Huyết Kỳ Lân không nói đáp án cho Tiêu Hào, nhưng Tiêu Hào cũng không nóng nảy.
Việc quan trọng lúc này là chữa thương cho Huyết Kỳ
Lân. Cho dù vết thương của Huyết Kỳ Lân nặng thế nào thì với năng lực của Tiêu Hào nhất định có thể chữa lành trong thời gian ngắn.
Vì thế Tiêu Hào nói: “Các hạ, bây giờ tôi phải chữa thương cho ông. “Tôi không quan tâm ông là ai, tôi chỉ biết ông không có địch ý với tôi, bây giờ ông phải phối hợp với tôi, đừng phản kháng bất kỳ sức mạnh nào của tôi.”
Huyết Kỳ Lân nói: “Bé con, tôi nhận tấm lòng của cậu. “Nhưng vết thương của tôi rất nặng, cậu không thể nào chữa khỏi đâu!” “Trừ khi là Thánh y trong truyền thuyết thì các hạ mới có thể chữa lành vết thương của tôi trong thời gian ngắn. “Bé con, nhanh rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ làm liên lụy tới cậu”
Tiêu Hào nở nụ cười cười, tự tin nói: “Thật không giấu ông, tôi chính là học trò của Thánh y “Hơn nữa y thuật của tôi đã đạt tới chân truyền của Thánh Y, tôi tin rằng mình có thể chữa khỏi vết thương của ông!”
Huyết Kỳ Lân bất ngờ nhìn Tiêu Hào, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đầy nghiêm túc của Tiêu Hào, trông không giống như đang nói dối.
Vì thế ông ấy nói: “Cậu thật sự là học trò của Thánh Y các hạ?”
Tiêu Hào nặng nề gật đầu: “Cam đoan là thật, tôi sẽ không lừa ông!”
Huyết Kỳ Lân đột nhiên chửi ầm lên: “Cái lão già lừa bịp kia, không ngờ dám lừa tôi nhận cậu làm học trò, thế mà còn dám nói không có!” “Nếu cậu đã là học trò của ông già khú để đó hẳn là đã học được năng lực hồi phục cực mạnh của ông ta đúng không?”
Tiêu Hào giật mình, không ngờ rằng Huyết Kỳ Lân lại quen thầy của mình.
Hơn nữa Huyết Kỳ Lân gọi thầy là ông già khú đế chứng tỏ rằng quan hệ của họ rất tốt.
Lại còn biết thầy có năng lực chữa thương mạnh nhất đó là khả năng phục hồi vô hạn. Tiêu Hào gật đầu, nói: “Các hạ có chuyện gì thì lát nữa nói tiếp, bây giờ để tôi chữa trị cho ông đã
Vì thế Huyết Kỳ Lân lẳng lặng nằm xuống bên cạnh, Tiêu Hào nhanh chóng điều trị cho Huyết Kỳ Lân.
Đôi tay Tiêu Hào biến ảo ra sức mạnh phục hồi vô hạn, bao phủ lấy khí huyết.
Bởi vì Huyết Kỳ Lân bị thương quá nặng, cả người ông ấy đâu đâu cũng là miệng vết thương.
Tiêu Hào gần như đã sử dụng hết toàn bộ sức mạnh.
Bởi vì Huyết Kỳ Lân là cảnh giới Đế vương, chữa vết thương cho người bình thường thì sẽ rất nhanh, những người chưa đạt cảnh giới Đế vương chỉ mất một hai phút là đã có thể phục hồi hoàn toàn.
Nhưng muốn chữa lành cho một thần thú cổ xưa e là vô cùng khó khăn.
Nhưng mà Tiêu Hào lại phát hiện ngay khi sức mạnh của anh tiến vào trong cơ thể Huyết Kỳ Lân, đến khi hoàn toàn phục hồi thì vô cùng đơn giản!
Hơn nữa huyết mạch Huyết Kỳ Lân còn có khả năng tương hỗ với sức mạnh huyết mạch của Tiêu Hào.
Tiêu Hào cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể
Huyết Kỳ Lân còn chứa huyết mạch tối cao của hoàng thất
Yêu tộc. Không ngờ rằng huyết mạch này lại đánh thức một ít huyết mạch Hoàng thất Yêu tộc đang ngủ say trong cơ thể
Tiêu Hào!
Cùng chung huyết mạch, tâm mạch tương liên.
Sâu trong lòng Tiêu Hào có một cảm giác cực kỳ quen thuộc, loại cảm giác này chỉ xuất hiện khi anh gặp được mẹ.
Loại cảm giác này dần trở nên mãnh liệt giống như đây là người từng rất thân quen với anh, chẳng lẽ Huyết Kỳ Lần chính là người thân của anh sao?
Tiêu Hào nhớ tới sự quan tâm Huyết Kỳ Lân dành cho anh, và cả ánh mắt dịu dàng đầy hiền từ của ông ấy.
Giống như người lớn quan tâm con trẻ, giống như bố quan tâm con trai.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Hào cảm thấy rất khiếp sợ, chẳng lẽ Huyết Kỳ Lân này chính là bố anh sao? Mẹ là người Hoàng thất Yêu tộc, nhưng Tiêu Hào chưa từng nhìn thấy dáng vẻ thật sự của mẹ.
Tiêu Hào vừa điều trị cho Huyết Kỳ Lân, vừa hỏi: “Bố có phải bố con, là Tiêu Kình không? Bố trả lời con
Huyết Kỳ Lân cười, trong ánh mắt tràn ngập dịu dàng. “Không sai, bố chính là bố con.” “Vốn dĩ bố không muốn nhận con, muốn con nhanh rời khỏi đây.” “Nhưng mà không thể được, hai chúng ta cùng chung dòng máu, con được kế thừa dòng máu của bố và mẹ con. “Chỉ cần con trị liệu cho bố đương nhiên sẽ biết được bố là ai. Vừa rồi Tiêu Hào đã đoán được.
Nhưng khi nghe được chính miệng bố mình thừa nhận, Tiêu Hào vẫn cảm thấy rất khiếp sợ!
Tiêu Hào vô cùng kích động!
Cho dù bố là người hay là yêu thì đều là bố anh
Nhưng Tiêu Hào không ngờ rằng bố mình lại chính là thần thú Huyết Kỳ Lân cổ xưa!
Đây thật là đáng sợ mà!
Nhưng bây giờ Tiêu Hào đã thông suốt những chuyện xảy ra với mình.
Chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi anh từ một thiếu niên bình thường trở thành một Đế vương đứng trên vạn người.
Tiêu Hào có thiên phú dị bẩm, huyết mạch đặc thù, bởi vì Huyết Kỳ Lân có huyết mạch thần thủ mạnh đến nghịch thiên!
Trước kia khi Tiêu Hào gặp được mẹ, anh cho rằng mẹ là người Hoàng thất Yêu tộc, bố chính là con người.
Nhưng không ngờ rằng bố anh lại chính là Huyết Kỳ
Lân cường đại. Trong lòng Tiêu Hào có rất nhiều nghi vấn, nhớ tới từ ngày bố và mẹ rời đi đến nay đã được tám năm!
Cuối cùng hai bố con cũng đã được gặp mặt
Mà giờ phút này, khi bố con hai người gặp mặt lại là cảnh còn người mất. Huyết Kỳ Lân nói: “Con biết không, khi bố cảm nhận được con đến đây, lòng bố thật sự không dám tin tưởng, rất là khiếp sợ!” “Bố còn cho rằng con sẽ sống một cuộc sống bình thường ở thế giới ngoài kia, trải qua những ngày tháng bình yên hạnh phúc. “Bố không dám nghĩ con sẽ trở thành một Đế vương, càng không ngờ rằng có thể tìm thấy bố. “Cũng không dám nghĩ con có thể chữa thượng cho bố, có lẽ đây là ý trời định trước hai bố con chúng ta sẽ nhận ra nhau ở đây” Nh*ớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào nói: “Con đã gặp mẹ, bây giờ mẹ chính là Chủ tịch Thành Phố Yêu tộc Dị Thất." “Bây giờ mẹ sống rất tốt, con gặp được em gái ở thành phố Đêm Đen. “Con lại được gặp bố ở đây, bố, một nhà bốn người chúng ta đã được đoàn tụ rồi!” “Bố, chúng ta rời khỏi đây, rời khỏi thành phố Đêm Đen, đến tìm mẹ, cả nhà chúng ta ở cạnh nhau như trước kia, được không?” “Cả đời sẽ không chia tách!”
Nhưng Huyết Kỳ Lân lại lắc đầu, nói: “Bố không thể rời khỏi đây, càng không thể trở về được. “Trước kia bố và mẹ con bị vài cường giả lợi hại đuổi giết, bố để mẹ con giả chết nằm trong quan tài thủy tinh. “Sau đó giấu mẹ con ở nhà họ Hạ của thủ đô Võ Thần. “Sau đó bố đến thành phố Đêm Đen, nhưng mà kẻ thù vẫn không buông tha bố” “Bố đành phải đi đến đây, mà nơi này là nhà của bố, là nơi trước kia bố và mẹ con đã từng sống” “Nơi này ngăn cách với loài người, cho dù kẻ thù bố có nhiều và mạnh đến đâu cũng sẽ không ảnh hưởng đến những người khác.
Lúc đó bố mẹ đều là cường giả cấp bậc Đế vương, thế mà lại bị kẻ thù đuổi giết. Tiêu Hào khó hiểu hỏi: “Bố, rốt cuộc kẻ thù của bố và mẹ là ai, những người muốn giết bố lúc nãy đều là con người sao?”
Tiêu Hào nhớ những người đó đều là cảnh giới Đế vương, hơn nữa còn lợi hại hơn cả Tiêu Hào, trong cơ thể mỗi người đều chảy dòng máu màu bạc.
Huyết Kỳ Lân trịnh trọng gật đầu, nói: “Không sai, mấy người đó chính là kẻ thù của bố.” “Bọn họ luôn muốn đuổi giết bố và mẹ con. “Mục đích những người đó muốn giết chết bố để lấy đi sức mạnh và nội đan của cha.” “Mà thân phận của những người đó là gì thì bây giờ bố không thể nói cho con biết, tóm lại bố không thể rời khỏi đây, mà những người đó cũng không thể giết chết bố”
Bố không chịu nói ra đáp án càng làm cho Tiêu Hào cảm thấy sốt ruột, nói: “Bố nói cho con được không? Bố con chúng ta đồng lòng giải quyết vấn đề”
Huyết Kỳ Lân nói: “Có một vài chuyện con không thể giải quyết được. “Đây đều là số mệnh của bố, nếu không thể trốn thoát thì phải đối mặt” “Con không nên dính vào nó.”
Trong lúc hai người trò chuyện, Tiêu Hào đã chữa lành mọi vết thương trên người cha. Bởi vì huyết mạch hai người tương đồng, có gen giống nhau. Cho nên khi Tiêu Hào điều trị cho bố, thì giống như điều trị cho thân thể của mình. Một giây sau, toàn bộ vết thương của bố đã khỏi hẳn, sức mạnh cũng đã phục hồi.
Thậm chí thân hình vô cùng to lớn của bố nhanh chóng thay đổi, biến thành hình người!
Khoảnh khắc này, Huyết Kỳ Lân đã biến thành Tiêu Kình!