Cả hai người râu tóc đều bạc trắng, vô cùng già nua. Hai người đến trước mặt mọi người, ánh mắt lướt qua một vòng cuối cùng dừng lại trên người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân.
Võ Thần và Kim Quang lập tức bước lên hành lễ: “Bái kiến Thái Thượng Võ Thần, bái kiến Thái Thượng Đại đế Hai ông già này là thế hệ trước của Võ Thần, cùng thế hệ với Đế Vương hoàng triều.
Hai người họ đã nghỉ hưu mấy chục năm không màng thế sự. Nhưng lần này thủ đô Võ Thần xảy ra nhiều chuyện lớn như vậy, người của Ma Đô xâm nhập vào hoàng tộc của thủ đô Võ Thần cai trị hơn mười năm, cuối cùng hai người họ không thể không xuống núi.
Đặc biệt là Thái Thượng Đại để năm đoa chính ông ta đã truyền ngôi cho Đế Vương hoàng triều Ninh Ngã Hành.
Không ai biết tên của Ninh Ngã Hành và tất cả mọi thứ của anh ta đều là giả. Thậm chí không ai nghĩ tới người của hoàng tộc Ma Độ sẽ xâm nhập vào hoàng tộc của thủ độ Võ Thần.
Sau khi Thái Thượng Đại để biết chuyện này ông ta rất tức giận.
Chuyện này có liên quan đến ông ta, là ông ta nhìn nhầm không nhìn ra bộ mặt thật của Ninh Ngã Hành.
Thủ đô Võ Thần vị sỉ nhục như vậy, Thái Thượng Đại để chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Thái Thượng Võ Thần sau khi biết chuyện này ông ta cũng vô cùng tức giận, hận không thể ngay lập tức xông đến Ma Đô đại khai sát giới.
Thái Thượng Đại để trừng mắt nhìn Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân: "Hai người muốn giết người diệt khẩu sao? Hai người cho rằng mình có làm được không?” “Nam đế, là Đế cương của Đế Vương Khu lại nhận Ma để làm sư phụ. Còn thông đồng với Ma Đô thật là khủng khiếp. Thái Thượng Võ Thần cũng nói: “Tội ác mà Ma Đô phạm phải lần này không thể tha thứ. Thủ đô Võ Thần sẽ khiến Ma Đô phải trả giá. Lần này tôi sẽ đích thân dẫn ba quân tiêu diệt Ma Đô, đòi lại công đạo cho nỗi nhũn nhạc mà thủ đô Võ Thần đã phải gánh chịu nhiều năm nay.
Thực lực của hai ông già này không đơn giản, Tiêu Hào cảm thấy anh không phải là đối thủ của họ.
Tiêu Hào tức giận: “Đúng, tôi là đệ tử của Ma đế nhưng tôi chưa bao giờ phản bội quốc gia, chưa bao giờ phản bội Đế Vương Khu “Hơn ba năm trước tôi dẫn quân đi khiêu chiến với Ma Độ. Mọi người đều biết tôi và Ma để là quan hệ tình cảm cá nhân không liên quan gì đến người khác.
Võ Thần lạnh lùng nói: “Nam để, bây giờ anh nói gì cũng vô dụng, quan hệ giữa anh và Ma để đã bại lộ, anh đã không còn đường lui nữa rồi. Vừa rồi tôi đã nói, cơ hội duy nhất chính là anh cắt đứt quan hệ với Ma đế”
Lúc này Trần Bắc Huyền luôn im lặng đứng một bên liền đi tới.
Anh ta cũng rất bất ngờ, sau khi nghe tin thì vô cùng kinh ngạc. “Nam đế, anh làm mất mặt Đế Vương Khu. Anh là Đế Vương của Đế Vương Khu sao có thể bái Ma để làm sư phụ? Những chuyện anh làm thật đáng hổ thẹn với Đế
Vương Khu. “Bây giờ anh lập tức cắt đứt quan hệ với Ma đế, sau đó về thỉnh tội với Viêm đế, Viêm để có thể sẽ nể tình mà tha cho anh một mạng
Đế Vương của thủ đô Võ Thần đang ép Tiêu Hào, bây giờ Trần Bắc Huyền cũng đứng ra ép Tiêu Hào, bắt anh cắt đứt quan hệ với Ninh Khinh Vân, anh không làm được.
Lúc này Ninh Khinh Vân bước tới trước mặt Tiêu Hào. Hai người đứng rất gần, bốn mắt nhìn nhau.
Trong mắt Tiêu Hào viết rõ, bất luận ai ép anh, anh cũng sẽ không cắt đứt quan hệ với Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân thở dài, giọng nói lạnh lùng như băng tuyết nghìn năm: “Nam để, kể từ bây giờ anh đã bị đuổi khỏi sư môn. Từ nay về sau Ninh Khinh Vân tôi không phải là sư phụ của anh, anh cũng không phải là đồ đệ của tôi nữa.
Ninh Khinh Vân buộc phải làm như vậy, nếu không Tiêu Hào sẽ gặp nguy hiểm. “Sư phụ
Tiêu Hào nghe Ninh Khinh Vân nói xong, anh biết Ninh Khinh Vân là bất đắc dĩ, cũng biết Ninh Khinh Vân muốn tốt cho anh, nhưng anh vẫn chưa thể chấp nhận. “Đừng gọi tôi là sư phụ"
Ninh Khinh Vân ngắt lời: “Tôi đã nói rồi, giữa tôi và anh không có bất kì quan hệ gì. Từ nay về sau, anh là Đề Vương Kỳ Hạ, tôi là Ma Đế của Ma Độ” “Tôi quyết không thoả hiệp."
Tiêu Hào từ chối: “Tôi không chấp nhận sự uy hiếp từ bất kỳ ai. Hôm nay dù thiên vương có ở đây cũng không cách nào cắt đứt quan hệ của hai chúng tôi.” “Đời này Tiêu Hào là đồ đệ của Ninh Khinh Vân, Ninh Khinh Vân là sư phụ của Tiêu Hào, tôi sẽ không bao giờ nhân nhượng”
Ba năm trước Tiêu Hào rời khỏi Ninh Khinh Vân là chuyện mà anh hối hận nhất.
Cho nên ba năm sau, tình cảnh tương tự, thậm chí còn đau đớn hơn ba năm trước. Nhưng Tiêu Hào sẽ không rời khỏi Ninh Khinh Vân. Dù phải đối đầu với tất cả các Đế Vương, mất đi thân phận địa vị, dù không thể ở lại Kỳ Hạ, Tiêu Hào cũng sẽ không rời khỏi Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân nhìn thấy ánh mắt kiên định của Tiêu Hào, đáy mắt có chút ẩm ướt. Ủng hộ team chúng mìn*h bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Ninh Khinh Vân dùng ý niệm truyền âm: "Anh thật ngốc, anh có thể giả vờ thoả hiệp, anh làm thế này có thể hại chết chính mình đấy.
Tiêu Hào cười với Ninh Khinh Vân, đi từng bước đến bên cạnh Ninh Khinh Vân, đột nhiên nắm lấy tay cô.
Ý tứ của Tiêu Hào rất rõ ràng, bất kể người khác nói gì, anh ấy sẽ không nhân nhượng, sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương Ninh Khinh Vân.
Ánh mắt Tiêu Hào quét qua mọi người, anh hét lớn: "Ma để là sư phụ của tôi, tôi là đệ tử duy nhất của Ma để Chuyện này tôi sẽ tự mình thông báo cho tất cả mọi người.
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân năm chặt tay nhau, Ninh Khinh Vận rất cảm động.
Tiêu Hào vì cô, vì sự an toàn của Ma Đô đã đưa ra lựa chọn. Mà lựa chọn của anh có thể coi là phản bội Viêm để rồi. Mọi người nhìn thấy Tiêu Hào và Ninh Khinh Vẫn đứng bên nhau, có nghĩa là Tiêu Hào đã đứng về phía Ma Đô.
Trần Bắc Huyền hét lớn: “Anh làm như vậy là phản bội Để Vương Khu, phản bội Kỳ Hạ, đáng không?”
Võ Thần cũng nói: “Nam để anh làm như vậy thì tiền đồ của anh bị huỷ cả rồi, huỷ diệt hết tất cả những gì anh đang có “Thậm chí còn trở thành mục tiêu công kích của mọi người, anh phải nghĩ cho kỹ
Kim Quang cũng bất lực thở dài: “Nam đế, bây giờ anh vẫn còn đường lui, sao không chọn đường sống mà lại chọn đường chết như vậy?” “Vì một người phụ nữ anh làm vậy có đáng không? Vì tình cảm sư đồ làm vậy có đáng không?” Lúc này giọng nói của Tiêu Hào rất bình tĩnh, bởi vì anh đã đưa ra quyết định.
Tiêu Hào bình tĩnh nhìn mọi người, anh nói: “Tôi không phản bội Đế Vương Khu, cả đời này sẽ không phản bội Kỳ Hạ. Nhưng tôi cũng sẽ không phản bội sư phụ của mình. “Quan trọng hơn là tôi không muốn xảy ra chiến tranh, không muốn nhìn ba nước rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng. “Tôi từng nói những âm mưu này nhất định có người đứng sau lên kế hoạch, kích động chiến tranh của ba khu lớn. “Tôi cũng từng nói Ninh Ngã Hành không phải đang làm việc cho Ma Đô, mà anh ta lợi dụng thân phận anh trai của Ma để làm việc cho người khác" “Tôi biết mọi người không tin, tôi cũng không có chứng cứ nhưng những gì tôi nói đều là sự thật. Ma để và Ma Đô đều không biết Ninh Ngã Hành đã làm những chuyện này. “Cho nên tôi nhất định phải ngăn cản chiến tranh"