Quỷ Diện vẫn có chút lo lắng, chuyện này vô cùng trọng đại, liên quan tới huyết mạch Cửu Âm, liên quan tới tục mệnh của ông ta.
Nếu huyết mạch Cửu Âm không kích hoạt, không phát huy ra tiềm lực lớn nhất, cắn nuốt cũng không có tác dụng gì lắm. “Trùng vương, con có nghĩ tới huyết mạch Cửu Âm đáng sợ tới mức nào hay không? Nếu Liễu Nguyệt Hân tu luyện tới mức độ nhất định, con còn cơ hội khống chế người phụ nữ này hoàn toàn sao?”
Trùng vương tràn ngập tự tin cười nói: “Hai mươi mấy năm qua tôi vẫn luôn ở nhà họ Bạch, tôi cắn nuốt nhiều huyết mạch của nhà họ Bạch như vậy, Liễu Nguyệt Hân là huyết mạch của nhà họ Bạch cũng là huyết mạch của nhà họ Bạch diễn hóa ra. “Tôi ẩn nấp trong cơ thể người nhà họ Bạch, ngay cả Tiêu Hào cũng không phát hiện ra được, tôi đã hoàn toàn thích ứng với cơ thể và huyết mạch của người nhà họ Bạch, ẩn nấp trong cơ thể Liễu Nguyệt Hân, Tiêu Hào cũng không phát hiện ra được, bởi vì tôi đã hai thành một với huyết mạch của nhà họ Bạch!” “Chủ nhân yên tâm đi, đến lúc đó tôi nhất định sẽ thành công!”
Trùng vương lại đảm bảo với Quỷ Diện.
Sau khi suy nghĩ lợi hại, Quỷ Diện vẫn tôn trọng lựa chọn của trùng vương.
Quỷ Diện nói: “Được, ta cho con thời gian, nhưng con phải nhớ kỹ, không thể có bất cứ sai sót gì!” “Một khi kế hoạch của chúng ta xuất hiện sai sót, sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được!”
Đương nhiên là trùng vương biết, nếu như bị phát hiện chỉ có đường chết mà thôi. Lần này trùng vương không phải đối phó nhà họ Bạch, mà đối phó người bên cạnh Tiêu Hào.
Trùng vương đạt được một ít trí nhớ của Liễu Nguyệt Hân, nhưng đã biết người thân bạn bè bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, còn cả chuyện tu luyện ở linh trì.
Trùng vương nói: “Chủ nhân, nếu không còn chuyện gì khác, tôi rời đi trước đây” “Tôi không thể ra ngoài lâu lắm.
Hai người đã bàn xong chuyện này, Quỷ Diện gật đầu nói: “Nhất định phải bảo trọng!”
Trùng vương tạm biệt với Quỷ Diện rồi rời đi, ẩn nấp trong đêm đen mờ mịt.
Bên Tiêu Hào, du thuyền nhanh chóng lái trên mặt biển.
Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như ở trong khoang thuyền nghỉ ngơi, Tiêu Hào ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần.
Đỗ Thanh Như không quấy nhiễu Tiêu Hào, trên mặt cô ta tràn ngập hưng phấn, trong lòng ôm một cái hộp tinh xảo, trong hộp chứa bảo vật mấy chục triệu.
Hơn nửa tiếng sau, bất chợt du thuyền giống như đâm phải thứ gì đó, cả thân thuyền đột nhiên vấp một cái.
Ngay sau đó lại liên tục xóc nảy vài cái, thân thuyền mới ổn định lại.
Du thuyền dừng trên mặt biển, bốn người của Hồn
Điện đang kiểm tra xem có chuyện gì xảy ra.
Bốn người tới phòng điều khiển, phát hiện người điều khiển đã chết, thủy tinh trong khoang điều khiển bị một loại lực lượng đánh nát, người điều khiển chết ngay tại chỗ!
Động tĩnh vừa rồi quá lớn, không ai phát hiện ra người điều khiển bị giết. Bị giết dưới mí mắt của bốn cường giả Kim Đan.
Đúng lúc này, trong vùng nước hắc ám, có hai người đạp nước mà đi, khi tới gần du thuyền cách hơn mười mét, vươn người nhảy lên, đi tới đầu du thuyền.
Người tới là một nam một nữ, hai người đều mặc đồ đen tóc trắng xóa.
Diện mạo của hai người bình thường, vẻ mặt nghiêm túc, khí tức nội liễm.
Hai người đạp nước mà đến, trên giày không dính một chút nước đọng.
Bốn người của Hồn Điện vây hai người ở giữa. “Người tới là ai!” “Vậy mà dám làm loạn trên thuyền của Hồn Điện!” “Là các người giết người điều khiển của chúng tôi?”
Người đàn ông lạnh lùng nói: “Chúng tôi tới vì bảo vật, chúng tôi không muốn giết bất cứ người nào của Hồn Điện
Người phụ nữ nói: “Vừa rồi chúng tôi chỉ giết người điều khiển mà thôi, không xem như thương tổn hòa khí, bây giờ bốn người lập tức rời đi, nếu không thì chúng tôi không khách sáo nữa!”
Trong khoang thuyền Tiêu Hào nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Tiêu Hào từng tham gia buổi đấu giá như vậy, đã từng có nhiều người bán đấu giá được bảo vật quý, sau khi rời khỏi buổi đấu giá, đều bị một số người đuổi giết
Giết người đoạt bảo vật
Buổi đấu giá vốn bán đấu giá mấy thứ không sạch sẽ, chắc chắn sẽ đưa tới một số người cướp đoạt bảo vật.
Hơn nữa người tham gia bán đấu giá, có một số người xác định là ai bán đấu giá bảo vật, bọn họ có tai mắt ở hội trường, mục đích của bọn họ không phải vì mua bảo vật, mà tiếp cận người mua bảo vật.
Những người nửa đường cướp đoạt bảo vật này, chắc chắn quen người nào đó trong hội trường, người trong hội trường cung cấp vị trí của người mua cho bọn họ là được. “Không người nào dám ngạo mạn trước mặt người của Hồn Điện chúng tôi như vậy!” “Dám đánh chủ ý với khách hàng của chúng tôi, muốn chết!” ầm *Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Bốn người trực tiếp ra tay, xông về phía hai người.
Khí tức trên người người đàn ông và người phụ nữ vô cùng khủng bố và cường đại, chỉ trong nháy mắt bao phủ bốn người.
Trong tay người đàn ông là lực lượng màu vàng kim, trong tay người phụ nữ là lực lượng thuộc tỉnh thủy màu lam, hai người ra tay điên cuồng so chiều với bốn người.
Năng lượng khủng bố nổ mạnh trên du thuyền Rầm rầm rầm
Phía trên du thuyền bị nổ chia năm xẻ bảy, hơn mười chiêu đi, thân tàu chịu lực phá hoại rất lớn. qua
Trong khoang thuyền, Đỗ Thanh Như vô cùng lo lắng, cô ta nhìn chiến đấu ở bên ngoài, nói: "Tiêu đại sư, làm sao bây giờ? Bốn người của Hồn Điện không phải là đối thủ của hai người kia. “Đáng tiếc chính là, bọn họ đang đánh giả.
Đỗ Thanh Như cảm thấy khó hiểu nhìn Tiêu Hào, khó hiểu hỏi: "Đánh giả sao?”
Tiêu Hào giải thích: “Bởi vì những người này là người một nhà, đang diễn trò, lát nữa cô sẽ hiểu rõ ngay thôi.”
Sau khi Tiêu Hào nói xong thì lấy một cái cúc áo nho nhỏ trong túi tùy thân ra, thực ra là công cụ thực thi pháp luật, anh dán ở trên cúc áo trước ngực mình.
Sau khi chuẩn bị xong, Tiêu Hào đi từ trong khoang thuyền ra.
Tiêu Hào nhìn sáu người đang chiến đấu, kêu to: “Cầu xin các người đừng diễn nữa có được không? Đánh nhau thì phải chuyên nghiệp một chút biết không? “Có phải lát nữa bốn người của Hồn Điện sẽ bị đánhbay ra ngoài, rơi vào trong biển, sau đó hai người kia đi tới giết chúng tôi đúng không?” “Lại sau đó cướp bảo vật của chúng tôi, đến lúc đó cấp trên của Hồn Điện điều tra tới, có lẽ trên thuyền có camera theo dõi, quay được mọi chuyện, bốn người đã cố gắng hết sức rồi.” “Chúng tôi bị giết, bảo vật bị cướp đi, người của Hồn Điện sẽ không phạt các người thật nặng. “Các người nói một chút xem, tôi nói có đúng không?”
Khi sáu người mới ra tay, Tiêu Hào đã nhìn ra được mọi chuyện, tuy bọn họ đánh rất ra sức, nhưng với cảnh giới của Tiêu Hào, đã nhìn ra được bọn họ đánh giả trước tiên.
Chắc chắn là bốn người này bán đứng Tiêu Hào, để lộ tin tức cho hai cường giả này, bọn họ muốn giết người diệt khẩu, cướp đoạt bảo vật
Sáu người nghe lời Tiêu Hào nói, toàn bộ dừng tay.
Bọn họ thực sự không ngờ tới, biểu diễn ra sức như thế, chân thật như thế, lại bị người ta nhìn thấu