Bác sĩ Hồ nghe được lời nói của thầy, ông ta hiểu rằng đứa bé trong bụng người phụ nữ đã được cứu sống.
Sắc mặt ông ta thoảng thay đổi, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc.
Mới ban nãy Hội trưởng Triệu đã tự mình kiểm tra, nói rằng hai đứa bé kia đã không thể cứu được nữa, vậy mà giờ cả hai đều còn sống.
Quả thật làm người khác kinh hãi.
Bác sĩ Hồ hoàn toàn không ngờ y thuật của Tiêu Hào lại cao siêu đến thế.
Nhưng thầy đã lên tiếng bảo ông ta quỳ xuống, cho dù không cam tâm tình nguyện thì ông cũng phải làm theo.
Bác sĩ Hồ nói: "Ngài Trương Hồng Long, tôi sai rồi. Tất cả mọi chuyện xảy ra lúc trước đều tại năng lực của tôi không bằng người."
Tiêu Hào nói một cách lạnh lùng: "Theo như thỏa thuận vừa rồi của chúng ta, ông phải phế bỏ hai cánh tay, hãy thực hiện ngay bây giờ đi."
Mọi người đều sửng sốt.
Hội trưởng nói: "Ngài Trương Hồng Long, hy vọng anh hãy nể mặt tôi lần này." "Chuyện lần này đúng là học trò của tôi sai. Xin anh hãy ban cho tôi một ân huệ, bỏ qua cho nó một lần." "Sau khi trở về, tôi sẽ nghiêm khắc dạy bảo lại học trò, để cho nó rút kinh nghiệm, tự mình sửa đổi.
Tiêu Hào nói: "Muốn tôi bỏ qua cho ông ta cũng được, mong ngài Hội trưởng đây giúp tôi một vài việc.
Vốn dĩ Tiêu Hào không muốn bỏ qua cho bác sĩ Hồ nhưng anh nghĩ, nơi này là địa bàn của hội Trung Thành, anh còn có rất nhiều chuyện cần Hội trưởng của bọn họ hỗ tro.
Hội trưởng Triệu nghe thấy Tiêu Hào sẵn lòng tha cho học trò của mình liền thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta nói cực kỳ khách khí: "Ngài Trương Hồng Long, anh cần tôi giúp việc gì xin cứ nói, chỉ cần tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ khiến cho anh hài lòng."
Tiêu Hào nói: "Ngài Hội trưởng, tôi muốn nói chuyện riêng với ông một chút."
Vì vậy, tất cả những người còn lại cùng nhau rời khỏi phòng. Hội trưởng Triệu khiển trách bác sĩ Hồ một hồi rồi bảo ông ta quay về tự kiểm điểm, suy nghĩ lại cho kỹ. Sau đó Hội trưởng đi cùng Tiêu Hào vào trong thư phòng, Tiêu Hào đóng chặt cửa lại. Hai người ngồi trên ghế sofa, anh nói: “Tôi có vài chuyện muốn nhờ Hội trưởng giúp một tay"
Hội trưởng nói: "Y thuật của anh thực sự cao siêu, chắc chắn còn hơn cả tôi, có thể kết thân với anh là vinh dự của tôi." "Anh lại khoan dung độ lượng bỏ qua cho học trò của tôi, tính ra tôi còn thiếu anh một ân huệ" "Hơn nữa, tôi và anh là đối tác kinh doanh với nhau, trước kia đã từng giao dịch qua lại nhiều lần. Anh là khách quý của hội Trung Thành chúng tôi, có chuyện gì xin cứ mở miệng" Tiêu Hào nói: "Việc thứ nhất, tôi muốn quý cô Thúy Yên, chính là thai phụ mà tôi đã cứu, được ở lại trong hội
Trung Thành, tránh xa gia đình và chồng của cô ấy” “Hội Trung Thành phải chăm sóc hai đứa con của cô ấy thật kĩ lưỡng, để cho chúng lớn lên khỏe mạnh." Hội trưởng cười nói: "Việc này chỉ là chuyện nhỏ, ngay sau khi trở về tôi sẽ sắp xếp cho cô Thúy Yên."
Tiêu Hào nói: "Việc thứ hai, tôi có vài người bạn lỡ đặc tội với người của môn phái Vạn Kiếm, hiện tại đang bị bọn họ đuổi giết." "Tôi muốn để cho những người bạn của mình chuyển vào ở trong hội Trung Thành, như vậy người của ông sẽ đảm bảo an toàn cho bọn họ."
Hội trưởng nghe vậy, cau mày hỏi lại: "Tôi có thể được biết bạn của ngài Trương là những ai không?" "Nói đến bạn của tôi, hai người họ là thầy trò thầy Viên Bình và Trần Yên Nhiên. Lúc trước bọn họ đắc tội với con trai của Tông chủ môn phái Vạn Kiếm, cậu chủ Dương"
Hội trưởng nghe vậy liền thất kinh.
Vụ việc này đã ầm ĩ mấy hôm nay, mối quan hệ giữa hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm càng ngày càng trở nên ác liệt cũng bởi vì nó. Nguồn gốc sự việc là do thầy Viên và Trần Yên Nhiên xúc phạm đến cậu chủ Dương.
Hội trưởng Triệu không ngờ rằng những người này lại là bạn của Trương Hồng Long.
Ông hỏi: "Ngài Trương Hồng Long, tại sao anh lại quen biết những người này?"
Hội trưởng nghe Tiêu Hào nói rằng anh quen với thầy Viên và Trần Yên Nhiên thì vô cùng bất ngờ, bởi Tiêu Hào là người từ bên ngoài thành phố đến.
Tiêu Hào bất đắc dĩ thở dài, cười một tiếng rồi nói: "Đàn ông ai mà chẳng thích phụ nữ đẹp. Còn gì khác ngoài việc tôi thích Trần Yên Nhiên chứ?" "Tình cảm của tôi đối với Trần Yên Nhiên là vừa gặp đã yêu. Khi đang ca hát ở quán karaoke, cô ấy bị cậu chủ Dương ức hiếp, hai người họ lên sân khấu quyết chiến với nhau, chính tôi đã cứu Trần Yên Nhiên đi." "Vì Trần Yên Nhiên muốn bảo đáp ân cứu mạng của tôi, hai người chúng tôi đã trở thành một cặp” "Bây giờ cô ấy và thầy xảy ra chuyện, tất nhiên chuyện này liên quan đến cả tôi. Vả lại, người phụ nữ của mình xảy ra chuyện, sao tôi có thể không quan tâm."
Hội trưởng nghe Tiêu Hào nói, có chút ngạc nhiên. Bởi lẽ ông ta biết, cậu chủ Dương anh tuấn, tiêu sái như vậy mà Trần Yên Nhiên còn không thích, sao có thể thích người đang ngồi trước mặt ông đây chứ?
Tuy vậy Hội trưởng cũng không hỏi nhiều, ông chỉ cần biết Tiêu Hào muốn cứu Trần Yên Nhiên là đủ.
Còn vì nguyên nhân gì thì không quan trọng.
Việc này khiến cho Hội trưởng Triệu có chút khó khăn bởi vì nó liên quan đến quá nhiều thứ khác. Cập nhật nhanh nhất trê*n tamlinh247.net
Ông ta chỉ là Hội trưởng chi nhánh, không phải là người của Tổng bộ.
Nếu như việc ông đưa thầy Viên và Trần Yên Nhiên tới đây khiến cho môn phái Vạn Kiếm không hài lòng, e rằng chuyện này sẽ càng tệ hơn.
Trước kia người của hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm đã đối chọi gay gắt.
Bây giờ chỉ cần có bất cứ chuyện gì châm lửa cho cái ngòi nổ này, chắc chắn hai bên sẽ đánh nhau.
Hội trưởng bèn nói: "Ngài Trương Hồng Long, vấn đề này rất quan trọng." "Kể cả chúng tôi muốn bảo vệ nhóm người thầy Viên, việc này tôi cũng không được tự mình quyết định. Tôi cần phải xin phép cấp trên, nếu người của Tổng bộ đồng ý thì nhất định tôi sẽ giúp đỡ. "Ngài Trương, nếu trên Tổng bộ không cho phép, tôi cũng không còn cách nào khác, mong anh thông cảm." Tiêu Hào hiểu việc này sẽ gây khó xử cho Hội trưởng
Triệu.
Anh không ép buộc, nói tiếp: "Tôi còn có việc thứ ba." "Tôi cần tìm hai loại dược liệu, hy vọng Hội trưởng có thể tìm giúp tôi."
Hội trưởng cười nói: "Tôi sợ rằng mình không thể giúp anh chuyện lúc nãy nhưng nếu cần dược liệu thì anh cứ việc nói! Hội Trung Thành chúng tôi có đủ tất cả các loại dược liệu.
Tiêu Hào nói: "Hai loại dược liệu tôi cần vô cùng quý hiếm và đắt đỏ. Tôi muốn cỏ Hồi Hồn Hoàng Kim và quả Huyết Long đỏ" Sau khi biết hai loại dược liệu Tiêu Hào muốn tìm, khỏe miệng Hội trưởng giật nhẹ một cái, "Ngài Trương Hồng Long, anh cần hai thứ này để làm gì?" "Cỏ Hồi Hồn Hoàng Kim có giá trị rất lớn, tiền nhiều cũng chưa mua được. Huyết Long đỏ thì ở thành Đêm Đen cũng chỉ có một quả, nhưng không ở trong hội Trung
Thành chúng tôi."
Tiêu Hào hỏi: "Vậy rốt cuộc hai loại dược liệu này ở nơi nào? Chỉ cần ngài Hội trưởng nói cho tôi rồi tôi tự đi tìm là được. Bất kể chúng có đắt đến đầu tôi cũng phải mua được."
Hội trưởng mỉm cười bất lực, sau đó thở dài một cái, nói: "Với hai loại dược liệu này, dù anh có rất nhiều tiền đi chăng nữa cũng không thể mua được." "Cỏ Hồi Hồn Hoàng Kim thuộc sự sở hữu của Tổng
Hội trưởng hội Trung Thành chúng tôi. Tổng Hội trưởng coi trọng nó như báu vật, anh có bỏ ra nhiều tiền hơn nữa thì ông ấy cũng không bán." "Còn quả Huyết Long đỏ mà anh tìm đang ở trong tay
Cốc chủ của Thiên Lôi Cốc" "Cũng đồng thời là thánh vật của Thiên Lôi Cốc, không có lý nào người của Thiên Lôi Cốc lại giao thánh vật ra, trừ khi anh giết Cốc chủ rồi chiếm đoạt nó. Tiêu Hào không ngờ rằng việc này sẽ phức tạp như vậy.