Hai mắt Uông Mạc sáng lên nhìn Đỗ Bá Đặng: “Ý của ngài là gì?"
Đỗ Bá Đặng uống cạn ly rượu rồi nói: "Nếu như tôi và Đỗ Văn Sáng muốn giết người ở thành Đế Nam thì ai có thể ngăn cản được chứ? Trừ Tiêu Hào ra thì ở thành Đế Nam không ai có thể ngăn cản được bọn tôi. Muốn giết Tiêu Hào thì chúng ta có thể ra tay với người ở bên cạnh anh ta.
Thành Đế Nam này chỉ là một thành phố nhỏ, tu võ giả mạnh nhất chính là cường giả thiên tiên. Cường giả Huyền Thông ở thành Đế Nam tuyệt đối có thể vượt qua.
Đỗ Văn Sáng hiểu ra: "Từ tư liệu của Tiêu Hào có thể nhìn ra được anh ta là một người trong tình trọng nghĩa, nếu như chúng ta bắt được người mà anh ta quan tâm thì có thể dẫn dụ được anh ta vào bẫy, cách này quả thật không tồi
Uông Mạc cau mày, thủ đoạn này thật đáng khinh bị và vô sỉ, nhưng có điều chỉ cần giết được Tiêu Hào thì bất kể thủ đoạn như thế nào cũng được, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Uống Mạc cầm lấy tư liệu của Tiêu Hào, trong này có thông tin chi tiết của Tiêu Hào và những người bên cạnh anh. còn có những việc quan trọng lúc trước xảy ra ở thành Danh Nam, tất cả những tin tức có liên quan đến Tiêu Hào đều năm trong tập tư liệu này. Tất nhiên những tin tức này chỉ là những tin tức ở bên ngoài mà thôi, không ai có thể điều tra ra được thực lực thật sự của Tiêu Hào.
Uông Mạc lật xem tư liệu của Tiêu Hào rồi nói: “Người bên cạnh Tiêu Hào có vợ của anh ta, bố mẹ vợ, ngoài ra thì không còn ai khác nữa. Cách đây không lâu nhà họ Lương và nhà họ Châu ở thành Danh Nam phái người đi bắt vợ của Tiêu Hào, sau cùng liền xảy ra chuyện rồi, có thể nói rằng...nhưng người đối đầu với Tiêu Hào lúc trước đều đã bị anh ta giải quyết rồi."
Đỗ Bá Đặng không vui nói: “Đừng để cho chí khí của người khác diệt đi uy phòng của mình, lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại. Đừng đem những thế lực nhỏ, những môi phải nhỏ kia so sánh với nhà họ Đỗ ở Bình Châu chúng tôi. Đêm hôm nay chúng ta nhất định có thể giết được Tiêu Hào. Sau khi Tiêu Hào chết thì nhà họ Đỗ chúng tôi sẽ hoàn toàn lấn áp công ty của nhà họ Tiêu họ Âu Dương, đến lúc đó gia tộc giàu nhất Để Nam sẽ là ông
Uống Mạc gật đầu, lần này ông ta cùng với Tiêu Hào không chết không ngừng, chỉ cần giết được Tiểu Hào, áp chế được nhà họ Âu Dương liên quan đến vị trí gia tộc giàu nhất của Đế Nam. Chỉ cần Tiêu Hào chết đi nhà họ Âu Dương sẽ không còn Tiêu Hào chống lưng cho nữa, kết quả cuộc cạnh tranh ở trấn Thanh Hà thì ông ta có thể tìm người nhà họ Đỗ tiêu diệt. Uông Mạc muốn báo thù cho con trai của ông ta, còn muốn kiểm soát tất cả tài nguyên hương mại của thành Để Nam, ông ta muốn trở thành bá chủ thương mại cầu thành Đế Nam Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Uông Mạc nói: “Chỉ cần chúng ta bắt được vợ của Tiêu Hào hoặc bố mẹ vợ của anh ta là được. Vợ của anh ta đang ở cùng với anh ta trên sơn trang của nhà họ Cao, chúng ta khó mà ra tay được. Vậy chúng ta bắt bố mẹ vợ của anh ta đi
Ba người bí mật thương lượng với nhau rồi chọn mục tiêu để ra tay. Bố mẹ vợ của Tiêu Hào chỉ là người bình thường, cường giả Huyền Thông muốn đi bắt người bình thường dễ như trở bàn tay, không hề có bất kỳ khó khăn nào.
Qua mười hai giờ đêm, đêm khuya vắng lặng, hai người Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng xuất hiện gần nhà của Liễu Nguyệt Hàn. Đối với cường giả Huyền Thông mà nói tránh camera và thiết vị giám sát của một tiểu khu là một việc vô cùng dễ dàng. Vài phút sau hai người đã thuận lợi đi đến trước cửa nhà của Liễu Nguyệt Hân. Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan đang ngủ trong phòng, hoàn toàn không biết có người đang đến bắt bọn họ.
Tay phải của Đỗ Bá Đặng ấn vào khóa cửa, một luồng khí thổi vào bên trong, cạch một tiếng cánh cửa liền được mở ra. Hai người không bật đèn lặng lẽ bước vào bên trong quan sát xung quanh rồi đi về phía phòng ngủ.
Đỗ Bá Đặng cười lạnh nói: “Tiêu Hào, bắt được ba mẹ vợ của anh đến lúc đó để xem anh lấy gì để đấu với chúng tôi!”
Hai người đứng trước cửa phòng ngủ, vừa định mở cửa thì một bóng đen trong bóng tối vụt đến chặn trước mặt bọn họ. Bóng đen đó bận một bộ đồ đen che kín mặt chỉ để lộ ra đôi mắt sâu thẳm. “Tự tìm cái chết!" Giọng nói lạnh lùng của bóng đen vang lên, hai tay đánh về phía ngực của hai người kia. Hai người hoàn toàn không kịp phản ứng lại, thậm chí còn không có cơ hội ra tay thì lòng bàn tay của bóng đen đã ở trên ngực bọn họ, một tia ánh sáng đỏ xuyên qua hai người họ, hai người cực kỳ sợ hãi, một cảm giác vô cùng yếu ớt daagn lên trong lòng bọn họ, trước mắt hai người liên tối sám lại bất tỉnh nằm trên mat dat.
Đợi đến khi hai người tỉnh lại thì trước mắt truyền đến ánh sáng có chút chói mắt, ánh sáng xung quanh vô cùng rực rỡ, trên trần là một chiếc đèn chùm phong cách Châu Âu vô cùng có giá trị. Dần dần một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt họ, là Tiêu Hào. Hai người bị bóng đen kia bắt được lập tức liền phải người đến sơn trang của nhà họ Cao rồi đưa hai người kia đến trước mặt Tiêu Hào. Sau khi Tiêu Hào biết được mọi chuyện liền vô cùng kinh ngạc, lần trước sau khi xảy ra việc Liễu Nguyệt Hân bị bắt, Tiêu Hào đã cho Băng Sương sắp xếp người bảo vệ bên cạnh 24/24, người mà Băng Sương phải đi đều là những cường giả, bọn họ âm thầm bảo vệ Liễu Nguyệt Hân, Giang Yến Thanh và bố mẹ của Liễu Nguyệt Hân. Cường giả Huyền Thông ở trong mắt bọn họ chỉ cần một chiêu đã có thể giết được. Truyện88. net website cập nhật truyện nhanh nhất
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân ngồi trên sô pha, Tiêu Hào thản nhiên ngồi uống trà còn Liễu Nguyệt Hãn đang tức giận nhìn chằm chằm hai người kia. “Các người đến nhà tôi làm gì? Có phải muốn hãm hại bố mẹ tôi đúng không, nói mau!”.
Hai người ở dưới đất muốn bỏ dạy nhưng phát hiện ra toàn thân yếu ớt không còn sức để dùng lên. Bọn họ biết bị Tiêu Hào bắt được thì kế hoạch tối nay đã thất bại rồi! Hai người nhỏ lại lúc bị đánh ngất liền kinh hãi, bóng đen kia ngay cả mặt mũi bọn họ cũng chưa nhìn rõ liền bị đánh ngất rồi! Cả hai người đều không đỡ được một chiêu của bóng đen kia, điều càng khiến hai người họ kinh sợ hơn chính là bóng đen kia ra tay không hề phát ra tiếng động, người đó tuyệt đối không phải là Tiêu Hào.
Đỗ Bá Đặng ngồi trên đất, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh: “Tiêu Hào, đừng giết chúng tôi, chúng tôi chỉ là làm theo mệnh lệnh mà thôi."
Đỗ Văn Sáng cũng lên tiếng: “Tiêu Hào...nếu anh giết chúng tôi nhà họ Đỗ sẽ phản công. Thả chúng tôi ra, tôi có thể nói cho anh biết toàn bộ tin tức của nhà họ Đỗ
Tiêu Hào đặt tách trà trong tay xuống, anh không ngờ rằng hai người này lại tham sống sợ chết như vậy. Anh vẫn chưa nói sẽ giết bọn họ, bọ đã đau khổ cầu xin rồi, thậm chí còn muốn nói cho anh biết tin tức của nhà họ Đỗ
Tiêu Hào nói: "Ban ngày không giết các người, còn thủ các người ra, buổi tối các người lại muốn ra tay với bố mẹ tôi Thiếu chủ của nhà họ Đỗ các người hèn hạ bị ối bắt người mà tôi quan tâm để uy hiếp tôi, dùng thật là thường bắt chính là tác loạn. Không giết các người giữ lại có ích gì?
Đỗ Bá Đăng vội vàng nói: “Tiêu đại sư, lúc trước hai người chúng tôi đến giết anh là do gia chủ ra lệnh, bởi vì anh giết thiếu chủ nhà chúng tôi, chúng tôi không muốn trở thành kẻ thù của Tiêu đại sư. Việc tối nay là kế hoạch của gia chủ Uông, Tiêu đại sư, cầu xin anh tha cho chúng tôi.
Đỗ Văn Sáng nói: “Tiêu đại sư, hai người chúng tôi hôm nay không thủ không oán gì với anh, chúng tôi cũng không phải người cùng một hội với thiếu chủ, nhiệm vụ lần này là do nhà họ Đỗ phải chúng tôi đến chịu chết để diệt trừ dị nghị mà thôi." “Đủ rồi!” Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Đùng nói hươu nói vượn nữa, để được sống mà hai người các người đổ hết trách nhiệm, việc gì cũng giảm nói. Tôi có thể tha cho các người nhưng các người phải giúp tôi làm một việc "
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net