đi, hôm nay các Cường giả trong hội Trung Thành đều đã tụ hội, người của chúng ta đều đã trở về. “Còn Tổng Hội trưởng thì đã chết, những thủ hạ trước kia của Tổng Hội trưởng đều đã thần phục bố, đề cử bố lên làm Tổng Hội trưởng mới. “Hiện tại không ai có thể lay chuyển địa vị của bố, toàn bộ hội Trung Thành đều là của bố. Đệ tử và thủ hạ của Tổng Hội trưởng biết được Tổng
Hội trưởng đã chết, bọn họ chỉ có hai con đường.
Thứ nhất, thần phục Phó Hội trưởng.
Thứ hai, bị đuổi ra khỏi hội Trung Thành, hoặc là bị giết chết.
Những kẻ chấp mê bất ngộ kia đã bị Phó Hội trưởng xử lí xong cả rồi.
Thủ đoạn của Phó Hội trưởng nhanh gọn và hiệu quả, đã sắp xếp xong hết thảy mọi thứ.
Nhưng trong nội tâm Long Đình luôn có một chút bất an, nhất là khi tiếp xúc đến ánh mắt của Tiêu Hào, mỗi lần nhìn Tiêu Hào, trong lòng anh ta luôn cảm thấy rất bối rối.