Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Nếu Tiêu Hào thật sự đã chết thì nhà họ Bạch nên làm gì đây?

Nếu như đám cao thủ bảo vệ nhà họ Bạch rời đi thì toàn bộ người của nhà họ Bạch sẽ bị đám kẻ thù kia giết chết.

Liễu Nguyệt Hân, Bạch Khả Như cùng mấy người phụ nữ bàn bạc với nhau xem làm cách nào giải quyết chuyện này.

Buổi tối ngày thứ ba, tin tức trên hệ thống mạng lưới ngầm đã nổ tung, chẳng những nhà họ Trang đưa ra xác nhận Tiêu Hào là người Ma Đô, mà nhiều gia tộc của Kinh Đô cũng lộ diện đứng về phía bọn họ mà xác thực chuyện này.

Trước chỉ có mình nhà họ Trang, hiện tại mười mấy thế lực của Kinh Đô cũng đứng ra khiến chuyện càng nháo càng lớn, diễn tiến ác liệt như cuồng phong bạo vũ mà bao trùm toàn bộ mạng lưới ngầm.

Tối hôm đó, Liễu Nguyệt Hân cùng Bạch Khả Như ở trong phòng, lúc ăn cơm tối Liễu Nguyệt Hân khuôn mặt tiều tùy, một miếng cơm cũng nuốt không trôi, trong lòng chỉ toàn là mong đợi và đau khổ.

Cô không biết phải giải quyết những chuyện này như thế nào, cũng không biết Tiêu Hào đang ở đâu, khi nào trở về? Bên ngoài đều nói Tiêu Hào đã chết, nhưng lòng cô vẫn luôn tin Tiêu Hào không dễ dàng chết như vậy. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Liễu Nguyệt Hân cầm tấm hình chụp chung với Tiêu Hào trong tay, lẳng lặng vuốt ve khuôn mặt anh lẩm bẩm nói: “Em từng đợi anh sáu năm, khi đó mọi người cũng nói anh chết rồi nhưng em không tin, em biết một ngày nào đó anh sẽ về tìm em.

“Sáu năm sau rốt cuộc anh cũng trở về, bây giờ cũng vậy, dù cho cả thế giới nói anh chết rồi thì em vẫn tin anh nhất định còn sống, nhất định sẽ trở về tìm em."

Bạch Khả Như bên cạnh thấy Liễu Nguyệt Hân đau lòng như vậy, trong lòng cũng rất khó chịu.

“Mẹ, con tin bố nhất định sẽ trở lại, bố không có việc gì đâu, một người lợi hại như vậy có thể có việc gì chứ?”

Liễu Nguyệt Hân ôm chặt Bạch Khả Như, mấy ngày nay nhờ có Bạch Khả Như bên cạnh mà cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nếu không cô thật không biết phải sống những ngày này như thế nào.

Thời gian dần trôi, chuyện này ngày càng loạn, nhà họ Bạch từ đầu tới cuối vẫn luôn cố thủ trận địa, bất kể bên ngoài nói gì người nhà họ Bạch vẫn tin tưởng Tiêu Hào không chết, anh nhất định sẽ trở lại.

Giờ phút này. Bên trong giếng khô, Tiêu Hào ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt chợt phát ra hai đạo hàn quang sắc bén.

Rốt cuộc ba ngày cũng trôi qua, Tiêu Hào đã khôi phục lại sức mạnh và thân thể.

Quần áo trên người đã rách nát, sau khi đứng dậy, anh nhìn phía trên miệng giếng khô có một tảng đá to đè lên.

Tay phải Tiêu Hào phát lực, một quyền đánh về phía miệng giếng, tảng đá không nổ tung mà như bị một sức mạnh nhu hòa đẩy qua, lăn qua bên cạnh.

Tiêu Hào giậm chân một cái, cả người như mũi tên vọt ra khỏi giếng, sau đó đáp xuống ở bên ngoài.

Tiêu Hào vừa đứng vững, bên cạnh liền truyền đến thanh âm của một người phụ nữ: "Khôi phục rồi?”

Dưới ánh trăng là một mỹ nhân mặc trang phục tím thướt tha, gió khẽ vờn mái tóc cô tạo nên một dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần.

Người này chính là Ninh Khinh Vân, hai ngày nay Ninh Khinh Vân vẫn ở bên ngoài, người bên cạnh Tiêu Hào cũng liên tục tìm kiếm Tiêu Hào, Ninh Khinh Vân đã sớm tìm được anh nhưng không hề để lọt chút tin tức cho bất kỳ người nào.

Tiêu Hào nhìn Ninh Khinh Vân: “Sao cô lại ở đây?”

Ninh Khinh Vân nói: “Anh còn nói, còn không phải lo lắng có chuyện xảy ra với anh sao?”

Tiêu Hào đáp: “Tôi có chuyện gì? Những người này sao có thể giết tôi chứ”

Ninh Khinh Vân trả lời: “Bây giờ toàn bộ thế giới đều biết anh đã chết, đi thôi, trước xuống núi, tắm rửa thay quần áo đã, rồi tìm chút gì ăn, vừa đi tôi vừa từ từ nói với anh.”

Giờ phút này dáng vẻ Tiêu Hào vô cùng khó coi, quần áo rách rưới loang lổ vết máu, nhìn y như ăn mày vậy.

Hai người rời đi khoảng mấy trăm mét, lên một chiếc Porsche đỏ, Ninh Khinh Vân lái xe nhanh chóng đưa Tiêu Hào đến một trang viên, đây là trang viện Ninh Khinh Vân vừa mua lại ngày hôm qua, hiện không có ai ở đây.

Tiêu Hào có chút cạn lời: “Cô nhiều tiền không có chỗ dùng sao, sao lại mua cái trang viên này?”

Ninh Khinh Vân nói: “Không có gì, thích thì mua, thấy anh ở trong giếng mấy ngày nên chuẩn bị một chỗ để anh thuận tiện nghỉ ngơi thôi.”

Tiêu Hào cũng không nói thêm, có tiền thật là tự do phóng khoáng.

Vốn dĩ Ninh Khinh Vân đã sớm muốn đưa Tiêu Hào ra khỏi giếng, nhưng thấy anh vẫn một mực tu luyện, không tiện quấy rầy nên chỉ có thể im lặng chờ bên ngoài giếng. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Sau khi tắm rửa, Tiêu Hào ăn chút đồ ăn do Ninh Khinh Vân chuẩn bị, hai người trò chuyện rất lâu sau đó.

Ninh Khinh Vân kể lại cục diện bên ngoài cho Tiêu Hào, Tiêu Hào không ngờ chuyện này lại rối loạn đến vậy, loạn đến độ toàn bộ người của tu võ giới đều biết.

Tiêu Hào cũng kể lại toàn bộ chuyện đã xảy ra với mình cho Ninh Khinh Vân.

Sau khi nghe xong, Ninh Khinh Vân vô cùng kỳ lạ mà nói: “Trước là người Âm Quỷ Tông muốn giết anh, mà Âm Quỷ Tông là do Hồn Điện tìm, bây giờ lại muốn anh thân bại danh liệt, người khiến chuyện này rối loạn lại là nhà họ Trang của Kinh Đô thế gian.

“Tiêu Hào, rốt cuộc anh đã đắc tội người nào vậy? Để phải lên những kế hoạch rắc rối phức tạp đến vậy."

Tiêu Hào mở ra hệ thống mạng lưới ngầm, anh phát hiện người ra mặt cho nhà họ Trang trên mạng bây giờ là một người phụ nữ xinh đẹp.

Người này là Trang Diệu Linh - con gái độc nhất của gia chủ nhà họ Trang.

Lúc nhìn thấy Trang Diệu Linh, sắc mặt Tiêu Hào vô cùng kỳ quái, người phụ nữ này lại là người phụ nữ một mực tranh đấu giá với Tiêu Hào lúc ở hội đấu giá kia.

Lúc ở hội đấu giá, tất cả khách khứa đều mặc quần áo che giấu khí tức và sức mạnh, mang theo mặt nạ che mặt, nhưng Tiêu Hào có cảnh giới để

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK