Phong cách thay đổi, Chu Tước giống như một con yêu tinh nhỏ ma mị.
Tiêu Hào cắn chặt răng: “Đúng vậy”
Chu Tước ngạc nhiên, vô cùng kinh ngạc, cô ta biết Tiêu Hào không nói dối. “Trời ạ... “Nói như vậy, anh và chị dâu còn chưa xảy ra... “Tiêu Hào...Hay là đêm nay tôi sẽ phục vụ anh” Nói xong, Chu Tước nháy mắt với Tiêu Hào, vô cùng gợi cảm.
Tiêu Hào biết Chu Tước thích đùa giỡn, thích trêu chọc người khác.
Trước kia ở trên chiến trường, ở đâu có Chu Tước thì ở đó luôn luôn tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ. "Được." Vẻ mặt của Tiêu Hào đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Đêm nay, tôi và cô ngủ cùng nhau. “Sáng ngày mai chúng ta lại trở về.”
Chu Tước thấy không thể trêu chọc Tiêu Hào nên bất đắc dĩ cười cười: “Không vui một chút nào” “Vậy anh nói cho tôi nghe, tại sao vẫn chưa ngủ chung với chị dâu?”
Tiêu Hào cười nói: “Đây đã là câu hỏi thứ hai. “Vậy thôi.” Chu Tước tựa lưng vào chỗ dựa, không hỏi nữa. Đột nhiên Chu Tước nói: “Phía sau có người theo dõi chúng ta. “Ồ ?” Tiêu Hào không có chú ý, bởi vì trên đường có rất nhiều xe cộ lưu thông.
Chu Tước vừa nói như vậy thì Tiêu Hào nhìn vào kính xe, nhanh chóng chú ý đến một chiếc xe địa hình màu đen ở phía sau.
Chiếc xe này không có biển số xe, quả nhiên nó đã bám theo xe anh từ phía xa. “Thật vất vả mới có thể gặp anh một lần, tiếp theo lại phải giết người, thật là phiền phức.” Chu Tước cảm thấy rất bất lực: “Tìm một nơi không có người rồi giải quyết đi
Tiêu Hào cũng đang có ý này.
Vì thế, Tiêu Hào lái xe và nhập vào phần mềm chỉ đường, vừa hay cách đó năm kilet có một khu vực được di dời đi chỗ khác tái định cư. Nơi đó đã bị bỏ hoang hai năm, vô cùng hẻo lánh và ít người qua lại.
Tiêu Hào tăng tốc, xe chạy nhanh về hướng đó. Trên chiếc xe phía sau có một già một trẻ.
Một ông già nhưng vẫn còn rất phong độ và một thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi.
Đúng là Đỗ Đình Khiêm và Đỗ Thanh Như.
Đỗ Thanh Như lái xe theo sát chiếc xe phía trước. “Ông nội, Tiêu Hào đã tăng tốc, xem ra anh ta đã phát hiện ra chúng ta.
Sắc mặt Đỗ Đình Khiêm trở nên ngưng trọng: “Tiêu Hào quả nhiên không đơn giản, vừa rồi đã giết chết sát thủ do chúng ta bố trí, nhanh như vậy đã phát hiện ra chúng ta. “Nhưng mà không thành vấn đề, với thực lực của ông nếu muốn giết Tiêu Hào thì chỉ dùng một chiêu là có thể giải quyết xong.
Đỗ Đình Khiêm tràn đầy sự tự tin, hôm nay ông ta phải giết được Tiêu Hào.
Sát thủ vừa rồi là do ông ta bố trí, kết quả lại thất bại. Lần này, ông ta sẽ tự mình ra tay.
Đỗ Thanh Như nhìn vào chỉ dẫn trên xe, nói: “Lộ trình của bọn họ đã thay đổi, có vẻ như bọn họ đang muốn cắt đuôi chúng ta.
Đỗ Đình Khiêm nói: “Theo sau, ngăn cản bọn họ. Đỗ Thanh Như nhìn vào chỉ dẫn, nói: “Không cần đánh cuộc, phía trước con đường này không có đường xá, là một thôn xóm bị bỏ hoang.” “Xem ra Tiêu Hào cũng muốn biết là người nào muốn đối phó anh ta. “Cậu ta tự tìm đường chết!”
Xe của Tiêu Hào đã dừng lại ở lối vào thôn.
Xung quanh là một vùng hoang vu.
Chiếc xe địa hình màu đen cũng nhanh chóng chạy theo, cách xe của Tiêu Hào khoảng 20 mét thì dừng lại.
Tiêu Hào và Chu Tước xuống xe.
Đỗ Thanh Như và Đỗ Đình Khiêm cũng xuống xe. “Tiêu Hào!” Vẻ mặt của Đỗ Thanh Như vô cùng tức giận, nhìn chằm chằm Tiêu Hào, kẻ thù gặp mặt thì vô cùng đỏ mắt. “Anh giết anh cả của tôi, anh lợi dụng người nhà họ Đỗ chúng tôi, còn dùng Long tổ để áp chế nhà họ Đỗ chúng tôi!” “Anh thật đáng chết!”
Đỗ Thanh Như nhìn thấy Tiêu Hào thì hận không thể xé nát Tiêu Hào thành từng mảnh nhỏ.
Tiêu Hào nói: “Hóa ra cô là người nhà họ Đỗ.” “Nhà họ Đỗ các người không còn ai nữa sao?” “Sao lại để một cô gái nhỏ và một ông già đến đối phó tôi?”
Tiêu Hào liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được thực lực của ông già trước mặt này, đã già như vậy rồi mà còn muốn xông ra giết người.
Thật là không dễ dàng.
Tiêu Hào cũng không ngờ người nhà họ Đỗ lại bị anh áp chế, Long tổ vẫn còn đang điều tra ở nhà họ Đỗ.
Người nhà họ Đỗ lại nhanh như vậy đã đuổi giết anh. Vẫn dùng loại thủ đoạn đê tiện và âm hiểm này. Đầu tiên là sát thủ, bây giờ là chặn đường. “Làm càn!” Đỗ Đình Khiêm tức giận nói: “Thằng nhóc, cậu biết tôi là ai không? Tôi là cường giả số một nhà họ Đỗ, Đỗ Đình Khiêm!” “Cậu giết cháu trai của tôi, hôm nay tôi sẽ xé nát cậu!” Khi Đỗ Đình Khiêm nhìn thấy Tiêu Hào thì phát hiện Tiêu Hào lại còn trẻ như vậy, ông ta vô cùng ngạc nhiên. Nhìn thấy Tiêu Hào không để họ vào mắt thì lại càng tức giận hơn!
Tiêu Hào nhàn nhạt nói: “Nhà họ Đỗ vì giết tôi mà thật là hào phóng, vậy mà lại cho người mạnh nhất nhà họ Đỗ đến đây. “Xem ra, nếu hôm nay tôi giết ông thì nhà họ Đỗ các người cũng coi như xong.
Phong cách làm việc của nhà họ Đỗ chính là độc ác và không từ bất cứ thủ đoạn nào. Cường giả số một nhà họ Đỗ cũng như vậy. “Giết tôi?” Đỗ Đình Khiêm lạnh lùng nói: “Tiêu Hào, tôi biết cậu rất mạnh” “Cậu giết cháu trai của tôi, đồng thời đánh bại hai cường giả Huyền Thông cấp năm của nhà họ Đỗ. “Nhưng ở trước mặt tôi thì cậu không là cái thá gì cả! “Hôm nay, tôi sẽ cho cậu biết Huyền Thông đỉnh phong lợi hại như thế nào!”
Tiêu Hào nhẹ nhàng cười: “Ông vừa mới đột phá Huyền Thông đỉnh phong phải không? Tôi thật sự không giết một người lớn tuổi như vậy.” “Bây giờ rút lui thì vẫn còn kịp. “Tôi luôn luôn tôn trọng người già và yêu trẻ nhỏ.”
Tiêu Hào đã sớm biết những thế lực cấp cao và tin tức của nhà họ Đỗ.
Sự trỗi dậy của nhà họ Đỗ chính là nhờ Đỗ Đình Khiêm khi còn trẻ đã gầy dựng được giang sơn. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tr*uyện tại tamlinh247.net
Ông già trước mắt này, lúc còn trẻ quả thật là rất mạnh, từng bước giúp nhà họ Đỗ vốn đang ở dưới đáy của Bình Châu leo thẳng lên vị trí hàng đầu trong năm mươi Bình Châu. “Thật là ngông cuồng!” Đỗ Đình Khiêm hừ lạnh một tiếng: “Trên người của cậu có phong cách khi còn trẻ của tôi.” “Nhưng cậu giết cháu trai của tôi, tôi nhất định phải khiến cậu chết!”
Gạt bỏ thù hận sang một bên, Đỗ Đình Khiêm nhìn Tiêu Hào đang đứng đối diện với mình, sắc mặt anh bình tĩnh, không chút hỗn loạn, vững vàng như núi Thái Sơn. Thật sự hiếm thấy có người trẻ tuổi nào lại có được loại tâm tình này.
Khí thế trên người Đỗ Đình Khiêm trở nên tăng vọt, sát khí bắn ra, bóng người chợt lóe, tiến đến gần Tiêu Hào. Tiêu Hào cũng không ra tay, Chu Tước ở bên cạnh đã tiến lên. "Lão già kia, ông không có tư cách để đánh với Tiêu
Hào”
Bước chân của Đỗ Đình Khiêm ngừng lại: “Cả đời này tôi đã giết rất nhiều người, nhưng chưa bao giờ giết phụ nữ." “Thức thời thì mau tránh ra!” “Ông nội, người phụ nữ này cứ giao cho con!” Đỗ Thanh Như đứng ở bên cạnh đã đi tới, trên tay phải xuất hiện những làn sóng sức mạnh màu xanh lục.
Là con gái của chủ gia tộc, nhà họ Đỗ vẫn luôn dày công bồi dưỡng Đỗ Thanh Như.
Thực lực của Đỗ Thanh Như là Huyền Thông cấp ba.
Chu Tước liếc nhìn Đỗ Thanh Như một cái, cười nói: “Cô bé, ông nội của em là Huyền Thông đỉnh phong mà chị còn không để trong mắt. “Em đi lên thì chỉ có một con đường chết” “Nhìn em đáng yêu như vậy, chị thật sự không nỡ giết em."
Trong lòng Đỗ Thanh Như đột nhiên có dự cảm xấu. Tiêu Hào và người phụ nữ trước mặt này biết Đỗ Đình
Khiêm là Huyền Thông đỉnh phong, nhưng vẫn bày ra bộ dạng vô cùng bình tĩnh.
Chẳng lẽ... Bọn họ thực sự có thực lực đánh bại ông nội sao?
Chuyện này...Có khả năng không?
Ông nội đã mất nhiều thập kỷ mới có thể đột phá Huyền Thông đỉnh phong! “Còn trẻ mà lại ngông cuồng như vậy!” Đỗ Đình Khiêm vô cùng tức giận: “Cô còn không để tôi vào mắt!” “Tôi sẽ cho cô biết thuật Thần Thông chân chính là như thế nào!”
Hơi thở toàn thân Đỗ Đình Khiêm tăng vọt, toàn thân phát ra những ánh sáng vàng rực rỡ.
Lấy Đỗ Đình Khiêm làm trung tâm, trong vòng ba mét, tất cả mọi thứ đều tràn ngập nguồn sức mạnh màu vàng! Giây tiếp theo, ánh sáng vàng vô tận đã biến thành mười mấy lưỡi dao sắc bén màu vàng, phóng về phía Chu Tước.
Trên mỗi lưỡi dao sắc bén đều có sức mạnh của Huyền Thông cấp chín
Chiêu thức này giống như mười mấy người có Huyền Thông cấp chín cùng ra tay, muốn giết Chu Tước.
Phạm vi của những lưỡi dao sắc bén màu vàng quá lớn, mỗi một lưỡi dao đều khóa chặt Chu Tước. Chu Tước không thể nào tránh được!