Tiêu Hào nói: “Tôi đã nói số của tôi là 000, tại các người không tin đó thôi”
Tên cầm đầu nói: "Bắt lấy hắn, ấn ký trên ngực chắc chắn có đánh số Mọi người cẩn thận!”
Trừ người cầm đầu, bốn sát thủ cùng lúc giơ dao găm lên từ bốn phía đánh tới Tiêu Hảo. Nhìn động tác của bốn người phối hợp cực kỳ ăn ý, xem ra thường xuyên hành động cùng nhau.
Tiêu Hào cười nhẹ, đối mặt với sự tấn công của bốn người vẫn không lo lắng chút nào. Hai người tấn công trước ngực và sau lưng, hai người tấn công phía dưới. Bốn người dường như là cùng lúc đánh tới, nhưng vị trí tấn công cũng không nguy hiểm tới tính mạng. “ầm ầm ầm đùng đùng!”
Tiêu Hào ra tay, một địch bốn, tay đỡ tấn công phía trên, chân cản tấn công phía dưới.
Bốn phía nổ ầm ầm.
Bốn người cùng lúc văng ra ngoài khoảng năm mét rồi ngã xuống đất phun máu, không ngồi dậy nổi. Bốn người mất đi sức chiến đấu. “Bốn sát thủ bậc một mà muốn đối phó tôi? Hết nói nổi Ánh mắt Tiêu Hào ghim lên người Tên cầm đầu. "Tới phiên ông!”
Tên cầm đầu khiếp sợ không thôi: "Bốn sát thủ bậc một lại có thể bỏ mạng ở cái thành nhỏ bé này ư, Cậu có thể đánh bại bốn sát thủ dễ như trở bàn tay, đúng là rất lợi hại. Đáng tiếc, kinh khí của cậu cao nhất cũng là sát thủ cấp hai thôi. Cậu không phải đối thủ của tôi!”
Cấp hai? Cấp năm thì Tiêu Hào cũng chỉ cần dùng một chiều thôi
Tên cầm đầu không dùng đoản kiểm mà năm hai tay lại, trên nắm tay xuất hiện từng luồng kinh khí mạnh mẽ. Kinh khí quét tới đầu không khi nổ vang tới đó “Kính bạo quyền.” Tiêu Hào nhận ra quyền pháp ông ta sử dụng "không dễ gì luyện được nhỉ, tôi không nỡ phế tay ông day... "Mạnh miệng!" Tên cầm đầu gầm lên: “Một quyền này nh xuống có thể đập vỡ tảng đá hơn trăm kỷ đấy, chịu chết đi!”
Nếu đối phương dùng quyền thì Tiêu Hào cũng muốn dùng quyền, anh nằm hai tay lại. Đối phương dồn đủ sức vào quyền thì đánh tới chính diện Tiêu Hào.
Tiêu Hào không tránh, vẫn bình thản thi triển quyền của minh, trực tiếp cứng đối cứng.
Kinh khí trong tay đối phương bắn ra mang theo sức mạnh khủng khiếp, còn tay Tiêu Hào lại không nhìn thấy có một chút sức lực nào! Đám sát thủ đứng xem đều cho rằng chiêu này giáng xuống sẽ đánh nát quyền của Tiêu Hào, thậm chí phế luôn hai cánh tay.
Nhưng Tên cầm đầu lại cảm thấy bất an, vì sao Tiêu Hào lại dùng loại phương pháp tự sát này để đối chiều với mình chú? "Am!"
Không có thời gian suy nghĩ nữa, nắm tay hai bên ầm ầm va chạm với nhau.
Tiêu Hào vẫn đứng vững như Thái sơn, chân chưa nhích một centimet, kinh khí khủng bố nổ mạnh không ảnh hưởng gì đến Tiêu Hào, bị anh hoá giải một cách nhẹ nhàng. Ngược lại tên cầm đầu thì bị hất văng ra, hai bàn tay ông ta chảy máu đầm đìa, da thịt bong tróc thấy cả xương! Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Thảm không nỡ nhìn! “Chủ nhân!" “Chủ nhân!”
Những tên sát thủ khác kinh hãi, “Rốt cuộc cậu là ai?" Tên cầm đầu tuy bị thương nặng, nhưng ông ta đã kịp thời phong bế huyệt, có thể tạm thời chịu đựng đau đớn.
Sát thủ nào cũng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp chết đi sống lại, cho nên chỉ bị thương nặng thôi bọn họ vẫn có thể chịu được. “Cho dù sát thủ cấp ba cũng không thể nào lấy cứng đối cứng mà vẫn không hề hấn gi! Chẳng lẽ. Cậu là sát thủ cấp bốn! Cậu còn trẻ như vậy, dù là người của Ám Dạ cũng không thể nào là sát thủ cấp bốn được
Nhóm sát thủ đã hết hi vọng. “Đúng là tôi không phải sát thủ cấp bốn." Tiêu Hào nói: "Tuy Ám Dạ là sát thủ của thế lực ngầm, nhưng lại có thân phận cao quý, trừng gian diệt ác ra sức cho quốc gia. Không ngờ tôi mới rời khỏi hơn hai năm, vậy mà Ám Dạ lại làm việc cho nhà họ Đường, thật đau lòng! Không ngờ Ám Dạ lại có nhiều sâu mọt như vậy, hôm nay tôi lấy máu tẩy rửa sạch sẽ lại vậy!”
Lời này vừa nói ra, ai nấy đều khiếp sợ và giận dữ. “Ngông cuồng! Dù mày mạnh hơn bốn người chúng tạo, nhưng lấy từ cách gì mà huyết tẩy Am Dạ? Đúng là nực cười, Ám Dạ bọn tao được xem là vua của thế lực ngầm Kỳ Hạ! Dù là kẻ nào, thế lực gì có thực lực mạnh hơn mười ngàn lần cũng không thể huyết tẩy Ám Dạ, mày là cái thá gì chứ!” "Ha ha." Tiêu Hào cười buồn: “Các người còn biết Ám Dạ là vua của thế lực ngầm Kỳ Hạ, còn biết Ám Dạ mạnh thể đấy? Vậy các người nhìn xem các người đang làm cái gì đây? Lại đi làm việc cho nhà họ Đường! Đúng là sỉ nhục Ám Dạ!
Tên cầm đầu giận dữ: "Dù mày rất mạnh nhưng có tư cách gì dạy đời bọn tao chứ! Dù là cấp cao tầng thì cũng không quản được bọn tao! Sát thủ Ám Dạ tuân thủ nghiêm ngặt cấp bậc, bọn tao đều làm việc theo lệnh của cấp trên! Mày cũng là người của Ám Dạ chẳng lẽ lại không biết?”
Giọng Tiêu Hào lạnh như băng: “Mệnh lệnh của cấp trên?
Của ai?"
Tên cầm đầu nói: "Mày cho rằng tạo sẽ nói sao? Có ngon thì giết bạn tạo đi, giết hết đi! Thăng làm vua thua làm giặc, bọn tao thua rồi, muốn giết cử giết Dạ không có người sợ chet!"
Năm sát thủ đến sau và sát thủ đầu tiên đều đã chuẩn bị bị giết “Tinh ra cũng có chút khí Tiêu Hào chậm rãi mở nút áo sơ mi. phải các người muốn biết số của tôi, muốn biết tôi là ai sao? Bây giờ tôi nói cho các người Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Rất nhanh đã thấy ở vị trí trước ngực, ngay trái tim hiện lên một thanh kiếm nhỏ màu đen.
Hình xăm của sát thủ là màu đỏ, số thứ tự trên thân kiếm cũng là màu đỏ.
Còn hình xăm trên ngực Tiêu Hào là màu đen, kiểm cũng là màu đen
Gã sát thủ vừa nhìn thấy hình xăm kia thì lập tức quỳ xuống. Ông ta quỳ theo bản năng, bởi vì thanh đoản kiểm màu đen là đồ đắng của tổ chức! Sát thủ khi vào tổ chức đều phải quỳ lạy đồ lập lời thề.
Việc đầu tiên sau khi trở lại tổng bộ chính là lạy đồ đăng.
Mỗi sát thủ sau khi trở thành người của Ám Dạ sẽ dùng máu bồ câu xăm thanh kiếm màu đỏ. Còn thanh kiếm màu đen chính là tượng trưng cho thân phận chỉ có một người duy nhất trong Ám Dạ có được.
Đó chính là Ám Dạ Vương! "Cậu là... Cậu Giọng sát thủ đang run rẩy, mắt tràn đầy không tin nổi: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Tiêu Hào, tôi biết hết hồ sơ của cậu, sao cậu có thể là Vua của chúng tôi Tuyệt đối không thể
Đám sát thủ còn lại cũng không dám tin.
Với cấp bậc của họ thì chưa từng được nhìn thấy Ám Dạ Vương, bọn họ chỉ biết Ám Dạ Vương là người mạnh nhất. không ai sẽ liên tưởng một người mạnh nhất đứng trên đỉnh cao với Tiêu Hào đang đứng trước mặt này hết. Nhưng chuyện như không thể nào xảy ra lại biến thành sự thật rồi.
Ánh mặt Tiêu Hào sắc bén, khí thế vô thượng bùng nổ, lạnh băng, tàn khốc, sát khi dâng trào. Toàn bộ không gian chớp mật như biển thành hầm băng!
Đấy lòng mỗi người đều đang run rẩy, không ai đỡ nối sát ý của Tiêu Hào.
Đó chính là khi thể của Ám Dạ Vương. “Ám Dạ Vương!” Tên cầm đầu quỳ xuống, dập đầu xuống đất.
Những sát thủ khác cũng sùng kính quỳ xuống trước mặt Tiêu Hào.
Tiêu Hào là Ám Dạ Vương.
Ám Dạ chính là do Tiêu Hào sáng lập, là tổ chức sát thủ tung hoành thế giới ngầm Kỳ Hạ. Thập Tam Thái Bảo của Ám Dạ đều là những người mạnh nhất Bắc Cảnh, dùng để khổng chế thế lực ngâm Kỳ Hạ, Ám Dạ muốn giết người nào cũng phải thông qua xem xem và cho phép của Bắc Cảnh.
Có kẻ ác không thể trừng trị công khai, ung dung ngoài vòng pháp luật gây nhiều tội ác, khi đạt đủ tiêu chuẩn ám sát thi Ám Da sẽ ra tay.
Các thế lực ngầm Kỳ Hạ đều được khống chế trong âm thâm, nếu có đầu lĩnh thế lực ngầm nào làm việc phá quy tắc, Ám Dạ sẽ ra tay. Ám Dạ là tổ chức sát thủ thần bí nhất, trừ Tiêu Hào và Thập Tam Thái Bảo thì những sát thủ khác không ai biết Ám Dạ là thể lực của Bắc Cảnh.
Cũng không ai biết thân phận thật sự của Ám Dạ Vương.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net