Phó hội trưởng không ngờ Dương Nam Kiên lại lợi hại như vậy, chỉ cần một chiêu đã hạ được hơn ba mươi người của Hội Trung Thành.
Trước mặt bao nhiêu khách khứa, khiêu khích uy nghiêm của Hội Trung Thành, dẫm đạp họ ở dưới chân.
Đánh nhau trong linh đường vốn dĩ đã là điều tối kỵ, còn công khai thách thức và làm bẽ mặt Hội Trung Thành.
Loại sỉ nhục này các cường giả của Hội Trung Thành không chấp nhận được.
Phó hội trưởng tức giận: “Tất cả Hội Trung Thành nghe lệnh, đuổi tên điên này ra ngoài.
Mọi người có thể thấy rằng thanh kiếm khổng lồ trên tay Dương Nam Kiên đã tăng sức mạnh của ông ta lên nhiều lần. Dương Nam Kiên kiêu ngạo vì có vũ khí tốt trong tay, mới dám một mình khiêu chiến hơn ba mươi người của Hội Trung Thành.
Ba mươi người này cũng không phải là hổ giấy, họ đều là những cường giả hàng đầu của Hội Trung Thành.
Họ lần lượt rút vũ khí ra, tất cả vũ khí đều phát ra tiếng nổ rất mạnh. Khoảng bảy tám người đã uống đan dược để tăng sức mạnh. Ba mươi người lại một lần nữa bao vây Dương Nam Kiên.
Lần này dù khí tức của Dương Nam Kiên có mạnh đến đầu cũng không thể chống lại hơn ba mươi người, dù sao thì đây cũng là địa bàn của Hội Trung Thành. Sau khi Tổng hội trưởng chết, rất nhiều cường giả đã trở về để tham dự lễ tang của Tổng hội trưởng. Dù Dương
Nam Kiên có mạnh cũng không thể chống lại nhiều cường giả như vậy.
Nhưng Dương Nam Kiên vẫn không rút lui.
Lúc này có khoảng mấy chục người xông vào đại sảnh, mặc quần áo của võ sĩ, mỗi người đều có một thanh kiếm dài trên eo, tất cả đều là cường giả của môn phái Vạn Kiếm.
Mấy chục người này cùng liên thủ áp chế khí tức của hơn ba mươi người Hội Trung Thành.
Đột nhiên khí tức hai bên đối đầu trong không khí vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Phó hội trưởng hét lớn: “Dương Nam Kiên đây là lời cảnh cáo cuối cùng cho ông. Nếu ông không rút lui, Hội Trung Thành chúng tôi sẽ chính thức khai chiến với môn phái Vạn Kiếm
Môn chủ môn phái Vạn Kiếm đã tới cửa, vừa rồi có một màn thị uy. Bây giờ lại thêm mấy chục cường giả hung hằng sát khí đằng đẳng. Ai cũng không thể chịu đựng được. Vì vậy Phó hội trưởng đã ra lệnh, và đây cũng là lời cảnh cáo cuối cùng.
Dương Nam Kiên cầm chắc cây kiếm trong tay dường như muốn động thủ "Hôm nay tôi đến đây không phải để gây chuyện. Tôi chỉ muốn điều tra về cái chết của Lão yêu bà. Nếu các người để tôi điều tra tôi sẽ không làm loạn ở đây. Nếu các người không để cho tôi điều tra, vậy thì hôm nay tôi sẽ khiến cho Hội Trung Thành trời long đất lở.
Đúng lúc này, từ cửa đại sảnh truyền đến một giọng nói: “Đúng là mạnh miệng. Xương thịt của Tổng hội trưởng còn chưa lạnh mà lại dám làm loạn ở lĩnh đường, đúng là ngông cuồng ngạo mạn. Mọi người nhìn về hướng cửa, một người đàn ông trung niên mặt mày sáng sủa đang sải bước đi về phía đại sảnh.
Theo sau người đàn ông trung niên có bốn cường giả, trên ngực mỗi cường giả đều thêu chữ Thiên Lôi Cốc.
Người vừa đến chính là Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc. Vốn dĩ Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc định đợi vài ngày mới đến thành phố Thiên Huyền.
Thực lực của cổ chủ đã hồi phục, không cần ở lại núi Thiên Lôi nữa, sau này có thể ở lại Thiên Lôi Cốc ở thành phố Thiên Huyền. Nhưng Cốc Chủ đột ngột nhận được tin Tổng hội trưởng của Hội Trung Thành đã chết. Với tư cách là Cốc Chủ của Thiên Lôi Cốc, ông phải đích thân đến chịu tang. Không ngờ Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc vừa đến nơi liên nghe được người của môn phái Vạn Kiến đang làm loạn, còn dẫn theo rất nhiều người đến khiêu chiến với Hội Trung Thành.
Nếu là trước đây Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc tuyệt đối sẽ không để tâm chuyện này, nhưng tình hình bây giờ đã khác.
Tiêu Hào là người của Hội Trung Thành, mà anh đã giúp Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc giải quyết nhiều việc, đồng thời chữa lành vết thương cho ông ta. Vì vậy Cốc Chủ đã từng hứa, nếu Hội Trung Thành xảy ra chuyện Thiên Lôi
Cốc sẽ đứng về phía Hội Trung Thành. Vì vậy Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc vừa xuất hiện đã trực tiếp đối đầu với Môn chủ môn phái Vạn Kiếm.
Những người xung quanh nhìn thấy Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc tràn đầy năng lượng và linh khí mạnh mẽ, đều cảm thấy rất kỳ lạ “Năm ngoái tôi gặp Cốc Chủ ông ấy vẫn còn là một ông già tóc bạc, hơi thở yếu ớt, hình như có bệnh đó chữa trị quanh năm không khỏi. “Đúng vậy, tôi cũng từng gặp Cốc Chủ, chắc chắn không phải là bộ dạng này, vị Cốc Chủ trước mắt này dường như đã biến thành một người khác. “Tôi nghe nói Cốc Chủ có vết thương trên người, quanh năm chữa trị không lành, cho nên không sống ở Thiên Lôi Cốc ở thành phố Thiên Huyền, mấy năm gần đây luôn sống ở núi Thiên Lôi để dưỡng thương" “Xem ra vết thương của Cốc Chủ đã khỏi, khí tức của Cốc Chủ trước mặt này rất mạnh mẽ, xem ra đã hồi phục được cảnh giới của năm đó.”
Tất cả mọi người đều đang bàn luận về Cốc Chủ Với tư cách là chủ nhà, Phó hội trưởng lập tức dẫn lãnh đạo cấp cao của Hội Trung Thành đến chào hỏi.
Phó hội trưởng kính cẩn: “Hóa ra là Cốc Chủ tới, đã lâu không gặp. Nhìn Cốc Chủ rất có khí lực, có vẻ như cảnh giới tu vi còn lợi hại hơn trước đây
Cốc chủ không có ấn tượng tốt với Phó hội trưởng, ông chỉ gật đầu một cái coi như đáp lại.
Dương Nam Kiên thấy thế liền cười. “Thật không ngờ Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc cũng đến rồi. Vừa hay, mọi người có thể cùng ngồi xuống điều tra rõ cái chết của Lão yêu bà
Cốc chủ nói: “Có chuyện gì thì để sau hằng nói, bây giờ tôi phải thắp hương cho bạn cũ
Sau khi Cốc Chủ dâng hương xong, ông ta phớt lờ những người khác, đi qua đám đông đến trước mặt Tiêu Hào. Cốc chủ cũng vừa mới phát hiện ra Tiêu Hào. Đối với Cốc Chủ mà nói, Tiêu Hào là người lợi hại nhất Hội Trung Thành, bởi vì ông ta đã biết Tiêu Hào là cảnh giới Đế vương. “Trương Hồng Long" Nhớ đọc truyện* trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Cốc chủ tới trước mặt Tiêu Hào và chào anh với vẻ mặt tôn trọng.
Trên thực tế Tiêu Hào vẫn luôn đứng ở phía sau theo dõi tình hình và diễn biến mọ chuyện, anh không muốn ra mặt sớm như vậy.
Rất nhiều người có mặt ở đây đều thấy kì lạ, người của
Hội Trung Thành đều biết Tiêu Hào, bởi vì trước đó Tiêu
Hào đã tham gia cuộc thi luyện thuốc, biểu hiện rất xuất sắc.
Nhưng vẫn có một số người không biết Tiêu Hào là ai. Thấy Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc chủ động chào hỏi Tiêu Hào, còn hành lễ giống như vãn bối gặp mặt trưởng bối, điều này rất kỳ lạ.
Mọi người đang đoán, người đàn ông trung niên khiêm tốn này là ai?
Tiêu Hào và Cốc Chủ cùng đi lên phía trước, Long Đình và Phó hội trưởng nhìn thấy sắc mặt Tiêu hào rất khó coi. Nhưng hai người họ không hỏi nhiều, trước mắt phải giải quyết chuyện với môn phái Vạn Kiếm.
Dương Nam Kiên nhìn Cốc Chủ: “Xem ra thực lực của ông đã được khôi phục.
Cốc chủ nói: “Đúng vậy, tất cả sức mạnh của tôi đã được khôi phục, hồi phục tới cảnh giới Dương Thần. “Môn chủ, nếu ông muốn đánh nhau, chúng ta có thể đánh một trận, ra bên ngoài từ từ đánh ba trăm hiệp. “Chỗ này là lĩnh đường của Hội Trung Thành, đừng làm loạn ở đây đối với ai cũng đều không tốt.
Dương Nam Kiên nói: “Tôi đã nói rồi, không phải tôi đang kiếm chuyện, tôi chỉ muốn điều tra cái chết của Lão yêu bà. Bởi vì tôi nghi ngờ Lão yêu bà bị người của Hội Trung Thành hại chết, chuyện này nhất định phải được tra rõ." “Nếu Phó hội trưởng không để tôi điều tra, tôi nhất định sẽ ra tay. Tôi sẽ không để mặt mũi cho Hội Trung Thành, tôi hy vọng cổ chủ sẽ không tham dự vào chuyện này.
Trong lòng Tiêu Hào vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, Dương Nam Kiên thật sự muốn điều tra cái chết của Tổng hội trưởng hay ông ta có mục đích khác?
Cốc chủ hỏi: “Môn chủ, ông nói Tổng hội trưởng bị người của Hội Trung Thành hại chết, vậy ông có bằng chứng không? Nếu không có bằng chứng thì không được nói bừa, với thân phận của ông thì phải có trách nhiệm với lời nói của mình.”
Phó hội trưởng nói: “Môn chủ vu oan giáng họa, gây sức ép cho Hội Trung Thành, đúng là lòng dạ khó lường. Nếu Cốc Chủ đã đến xin hãy làm chủ cho chúng tôi.
Dương Nam Kiên liếc Phó Hội trưởng, khinh thường cười lạnh. “Mặc dù tôi và Lão yêu bà là kẻ thù, nhưng tôi tôn trọng bà ta. Bây giờ bà ta chết rồi, tôi phải giúp bà ta điều tra rõ nguyên nhân cái chết, nhưng người của Hội Trung Thành lại ngăn cản hết lần này đến lần khác." “Phó hội trưởng, ông nói xem Tổng hội trưởng có phải có ông giết hay không?” Sắc mặt Phó hội trưởng hơi biến sắc. trong lòng ông ta đang nổi sóng vì có một số lời không được tuỳ tiện nói ra.
Mà Dương Nam Kiên là Môn chủ môn phái Vạn Kiếm lại đột nhiên nói ra câu này chẳng lẽ ông ta biết gì đó.