Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nh*a !!!


Nhiều năm qua, Bạch Ái Linh từ tận đáy lòng luôn coi thường Lãnh Quế Anh, bởi vì Lãnh Quế Anh luôn là kẻ thất bại của cô ta, Bạch Ái Linh hơn hẳn Lãnh Quế Anh ở bất kỳ khía cạnh nào. Tuy nhiên, trong lần hành động này, Bạch Ái Linh phát hiện tu vi và sức mạnh biểu hiện ra của Lãnh Quế Anh đều mạnh hơn cô ta.

Tất cả những gì Lãnh Quế Anh biểu hiện bên ngoài đều là ngụy trang

Lãnh Quế Anh có chút khinh thường, cười nói: "Bạch Ái Linh, mấy năm nay tôi thích đọ với cô, chỉ là muốn trêu chọc cô mà thôi. Có phải cảm giác được giấm tôi dưới chân rất thích đúng không?" "Quả thực, tôi càng thích hơn cô. Mỗi lần nhìn thấy cô thắng tôi, nhìn thấy nụ cười kích động cùng khinh thường của cô, trong lòng tôi lại càng thêm khinh thường." "Bởi vì cô không biết tôi đang đùa cô, ha ha..." "Cô... Tiếng cười đinh tai nhức óc của Lãnh Quế Anh truyền đến tại Bạch Ái Linh, Bạch Ái Linh giận sôi lên.Giống như những năm này, bạn luôn coi thường người thua kém mình về mọi mặt, sau này bạn mới phát hiện thật ra người này có thực lực rất mạnh, tất cả mọi thứ đều là giả vờ, là do bạn thua kém họ mà thôi.

Cảm giác này uất ức vô cùng.

Tiêu Hào nói với Bạch Ái Linh: "Cô không nên tức giận, nghỉ ngơi dưỡng thương cho tốt đi." "Có tôi ở đây, không ai có thể làm cô bị thương."

Bạch Ái Linh nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Tiêu Hào, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không cãi nhau với Lãnh Quế Anh nữa.

Tiêu Hào nhìn Lãnh Quế Anh: "Cô muốn làm gì?"

Lãnh Quế Anh mang theo tư thế trịch thượng: "Tiêu Hào, anh giúp tôi làm một việc đi, giúp tôi tìm Âm Linh Xà." "Tìm được chỗ Âm Linh Xà, tôi sẽ thả cho hai người các anh đi." "Nếu không tìm được... tôi sẽ giết chết các người ngay bây giờ."

Tiêu Hào thấy có chút kỳ lạ.

Lãnh Quế Anh đã khống chế được lũ rắn, vậy mà lại không thể tìm thấy Âm Linh Xà ư?

Tiêu Hào khó hiểu: "Cô đã khống chế được nhiều rắn như vậy, còn cần tôi giúp sao?"

Trên người Lãnh Quế Anh toát ra từng đợt sát khí: "Thật không dám giấu giếm, tôi khống chế đàn rắn là khống chế tà khí làm rối loạn tâm trí của chúng, kíchthích thú tính của chúng mà thôi. Đó không phải là khống chế chân chính." "Tôi đã tìm kiếm tất cả các hang động ở đây, nhưng không thể tìm thấy Âm Linh Xà ở đâu." "Tôi đã giết vài con rắn, nhưng cũng không có cách nào để lôi Âm Linh Xà ra." Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải tamlinh247.net thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại tamlinh247.net để ủng hộ bên mình nhé !

Hóa ra là sử dụng sát khí và môi trường xung quanh để ảnh hưởng đến tâm trí của những con mãng xà này. Những con mãng xà này bị Lãnh Quế Anh lợi dụng để làm việc chứ không phải bị khống chế thực sự.

Tiêu Hào có phần xem trọng Lãnh Quế Anh. "Tôi biết Âm Linh Xà ở đâu, nhưng mà..." Tiêu Hào cười: "Tôi sẽ không nói cho cô biết."

Tiêu Hào quả thật biết được vị trí của Âm Linh Xà. “Anh nói gì?” Lãnh Quế Anh dựng ngược đôi lông mày lạnh lùng, tức giận nói: "Tiêu Hào, anh rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Có nhiều rắn vây quanh anh như vậy, anh còn dám nói năng không biết kiêng dè?” "Nói mau, Âm Linh Xà ở đâu?"

Sát khí trên người Lãnh Quế Anh bắt đầu trỗi dậy, bắt đầu thúc giục mãng xà.

Một vài con rắn nhỏ bắt đầu đến gần Tiêu Hào, là lưỡi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào với đôi mắt màu máu.

Lãnh Quế Anh gây áp lực lên Tiêu Hào.

Tiêu Hào hoàn toàn không để ý đến những conrắn nhỏ này, nói: "Lãnh Quế Anh, ác giả ác báo. "Tôi đã sớm nhận ra được cô đã dùng tà công để thay đổi và duy trì ngoại hình của cô." "Tuổi thật của cô đã hơn tám mươi tuổi." "Thất Sát của nhà họ Bạch luyện âm công sai đường nên ngoại hình bị hủy. Mà cô còn tàn nhẫn hơn nữa, che giấu tuổi tác thật sự, tu luyện tà công, lấy thân phận của con gái nhà họ Lãnh để sống tiếp."

Tiêu Hào vừa thốt ra những lời này, khí tức toàn thân của Lãnh Quế Anh lập tức thay đổi đáng kể.

Cô ta không thể tin được, Tiêu Hào có thể nhìn ra thân phận thật của cô ta.

Khóe miệng Thạch Đức Quy bên cạnh Lãnh Quế Anh giật giật vài cái, hỏi Lãnh Quế Anh: "Những gì Tiêu Hào nói có phải là thật không?"

Lãnh Quế Anh lạnh lùng quát lên: "Tiêu Hào đang nói hươu nói vươn!” "Sao anh có thể tin tưởng vào lời nói của anh ta?" Thạch Đức Quy muốn bác bỏ, nhưng khi nhìn thấy Lãnh Quế Anh đang khống chế lũ rắn, anh ta đột ngột nuốt lại những lời muốn nói vào bụng.

Trong tình huống này, chắc chắn xúc phạm Lãnh Quế Anh sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Lãnh Quế Anh giận dữ nhìn Tiêu Hào và chỉ huy tất cả những con mãng xà hướng đến anh, toàn thân cô ta đằng đẳng sát khí: “Tiêu Hào, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng. Nói, Âm Linh Xà đang ở đâu?” *Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net

Tiêu Hào mỉm cười: “Âm Linh Xà đang ở trên đỉnhđầu của cô đó” “Nói năng vớ vẩn.” Lãnh Quế Anh đã mất hết kiên nhẫn: “Tiêu Hào, nếu anh không nói Âm Linh Xà ở đầu thì tôi sẽ giết anh. “Tôi sẽ giết hết các người, sau đó lục tung từng thảm cỏ lên thì nhất định sẽ tìm được Âm Linh Xà

Khóe miệng Tiêu Hào nhếch lên, vẻ mặt của anh rất bình tĩnh. Thậm chí anh còn khiêu khích Lãnh Quế Anh: “Không phải tôi đã nói với cô rồi sao, Âm Linh Xà đang ở trên đầu của cô đó.” “Cô không tin, lại còn muốn giết tôi sao?” “Cô cho rằng cô giết được tôi sao?”

Lãnh Quế Anh biết Tiêu Hào rất mạnh. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Hào, cô ta đã biết Tiêu Hào không hề dễ đối phó.

Nhưng cô ta không tin rằng Tiêu Hào có thể đối phó được với nhiều con mãng xà như vậy.

Âm khí và tà khí của Lãnh Quế Anh bùng phát, khống chế tất cả những con mãng xà. Thật kinh khủng “Tôi muốn xem anh mạnh đến mức nào và có thể giết được bao nhiêu con mãng xà.” “Vì anh muốn chết nên tôi sẽ đáp ứng cho anh. “Lên, giết chúng cho tao.

Theo lệnh của Lãnh Quế Anh, tất cả những con mãng xà lại gầm lên một tiếng.

Rít gào.

Toàn bộ hang động đang rung chuyển.Đầu tiên, tám con rắn nhỏ vây quanh Tiêu Hào. Tuy nhiên, hiện lên trong đôi mắt đẫm máu của con rắn nhỏ là sự mơ màng và sau đó là sự sợ hãi rồi đầu hàng.

Con rắn nhỏ ngừng bò, không dám tiến lên mà gục đầu xuống.

Ánh mắt đẫm máu của chúng cũng nhanh chóng mờ đi. “Sao lại như vậy?”

Lãnh Quế Anh không biết có chuyện gì đã xảy ra, lập tức cô ta khống chế mấy con rắn nhỏ.

Cô ta phát hiện ra rằng mấy con rắn nhỏ đã mất kiểm soát. “Lên, giết Tiêu Hào, giết Tiêu Hào”

Lãnh Quế Anh ngạc nhiên, cô ta liền hướng đến tám con mãng xà dài bảy mét tấn công Tiêu Hào. Nhưng, tất cả những con mãng xà này đều ngừng di chuyển.

Tiêu Hào đã dùng thuật vô hình vô ảnh hóa giải sự khống chế của Lãnh Quế Anh và anh đã giải phóng một luồng khí cao hơn hai cấp so với cường giả Huyền Thông.

Những con mãng xà cảm nhận được luồng khí mạnh mẽ của Tiêu Hào và chúng đều phủ phục trên mặt đất.

Đột nhiên con mãng xà mà Lãnh Quế Anh và Thạch Đức Quy đang ngồi lên nổi điên lên và ném hai người họ đi một cách quyết liệt.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.*vip
uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK