Thị trấn Thanh Hà, biệt thự nhà họ Uông.
Trong đại sành xa hoa đèn đuốc sáng trưng.
Trên ghế sô pha kiểu âu, ba người Uông Giang Cần cùng Đỗ Kỳ Phong và Bạch Ái Linh đang ngồi trao doi.
Sắc mặt ba người đều có chút tối tăm.
Một cô gái tóc vàng đang xoa bóp cái chân bị thương của Đỗ Kỳ Phong. “Nhẹ chút!" “Nói cô bao nhiêu lần rồi!" "Cút đi!"
Đỗ Kỳ Phong tát một cái khiến người đẹp tóc vàng ngã xuống đất.
Vẻ mặt người đẹp hoảng sợ, liên tục nói xin lỗi rồi rời khỏi đại sảnh.
Đỗ Kỳ Phong rất tức giận, nguyên do anh ta tức giận không có bao nhiêu quan hệ với cái chân của mình, mà là do Tiêu Hào,
Ngày hôm nay vốn định giết Tiêu Hào nhưng lại that bai.
Nghiên cứu cùng Uông Giang Cần lâu như vậy. sắp xếp nhiều như vậy nhưng cuối cùng thi đấu lôi đài lại thất bại thảm hại
Bạch Ái Linh ở một bên chậm rãi nói: "Có cái gì mà phải tức giận? Tiêu Hào không chết, đợi lát nữa anh ta sẽ tự chui đầu vào lưới.
Uống Giang Cân cũng nói: "Cậu Đỗ, Bạch Khả Như đã bị tôi đánh gãy tâm mạch, Tiêu Hào tuyệt đối sẽ đến đây. “Lần này chúng ta tuyệt đối không thể có sai lầm." “Chỉ cần hai vị hỗ trợ giết chết Tiêu Hào, tôi nhất định sẽ giới thiệu với cậu chủ nhà họ Tần đến đề hai vị làm quen." “Chỉ cần Tiêu Hào chết, nhà họ Tần đồng ý với tôi sẽ giúp đỡ nhà họ Uông đi Bình Châu phát triển. Đến lúc đó mọi người cùng nhau phát triển, cùng làm nên việc lớn
Sở đi Uông Giang Cận có thể nhận được ủng hộ của nhà họ Đỗ và nhà họ Bạch, nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì có con đường là nhà họ Tần này. Thế gia ở kinh đô, cho dù là các thế lực ở Bình Châu cũng muốn làm quen, muốn tạo quan hệ.
Trong lòng Đỗ Kỳ Phong vẫn còn vô cùng phản hâm: “Uông Giang Cần, anh thật là khoan dung đã lượng. “ở trên lôi đài quang minh chính đại giết chết Tiêu Hào và âm thầm giết chết Tiêu Hào có thể giống nhau sao?" “Nhớ tới vẻ mặt của Âu Dương Sâm kia, nhớ tới dáng vẻ lúc Tiêu Hào giết chết Hạng Cửu Đạo, tôi tức giận đến hận không thể đánh một trận.
Đỗ Kỳ Phong rất tức giận, đêm hôm đó ở tiệc sinh nhật của Âu Dương Chanh Kỳ anh ta đã bị mất hết mặt mũi, công lực của ông Đỗ và chủ đều bị phế bỏ, anh ta thì bị đánh gãy hai chân.
Hôm nay trên cuộc thi muốn giết chết Tiêu Hào, muốn giảm đạp nhà Âu Dương nhưng cuối cùng lại thua!
Kỳ thực Uống Giang Cần đã giận dữ phát hòa trong lòng từ lâu, ngọn lửa này đã đốt toàn thân anh ta từ trên xuống dưới một lần.
Nhưng tức giận thì có ích lợi gì? Giải quyết vấn để mới là then chốt.
Tiêu Hảo không chết ảnh hưởng không lớn với nhà họ Đỗ, không có bất cứ ảnh hưởng gì với nhà họ Bạch, người xui xẻo chỉ có Uông Giang Cần
Hiện tại người gấp gáp nhất chính là Uống Giang Cân, người hận Tiêu Hào nhất cũng là Uông Giang Cần, nhưng anh ta vẫn bình tĩnh, thoải mái an ủi thuyết phục Đỗ Kỳ Phong. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện 88.net
Trên mặt Uông Giang Cần mang theo nụ cười lạnh tà ác: "Cậu Đỗ, cậu hận Tiêu Hào như thế, chuyện giết chết Tiêu Hào tối nay toàn quyền giao cho cậu." “Chỉ cần có thể bắt Tiêu Hào lại, cậu muốn giết thế nào thì giết như thể, có thể bắt anh ta lại chậm rãi dằn vặt, khiến anh ta sống dở chết dờ "Không sai!" Trong mắt Đỗ Kỳ Phong xuất hiện vẻ hưng phần: “Tối nay tôi muốn từ từ hành hạ Tiêu Hào đến chết. Đợi Tiêu Hào chết rồi, tôi sẽ từ từ chỉnh đồn người nhà Âu Dương
Đỗ Kỳ Phong sở sở cái chân bị thương của mình, nhãn thần lóe lên vẻ thâm độc. “Tôi đã sắp xếp hai cường giả Huyền Thông của gia tộc, tối nay tuyệt đối sẽ giết chết Tiêu Hào."
Bạch Ái Linh cũng nói: "Đến lúc đó tôi cũng sẽ tự minh ra tay, ba Huyền Thông ra tay, cho dù Tiêu Hào có mười cái mạng cũng hằn phải chết không thể nghi ngo." Uống Giang Cần có được lời cam đoan của hai người, rốt cuộc cũng an tâm.
Giết chết Tiêu Hào rồi, tất cả sẽ kết thúc.
Chỉ cần Tiểu Hào chết, nhà họ Uống thu được hữu nghị với nhà họ Tần, cũng thành đồng minh với nhà họ Đỗ cùng nhà họ Bạch.
Đến lúc đó việc thân tỉnh nhà Âu Dương cùng nhà họ Yến đã ở trong tầm tay
Hai mươi phút sau, điện thoại của Uông Giang Cần vang lên. “Tiêu Hào tới rồi
Tiêu Hào ngồi xe taxi đến đây.
Sau khi Tiêu Hào xuống xe thì bước nhanh về phía cửa biệt thự.
Cửa lớn của biệt thự mở rộng, không có ai ngăn cản Tiêu Hào, bởi vì bọn họ đều biết chỉ có cường giả ở cảnh giới Huyền Thông mới có thể ngăn cản Tiêu Hào.
Tiêu Hào bước vào sân lớn của biệt thự.
Gió đêm có chút lạnh, theo bước chân của Tiểu Hào, đèn ở bốn phía trong sân lớn đều mờ lên toàn bộ, tía sáng nhu hòa chiếu sáng mỗi góc như ban ngày.
Bốn phía sân lớn có hai mươi mấy người cao to đang dừng, bên hồng mỗi người đều hơi phẳng lên, có mang theo vũ khí,
Bọn họ nhìn chăm chăm vào Tiêu Hào nhưng không có ai động thủ.
Tiểu Hào hét lớn về phía phương hướng đại sánh: “Uống Giang Cần, cút ra đây cho tôi
Từng tiếng gầm lớn vang vọng vào trong đại sảnh.
Uông Giang Cần chậm rãi đi ra đại sảnh, Bạch Ái Linh đẩy xe đẩy của Đỗ Kỳ Phong đi ra khỏi đại sảnh, "Ha ha!" Uông Giang Cần thấy Tiêu Hào đến đây một mình thì cười "Xem ra người nhà Âu Dương đã bỏ rơi anh." “Một mình anh tới là muốn làm cái gì? Báo thù cho đứa bé dễ thương kia sao?" “Tôi cho anh biết, Tiêu Hào, tâm mạch của Bạch Khả Như là tự tay tôi đánh gãy. “Anh có thể làm gì tôi?"
Trên người Tiêu Hào không hề có bất cứ sát khi nào, cũng không có bất luận khí tức cường đại nào, mặt anh không chút thay đổi, ánh mắt lạnh nhạt, từng bước từng bước đi về phía Uông Giang Cần “Uống Giang Cần, tôi muốn giết anh Giết người, không cần sát khí. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et
Đơn giản, trực tiếp, muốn giết chết Uống Giang
Cân.
Uống Giang Cần giống như nghe được một chuyện rất buồn cười: “Tiêu Hào, nơi này chính là cái bẫy thiết kế cho anh, chúng tôi chờ anh tự chui đầu vào lưới, bắt ba ba trong hũ." “Anh giết tôi? Anh có giết nổi không?" "Ha ha..."
Vút vút.
Uống Giang Cần vừa nói xong, hai bóng dáng một nam một nữ từ nóc nhà nhảy xuống chặn đường Tiểu
Hào. leo.
Hai người đều hơn năm mươi tuổi, sắc mặt lạnh
Trong tay người đàn ông bên trái xuất hiện từng đốm lửa quỷ dị.
Trong tay người phụ nữ bên phải lại là từng lưỡi dao bằng băng sắc bén
Hai người này đều là cường giả cảnh giới Huyền Thông, người đàn ông có thể khống chế lừa, người phụ nữ có thể khống chế băng! khí tức của người đánh về phía Tiêu Hào
Người đàn ông lạnh lùng nói: "Tiêu Hào, có thể chết dưới tay Bằng Hòa Hiệp Lữ chúng tôi là vinh hạnh của cậu
Băng Hòa Hiệp Lữ Cái tên thật là ngu ngốc.
Tiêu Hào căn bản không để ý tới hai người, không thèm nhìn thẳng. Trong mắt anh chỉ có Uông Giang Cân. khí tức cường đại của hai người căn bản không cản được bước chân của Tiêu Hào, đối với Tiêu Hào không có bất kỳ tác dụng gì.
Hai người nhìn thấy Tiêu Hào không thèm nhìn bọn họ thì cực kỳ phẫn nộ.
Một con rồng lửa xuất hiện trên tay người đàn ông, trực tiếp đánh về phía Tiêu Hào.
Trong tay người phụ nữ xuất hiện ba lưỡi kiếm băng sắc bén vọt về phía cổ, ngực và bụng của Tiêu
Hào.
Tốc độ cực nhanh.
Hai người liên thủ, sức sát thương cực mạnh!
Bất kỳ cường giả Tiên Thiên nào cũng không đỡ nổi hai cường giả Huyền Thông chính diện liên thủ tần công. Hơn nữa còn là sắt chiều trí mang l
Tất cả mọi người cùng đợi Tiêu Hào bị lửa thiếu đốt toàn thân, bị lưỡi dao bằng băng cắt thành mảnh nhỏ.
Họ đều cho rằng Tiêu Hào phải chết không thể nghi ngờ,
Giây tiếp theo, Tiêu Hào ra tay.
Trong tay Tiêu Hào xuất hiện từng tia linh khí, đơn giản chỉ là lực lượng Tiên Thiên.
Lực lượng trên tay trái đánh về phía ngọn lửa của người đàn ông, lực lượng trên tay phải thì hóa thành ba phần, nghênh đón lưỡi dao bằng băng của người phụ nữ kia. “Đúng là châu chấu đá xe!" “Tiêu Hào, nhận lấy cái chết đi!"
Ám am!
Mấy tiếng nổ vang lên.
Toàn bộ lực lượng của hai vị cường giả Huyền Thông đều bị lực lượng Tiên Thiên của Tiêu Hào đánh tan!
Ngọn lừa cường đại của người đàn ông thật giống như một ánh nến, bị Tiêu Hào dập tắt, Ba lưỡi dao bằng của người phụ nữ cũng giống như ba dòng nước thông thường, không có bất kỳ lực sát thương gì.
Tiêu Hào không tổn hại chút nào, công kích kinh khủng của hai cường giả Huyền Thông cũng không động được một góc áo của Tiêu Hào. “Có chuyện gì thế?" "Không thể nào
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net