Tiêu Hào nói xong, Võ Thần rất cao hứng nắm lấy tay Tiêu Hào: “Mau truyền công pháp này cho tôi, tra tấn tôi quyết liệt vào, để gió bão đến mãnh liệt hơn đi.”
Tiêu Hào co giật khóe miệng, tinh thần người này có vấn đề chăng? Lẽ nào là người thích tự ngược? Nhìn đeo kính trông có vẻ nhẹ nhàng, sao lại thích thể loại này nhỉ?
Tiêu Hào muốn xác nhận chắc chắn một lần nữa: “Võ Thần, anh không tin phương pháp tu luyện mà tôi vừa mô tả dọa sợ, phải không?”
Cuộc đối thoại giữa Tiêu Hào và Võ Thần giống như những người bạn cũ, muốn nói gì thì nói không cần giấu giếm, thậm chí có lúc còn nói đùa.
Võ Thần cười: “Tiêu Hào mau đưa bí tịch cho tôi. Tôi thật sự cần phải tu luyện loại bí tịch này. Trước đây tôi từng tu luyện rất nhiều bí tích, tiếp xúc với nhiều phương pháp rất tàn nhẫn, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải loại phương pháp tu luyện như thế này. “Anh xem cuộc thi Đế vương toàn cầu mười năm một lần sắp bắt đầu, cho nên tôi nhất định phải có công công pháp lợi hại này. “Cuộc thi để vương toàn cầu lần này tôi phải nằm trong tốp mười, toàn bộ phải nhờ công pháp của anh rồi, mau đưa cho tôi đừng lải nhải nữa.”
Lúc này Tiêu Hào mới hiểu, hoá ra Võ Thần muốn có vị trí trong cuộc thi Đế vương toàn cầu, vì vậy anh ta phải học công pháp mạnh mẽ này của Tiêu Hào.
Trong cuộc thi Đế vương toàn cầu chỉ cần lọt tốp mười sẽ có một phần thưởng lớn.
Có điều Tiêu Hào chưa từng tham gia, vì Tiêu Hào mới trở thành Đế vương trong vài năm, đối với cuộc thi này anh cũng không có hứng thú.
Tiêu Hào không cần danh tiếng, chỉ cần làm tốt những chuyện trong tay là được. Vì vậy, Tiêu Hào sống trong điện Võ Thần. Hàng ngày dạy Võ Thần phương pháp tu luyện. Tiêu Hào dạy Võ Thần phương pháp tu luyện của bí tịch vẫn chưa đủ, phương pháp tu luyện này phải đích thân anh hướng dẫn từng bước.
Ví dụ, bước đầu tiên trong quá trình tu luyện là chấn thương ngoài da, phải tìm người đánh bản thân bị thương, vấn đề là luyện tập công pháp này không thể áp chế sức mạnh của bản thân cũng như không được phong ấn sức mạnh của chính mình.
Vì vậy trong trường hợp muốn dùng sức mạnh của Đế vương để đả thương anh ta, chỉ có cảnh giới Đế vương mới có thể làm được.
Thủ đô Võ Thần có ba Đế vương, có điều Võ Thần tu luyện loại công pháp này không muốn để hai Đế vương còn lại biết, vì vậy chỉ có thể giữ Tiêu Hào ở lại phụ luyện cho anh ta.
Tiêu Hào nghe Võ Thần muốn anh phụ luyện cho anh ta liền rất khó chịu, anh nói: “Tôi phải cứu vợ tôi, thời gian không còn nhiều, tôi còn chuyện khác phải làm. Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thế này đi, chờ tôi xong việc sẽ quay lại hướng dẫn cho anh.”
Nói là hướng dẫn, thực ra Tiêu Hào sẽ đánh Võ Thần bị thương hết lần này đến lần khác, đánh càng mạnh tay tu luyện càng nhanh.
Võ Thần nói: “Rốt cục là anh muốn làm gì? Nói đi tôi có thể giúp anh.
Nhắc đến mới nhớ, quả thực Tiêu Hào có một chuyện, Tiêu Hào nói: “Nhà họ Hạ ở thủ đô Võ Thần hình như mấy tháng trước đã bị tiêu diệt. Anh nói cho tôi biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì?”
Võ Thần có chút phiền muộn khi nghe nhắc đến chuyện này.
Anh ta bình tĩnh nhìn Tiêu Hào hỏi: “Anh hỏi tôi cái này làm gì? Anh cũng không phải là người của thủ đô Võ Thần, chuyện của nhà họ Hạ anh cũng đừng nên hỏi nhiều.”
Tiêu Hào nhận ra Võ Thần dường như có nỗi niềm khó nói, anh tự hỏi chẳng nhẽ chuyện này thực sự có liên quan đến hoàng tộc của thủ đô Võ Thần.
Tiêu Hào nói: “Không giấu gì anh, nhà họ Hạ bị tiêu diệt vẫn còn sót lại một cô gái nhỏ. Đây là em nuôi của tôi, tôi vốn không quan tâm đến chuyện của thủ đô Võ Thần, nhưng người nhà của cô ấy đều đã bị người khác giết chết. Anh nghĩ tôi có nên ra tay không?”
Võ Thần nghe xong chuyện này, lông mày ta nhíu
Anh ta nghiêm túc nhìn Tiêu Hào hỏi: “Anh thực sự lại. muốn điều tra chuyện này?”
Tiêu Hào gật đầu: “Cô ấy là người thân của tôi, hơn nữa tôi là một Đế vương nếu không điều tra chuyện này làm sao có thể ăn nói với em gái tôi được?”
Võ Thần do dự, anh ta đi lại trong phòng mấy phút rồi, bồn chồn cáu bẳn.
Tiêu Hào không làm phiền Võ Thần, bảy tám phút sau Võ Thần ngồi xuống ghế, anh ta nói: “Được rồi, nếu anh muốn điều tra thì tôi sẽ tra giúp anh. Nhưng anh phải nhớ, chuyện này giải quyết xong anh phải phụ luyện cho tôi ít nhất là một tháng được không?” “Được. Một lời đã định” Ủng hộ team *chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Tiêu Hào đồng ý: “Đừng nói là một tháng, chỉ cần tôi giải quyết xong mọi chuyện, tôi đến phụ luyện một năm cũng không thành vấn đề”
Sau khi hai người thỏa thuận xong, Tiêu Hào hỏi: "Giờ thì nói đi, nhà họ Hạ đã xảy ra chuyện gì?”
Võ Thần nặng nề thở dài: “Sau khi nhà họ Hạ bị tiêu diệt, thật ra rất nhiều người biết hung thủ là người của hoàng tộc, nhưng sau khi ra tay giết người mọi dấu vết đều bị xoá sạch, không có chứng cứ. “Không có chứng cứ, biết ai làm cũng có ích gì? Hơn nữa hung thủ là người của hoàng tộc có địa vị cao, ai dám bắt? Ai dám kết tội?” “Vì vậy mọi chuyện chỉ có thể cho qua như vậy, hơn nữa nếu thật sự định tội người này, sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm của hoàng tộc, đến lúc nó thể diện của tôi không không giữ được “Nói đến chuyện này tôi hận không thể tự tay giết chết tên khốn kiếp đó, nhưng tôi không thể làm vậy được.
Tiêu Hào không ngờ mọi chuyện lại phức tạp như vậy, chẳng trách vừa rồi Võ Thần lại lúng túng.
Tiêu Hào càng tò mò người làm khó Võ Thần, không dám kết tội roits cục là ai.
Mặc dù không có bằng chứng thì không thể kết tội. Nhưng nếu kẻ đó độc ác để tiện thì dù không có bằng chứng cũng có thể bắt lại trừng trị.
Tiêu Hào ngồi xuống bên cạnh Võ Thần: “Anh đừng làm khó bản thân, nói cho tôi kẻ đó là ai? Nếu anh không tiện ra mặt tôi giúp anh giết người này”
Võ Thần nói: “Tôi cũng có ý này, hiện tại tôi và cấp dưới của tôi đều không tiện ra mặt, nếu anh ra mặt thì việc này dễ giải quyết rồi.” “Tôi nói cho anh biết người này là Tam hoàng tử của hoàng tộc.
Nghe vậy, Tiêu Nam khỏe miệng giật giật nói: "Anh nói cái gì? Tam hoàng tử?"
Võ Thần nói: “Đúng vậy, vì vậy tôi mới nói việc này quá khó, tôi là tướng quân hộ quốc của thủ đô Võ Thần, tôi có thể gây rắc rối cho Tam hoàng tử không” “Sau khi nhà họ Hạ bị tiêu diệt, có rất nhiều thế lực đến xin lệnh, đòi lại công đạo cho nhà họ Hạ, nhưng tôi thực sự không có cách nào.” “Nếu có chút chứng cứ tôi còn có thể gây chút phiền phức cho Tam hoàng tử, đẳng nay chẳng có chút chứng cứ nào tôi cũng không thể đắc tội Võ để đúng không?”