Đàm Nguyễn Bá và đám đông xung quanh đều không dám tin vào mắt Dương Quân đã bị giết chết.
Sau một khoảng im lặng, hiện trường trở nên hỗn loạn, đảm đồng la hét thất thanh rồi tán loạn chạy mất.
Cái chết của Dương Quân chắn chắn sẽ gây chấn động cả kinh thành. Chuyện này khẳng định sẽ ầm ĩ đến mức không thể kiểm soát được.
Thực ra Liệt Diễm cũng không muốn giết Dương Quân thật đầu nhưng cái miệng ông ta quá hèn hạ, nói chuyện quá hung hăng càn quấy
Liệt Diễm hoàn toàn không chịu nổi nữa. Đừng nói Liệt Diễm mà ngay cả Tiêu Hào cũng vậy.
Đàm Nguyễn Bá với ông chủ béo đã lủi mất theo đảm động từ khi nào.
Vốn dĩ Đàm Nguyên Bá có thể trà trộn vào trong đám người rời đi vì người đến xem rất đông nên lên trốn đi cũng không bị ai nhìn thấy.
Bởi vì khi xem trận chiến vừa rồi, mọi người đều lùi ra xa trăm mét.
Đáng tiếc là ông chủ béo vẫn luôn ở cạnh Đàm Nguyên Bá. Thực sự là ông chủ béo quả gây chú ý nên Tiêu Hào và Liệt Diễm ngay giây đầu tiên đã nhận ra.
Hai người bèn lập tức hóa thành dư ảnh chặn đường
Đàm Nguyên Bá. Đàm Nguyễn Bá cực kì sợ hãi vì ông ta biết rằng người này dám ra tay với Dương Quân thì chắc chắn hằn cũng không sống nổi.
Đàm Nguyên Bá căm tức nhìn hai người: "Rốt cuộc các người là ai?”
Lúc này Hạ Tử Thanh bước ra từ giữa hai người: "Đàm Nguyên Bá, đã đến nước này rồi mà ông còn không biết chúng ta là người của Hạ gia sao?” "Ta đã nói với ông từ trước là bọn ta đến đây chính là muốn lấy lại sản nghiệp của Hạ gia. Bọn ta không muốn gây chiến, cũng không muốn giết người nhưng ông cứ không nghe.”
Đàm Nguyễn Bá quan sát cô bé trước mặt. Anh ta không biết nhiều về trưởng bối của Hạ gia, cũng không có hứng thú nhưng đối với những người trẻ tuổi của các gia tộc ở kinh thành thì lại quen khá nhiều.
Hắn cẩn thận nhìn Hạ Tử Thanh mấy lần thì đã nhận ra ngay. Đàm Nguyễn Bá đã gặp Hạ Tử Thanh từ trước không những thế hai người còn cãi nhau một trận.
Lần đó là đi ăn cơm trong một quán rượu thì Đàm Nguyễn Bá đi đến trêu chọc Hạ Tử Thanh nhưng bị mấy cường giả bên cạnh đuổi đi. "Là cô à? Tôi biết cô "
Đàm Nguyễn Bá nói: "Hồi trước tôi đã từng gặp cô.
Hạ Tử Thanh nói: "Đã từng gặp tôi thì làm sao? Nói mau, tại sao tiệm vũ khí của Hạ gia lại ở trong tay anh? Tóm lại là đã có chuyện gì?”
Đàm Nguyên Bả nói: "Tiệm vũ khí này là do một người bạn ở kinh thành tặng cho ta. Tôi cũng chỉ mở chơi mà thôi, kiểm ít tiền tiêu vặt còn lại thì tôi không biết gì cả.”
Điều Đàm Nguyễn Bá nói là thật. Hắn chỉ là tên vô lại thích ức hiếp người khác, thích gái đẹp tiền tài, thích phô trương gây sự chú ý.
Nhưng thật ra Đàm Nguyễn Bá không hề thích việc giết người, cũng như ban nãy ông ta bảo sư phụ dạy dỗ Liệt Diễm. Mặc dù thủ đoạn tàn nhẫn nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc muốn giết chết Liệt Diễm.
Hạ Tử Thanh liền hỏi: "Ông mau nói người kia là ai? Là ai đã đem tiệm vũ khí của nhà ta tặng cho ông? Sản nghiệp của Hạ gia sao lại để người khác chắp tay đem tặng được!”
Đàm Nguyễn Bá nói: "Đó là một người bạn của Tam hoàng tử, tôi rây vào không nổi! Thật đấy, anh ta làm việc cho Tam hoàng tử!”
Đàm Nguyễn Bá trực tiếp đề cập đến tay sai của Tam hoàng tử. Anh ta không hề nghĩ nhiều mà chỉ muốn mau mau nói cho Hạ Tử Thanh biết để họ thả hắn đi.
Đợi hắn trở về báo cáo chuyện này với gia tộc rồi cho người đi giết hết đám người này.
Hạ Tử Thanh nói: "Bây giờ lập tức đưa bọn ta đi gặp người bạn kia để ta hỏi chuyện hắn.”
Đàm Nguyễn Bá nói với vẻ run sợ: "Không được. Tuyệt đối không được! Hay là các người tha cho tôi đi, muốn tìm tên kia thì tự đi mà tìm. Tôi nói cho các cậu biết anh ta ở đầu là được! "Anh ta tên là Kim Quang, là hộ vệ thân tín dưới trướng
Tam hoàng tử. "Kim Quang có một trang viên ở ngoại ô phía đông thành. Trang viên rất tráng lệ. Các cậu cử đi thẳng đến đấy rồi hỏi thăm là tìm được ra. Tôi tuyệt đối không đi được. Tôi không muốn rây vào phiền phức.
Hạ Tử Thanh nói: "Không được. Ông phải đi cùng với chúng tôi. Tất cả phải gặp trực tiếp rồi đem mọi chuyện nói cho ra nhẽ.”
Đàm Nguyên Bá sống chết không muốn đi. Cái lúc mà sư phụ bị giết, ông ta bị dọa cho cả người không yên. Ông ta lo rằng mấy tên ác ma này sẽ giết chết mình.
Nhưng Hạ Tử Thanh nhất quyết bắt Đàm Nguyên Bá phải dẫn họ đi tìm Kim Quang. Đúng lúc này bỗng có một đoàn người ngựa chạy tới gồm hơn hai mươi võ sĩ giáp vàng.
Thấy võ sĩ giáp vàng đến, Đàm Nguyễn Bá vội nói: "Các cậu đi đi không thì thả ta ra. Hộ vệ kinh thành tới rồi. Để họ bắt được thì các cậu thảm lắm đấy.
Hạ Tử Thanh nói: "Không được, bọn tôi không thể thả ông đi.
Hạ Tử Thanh quay lại nói với Tiêu Hào và Liệt Diễm: "Các anh, chúng ta phải mang Đàm Nguyễn Bá theo rồi đi tìm Kim Quang. Em sợ cái tên này không nói thật lừa gạt chúng ta nên hắn bắt buộc phải đi cùng. tamlinh247.net trang web cập nhật nhanh nh*ất
Tiêu Hào và Liệt Diễm rất ủng hộ Hạ Tử Thanh trong chuyện này.
Hộ vệ kinh thành đã nhanh chóng chạy về hướng này nhưng với năng lực của Tiêu Hào và Liệt Diễm thì muốn trốn thoát dưới tay họ không phải là khó.
Vì vậy Tiêu Hào cầm lấy tay Hạ Tử Thanh còn Liệt Diễm khống chế Đàm Nguyên Bả rồi hai người lướt sang bên với tốc độ cực nhanh.
Khi hơn hai chục người của hộ vệ kinh thành chạy tới thì bốn người đã biến mất không còn tăm tích.
Họ chỉ tìm thấy thi thể của Dương Quân nằm trên đất.
Lúc này họ còn cho rằng Dương Quân đang lừa họ vi Dương Quân có năng lực và danh tiếng rất lớn ở kinh thành, làm gì có ai dám ra tay giết ông ta.
Nhưng cuối cùng họ vẫn quyết định phải người ra kiểm tra.
Sau khi ra xem xét thi thể của Dương Quân thì họ mới tin là ông ta chết thật.
Khi Dương Quân bị giết chết thì đám đông đã lập tức chạy đi hết. Họ không muốn dính đến đám người xấu này và càng không có ai đứng ra xử lí thi thể của Dương Quân.
Ông chủ béo và Đàm Nguyễn Bá chỉ muốn thoát thân thì họ cũng không muốn chết ở đây.
Hộ vệ kinh thành ngay tức khắc hộ tống thi thể Dương Quân đến Dương gia.
Đội trưởng đội hộ vệ lập tức phát lệnh truy nã khẩn cấp tức là lệnh màu đỏ, hạ lệnh triệu tập các cường giả bảo vệ kinh thành để truy tìm con gái út Hạ Tử Thanh của Hạ gia.
Lúc này, ông chủ béo xuất hiện trong đội hộ vệ kể lại toàn bộ sự việc và ông ta cũng nói với đội trưởng rằng Đàm Nguyễn Bá đã bị bắt
Khi biết Đàm Nguyễn Bá bị bắt đi, đội trưởng thấy rằng sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Dương Quân bị giết đã là tin tức động trời rồi giờ Đàm Nguyễn Bá còn bị bắt đi nữa thì sự việc lần này quá khủng khiếp.
Đội trưởng bắt đầu trở lên lo lắng. An ninh của kinh thành do đội hộ vệ quản lí mà giờ lại để xảy ra chuyện lớn như vậy thì đội hộ vệ cũng phải chịu một phần trách nhiệm.
Đội trưởng nhanh chóng quyết định báo cáo chuyện này cho Đàm gia.
Đội hộ vệ điều động hết người đi lùng sục cả thành để truy tìm kẻ đã giết Dương Quân và bắt Đàm Nguyễn Bá đi.
Ông chủ béo không hề biết Đàm Nguyên Bá đã bị bắt đi đâu.
Còn Tiêu Hào người đã bắt Đàm Nguyễn Bá thì đã tới một trạm quản lí Phi Thủ, thuê hai con Phi Thủ rồi bay đến trang viên của Kim Quang.
Tốc độ của Phi Thủ rất nhanh, loáng mười mấy phút đã đến nơi. Tiêu Hào không có ý định đi vào từ lối cửa chính mà cưỡi Phi Thủ đáp xuống thẳng bên trong trang viên.