Sau khi Giang Đinh ổn định lại cảm xúc, ông suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Huyết ngọc là vật gia truyền của nhà họ Tiêu, ông chủ trước đây luôn đem theo bên mình. “Tôi nhớ có một lần, ông chủ bận rộn trong phòng làm việc, tôi pha trà cho ông chủ, thấy ông chủ lấy huyết ngọc đặt xuống trên một chiếc đĩa tinh xảo. “Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy huyết ngọc, nó rất đẹp, quả tò mò nên tôi bèn hỏi " “Ông chủ nói, đây là vật gia truyền của nhà họ Tiêu, có uy lực to lớn, có thể kéo dài tuổi thọ của con người." “Khi ông chủ cầm huyết ngọc trên tay, huyết ngọc đột nhiên sáng lên, phát ra ánh sáng như máu, rất kì bí." “Ông chủ rất phấn khích sau khi thấy miếng ngọc phát sáng, vội vàng yêu cầu tôi rời khỏi phòng làm việc và không được tiết lộ điều này với bất cứ ai. “Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi nhìn thấy huyết ngọc, từ đó về sau, ông chủ không lấy huyết ngọc ra lần nào nữa.
Huyết ngọc?
Tiêu Hào là một tu võ giả cao cường, đương nhiên biết rõ bảo vật có sức mạnh bí ẩn. Sức mạnh của một số bảo vật, là trải nghiệm thuần túy, rất có ích đối với tu võ giả.
Tuy nhiên, có một số bảo vật có sức mạnh không tốt, chẳng hạn như sức mạnh của yêu quái xấu xa, gây tổn hại lớn đối với con người.
Trong kí ức của Tiêu Hào, bố anh không phải là một tu võ
Tuy nhiên Tiêu Hào nhớ lại một vài lời của thầy mình. giá.
Tiêu Hào có một khả năng phi thường từ khi còn nhỏ, nhưng khả năng này đã bị một sức mạnh bị ẩn kìm hãm lại.
Và khả năng thiên phú của Tiêu Hào là do di truyền mà có Thầy của Tiêu Hào khẳng định khả năng thiên phú của anh là do di truyền, nhưng Tiêu Hào khẳng định bố mẹ anh chỉ là người bình thường.
Tiêu Hào chắc chắn là anh do bố mẹ anh sinh ra.
Về việc này, thầy của Tiêu Hào nói rằng có thể có một khả năng khác, đó là có liên quan đến bảo vật.
Sức mạnh to lớn của bảo vật có thay đổi thể chất của một người sau khi được hấp thụ vào cơ thể.
Lẽ nào có liên quan đến huyết ngọc sao?
Để nói xong sự việc này, Tiêu Hào và Giang Đinh ngồi với nhau hơn nửa giờ đồng hồ.
Anh đã biết về tình hình của Giang Yến Thanh rồi, Giang Yến Thanh đang học đại học năm thứ ba tại trường đại học Danh Nam.
Đã sáu năm không gặp, Tiêu Hào rất nhớ Giang Yến Thanh. Anh dự định đi gặp Giang Yến Thanh. Sau khi rời khỏi khu mộ, Tiêu Hào đã gọi điện thoại cho Liệt
Điểm trước.
Giao huyết ngọc cho Liệt Diễm có vẻ thích hợp hơn. “Không phải bảo tôi xử lí vương triều Ám Dạ sao?" Liệt Diễm nhận điện thoại của Tiêu Hào, nghe nói còn có nhiệm vụ khác nên rất khó chịu. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tiêu Hào nói: "Vương triều Ám Dạ có nhiều người giỏi như vậy, cậu sắp xếp thập tam thái bảo đi là được. “Điều tra một bảo vật của nhà họ Tần gọi là huyết ngọc" "Bảo vật này là một tấm bùa hộ mệnh, ngọc có sắc đỏ, và có một vài sức mạnh kì lạ màu đỏ. “Nhớ kĩ, nhất định không được đánh răn động cỏ.
Liệt Diễm nhận nhiệm vụ: “Được thôi, nghe nói việc của cậu bên đó đã xong xuôi rồi, khi nào thì cậu đến Kinh Đô? Chúng ta cùng nhau điều tra nhé. "Kiểm tra xong, tôi có việc khác cần
Tiêu nghe thấy giọng không kiên nhẫn của Liệt thì rất không hài lòng, dùng giọng điệu mệnh lệnh, Tiêu Hào nói: "Tôi tạm thời sẽ không đến trong thời gian này, khi nào đến tôi sẽ liên lạc với “Những việc tôi giao cho cậu, cậu nhất định phải làm tốt, đã nghe rõ chưa?"
Liệt dập máy.
Tên khốn, Tiêu Hào không nhịn nổi mà thốt lên câu chửi Tất nhiên, Tiêu Hào tin rằng, Liệt Diễm vẫn sẽ làm tốt những việc mà anh giao
Tiêu Hào lái xe đến đại học Danh Nam.
Đại học Danh Nam cũng là trường cũ của Tiêu Hào. Anh có một chút mong đợi đối với việc gặp Giang Yến
Hôm nay là thứ bảy, Giang Yến Thanh chắc hẳn sẽ được nghỉ.
Tiêu Hào số điện thoại của Giang Yến “Alo, anh là ai?" Giang Yến Thanh đang ở kí túc xá ăn hạt dưa thì nhận cuộc gọi của một người lạ, rất ngạc nhiên.
Tiêu Hào mim cười nói: xem tôi là ai?" “Bí Một giọng nói vô cùng phấn khích vang lên trong điện thoại: “Anh Bí Ngô, là anh sao? Anh đúng không?" Tiêu Hào không ngờ rằng sau sáu năm không gặp, chỉ một câu nói, Giang Yến Thanh nhận ra giọng nói của mình: gái Đậu Phụ, là anh đây
Giang Yến Thanh lúc này nóng lòng muốn đi tìm Tiểu Hào ngay lập tức: "Anh đang ở đâu? Em đi tìm anh, anh đang ở đâu vậy? Anh đang ở cùng Liễu Nguyệt Hân sao? “Không có, anh ở một Tiêu Hào nói: “Em ở trường đợi anh là
Giang Yến Thanh nói: “Em đợi anh."
Vừa cúp điện thoại, Tiêu Hào để điện thoại sang một bên, đột nhiên một chiếc xe phía trước húc vào anh.
Đối phương lập tức dừng xe lại
Tiêu Hào cũng dừng xe ngay lập tức
Tuy nhiên hai xe vẫn xảy ra va chạm Tiêu Hào lại xe của vợ.
Thật xui xẻo!
Kỹ năng lái xe của Tiêu Hào rất tốt, cho dù vừa nãy vừa lái xe vừa dùng điện thoại cũng chẳng có vấn đề gì.
Rõ ràng là đối phương vượt đèn đỏ nên mới xảy ra va chạm.
May mắn thay, vấn đề không lớn.
Tiêu Hào muốn xuống xe và tranh cãi với đối phương, nhưng bên kia tập tức lùi lại, định tháo chạy Dưới con mắt của một tay đua xe như tôi, anh nghĩ có thể chạy thoát sao? Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tiêu Hào trực tiếp vượt xe ra giữa đường, chắn ngang con đường hẹp
Đâm vào xe của vợ tôi mà còn muốn tháo chạy
Đối phương xuống xe, chạy tới quát: "Anh lái xe thế nào vậy? Còn không mau tránh đường, trên xe tôi đang chở bệnh nhân.
Bước xuống xe là một người phụ nữ nổi giận. Lại là một cô gái xinh đẹp.
Tiêu Hào hạ cửa sổ xe, cô gái xinh đẹp nhìn thấy Tiêu Hào xong thì giật mình: "Tiêu Hào?" “Âu Dương Chanh Kỳ
Người giàu nhất Danh Nam, cháu gái của Âu Dương Thịnh.
Lần trước, khi Tiểu Hào đến thăm nhà họ Lâm, anh đã nhìn thấy Âu Dương Thịnh dạy Long Quyền cho Âu Dương Chanh Kỳ.
Thật tình cờ, Tiêu Hào đã dạy cho cô gái không biết trời cao đất rộng này một bài học. “Cô gấp như vậy là muốn đi đâu? Cô đã đâm vào xe tôi rồi đấy."
Vẻ giận dữ trên mặt Âu Dương Chanh Kỳ từ lâu đã biến mất, cô ta nói: “Tiêu Hào, ông của tôi đang ở trên xe, đang ốm rất nặng, đã hôn mê rồi, đang cần đến nhà họ Lâm. "Vì đã gặp được anh, Tiêu Hào, anh có thể khám cho ông của tôi được không?" "Khám bệnh?" Tiêu Hào lạc đầu: "Tôi không biết khám, cô đâm vào xe tôi phải bồi thường cho tôi."
Âu Dương Chanh Kỳ nhếch miệng: “Tiêu Hào, anh đang nói cái gì vậy? Xe của anh tôi đã đâm trúng, tôi sẽ bồi thường cho anh, tôi sẽ mua cho anh một chiếc xe mới." “Xin anh hãy giúp tôi, hãy khám bệnh cho ông của tôi."
Tiêu Hào trực tiếp từ chối “không có hứng thú Âu Dương Chanh Kỳ vô cùng bất mãn. Quả ngông cuồng rồi.
Tuy nhiên cô ta nhớ rằng ông mình đã từng nói, Tiêu Hào là một người mạnh mẽ nhưng hay che giấu tâm tư trong lòng
Quả thực, Long Quyền lần trước của Tiêu Hào vô cùng uy lực, khiến cho Âu Dương Chanh Kỳ phải tròn xoe mắt và thán phục không ngớt.
Trong cuộc đối đầu giữa Tiêu Hào và các gia tộc lớn, Âu Dương Chanh Kỳ cũng đã thấy được sự lợi hại của Tiêu Hào.
Bây giờ gặp được người cứu nguy, Âu Dương Chanh Kỳ không dám nổi giận, cô nói: "Ông nội tôi hai mươi phút trước đột nhiên họ ra máu rồi hôn mê. Bác sĩ chủ trị của ông cũng hết cách, bệnh viện cũng vậy. “Tôi hi vọng anh có thể giúp đỡ, giúp xem bệnh giúp ông tôi.” Tiêu Hào vẫn không đồng ý: "Cô không phải muốn đến nhà họ Lâm sao? Đi tìm thần y Lâm đi." “Tôi thì quên đi.
Tiêu Hào nhớ rằng Âu Dương Thịnh thực sự không thể sống bao lâu nữa.
Tiêu Hào đúng là có cách chữa trị, tuy nhiên cách chữa trị đó quá khắc nghiệt, và anh phải sử dụng năng lượng rất lớn. Muốn Tiêu Hào tiêu tốn năng lượng, Âu Dương Thịnh quả thực không xứng.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net