Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Ở trong rừng cây cách đó không xa, có một chiếc xe Audi màu đen, là chiếc xe của ba người bị giết chết kia.

Tiêu Hào lái xe, hai người phụ nữ và Bạch Khả Như ngồi ở ghế sau.

Xe quay đầu rời đi.

Nơi này rất hẻo lánh, người của nhà họ Bạch biết gặp chuyện không may xong, tất nhiên sẽ phải người tới xử lý.

Tiêu Hào gọi điện thoại cho Bạch Ái Linh.

“Tới tham gia tiệc sinh nhật của cô thực sự không dễ dàng.

“Người cô phải tới đón tôi, người này, vậy mà muốn giết tôi.”

Bạch Ái Linh kinh ngạc nói: “Tiêu đại sư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiêu Hào nói chuyện xảy ra ở nơi này ra.

“Anh nói cái gì? Bạch Khả Như con gái của Bạch Đình Quốc sao?” Bạch Ái Linh nghe thấy thế, kinh hãi.

Bạch Ái Linh biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, nói: “Tiêu đại sư, thực sự rất xin lỗi.”

“Hôm nay là sinh nhật của tôi, bây giờ tôi có chút bận rộn không đi được, tôi bảo ông bảy tự mình tới đón anh.”

Tiêu Hào nói: “Không cần, cô nói cho tôi biết địa chỉ, tôi sẽ đi thẳng qua đó."

Bạch Ái Linh nghĩ một lát, nói: “Ông bảy nói muốn gặp mặt Bạch Khả Như, làm phiền anh tới chỗ ông bảy ở trước, tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh.”

“Sau đó anh và ông bảy cùng tới bữa tiệc là được.

Sau khi cúp điện thoại, Bạch Ái Linh gửi vị trí cho Tiêu Hào, Tiêu Hào nhấn mạnh chân ga, xe lao nhanh về trước.

Lúc này Bạch Ái Linh đang ở trong phòng trang điểm ăn mặc, còn ba tiếng nữa bữa tiệc mới bắt đầu.

Bữa tiệc lần này vốn chỉ là bữa tiệc nhỏ mà thôi, Bạch Ái Linh chỉ muốn mời một số người thân bạn bè tới chơi.

Nhưng mà gia chủ có lệnh, bữa tiệc lần này phải làm to, mời rất nhiều người trong gia tộc nổi tiếng, còn tìm lang quân như ý cho Bạch Ái Linh!

Bạch Ái Linh từ chối, nhưng mà mệnh lệnh của gia chủ cô ta không thể từ chối.

Cô ta tắt cuộc gọi với Tiêu Hào xong, thì biết là gia chủ phải người giết Tiêu Hào. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Bạch Ái Linh chạy ra khỏi phòng trang điểm, đi tới phòng không có ai, gọi điện cho gia chủ nhà họ Bạch.

“Ông tám!” Bạch Ái Linh nói: “Có phải ông phải người giết Bạch Khả Như? Giết Tiêu Hào hay không?”

“Đúng vậy. Trong điện thoại truyền ra giọng nói lạnh lùng: “Sao cô biết chuyện này?”

Bạch Ái Linh chiếm được đáp án xong, vô cùng tức giận: “Ông tám, vì sao ông phải làm như vậy?”

“Bạch Khả Như chỉ là một đứa bé, đứa bé năm tuổi mà thôi? Một đứa bé năm tuổi, có thể uy hiếp được ông sao?”

Trước đây cho Bạch Ái Linh chục nghìn lá gan, cô ta cũng không dám nói như vậy với gia chủ.

Nhưng cô ta lo lắng cho Tiêu Hào, cũng lo lắng cho đứa bé năm tuổi. Cho dù thế nào, đứa bé kia là huyết mạch của nhà họ Bạch.

“Làm càn!” Gia chủ Bạch giận dữ: “Chuyện tôi làm cần cô dạy sao?”

“Nói cho tôi biết, có phải Bạch Khả Như không chết, có phải tên Tiêu Hào kia gọi điện thoại cho cô hay không?”

Gia chủ Bạch đã đoán được, Bạch Ái Linh không có khả năng biết được chuyện này, cô ta lại biết, không phải có người để lộ bí mật, mà là đã xảy ra chuyện.

Bạch Ái Linh hít sâu một hơi: “Ông tám, cháu không cho phép ông giết Tiêu Hào, không cho phép ông giết Bạch Khả Như.”

Gia chủ Bạch lạnh lùng nói: “Vi phạm mệnh lệnh của tôi, hẳn là cô biết kết cục của cô.”

“Chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, những lời tôi vừa mới nói, tôi coi như cô chưa từng nói.”

“Nếu tái phạm, sẽ không dễ dãi như vậy nữa đâu!”

Gia chủ Bạch cúp điện thoại.

Bạch Ái Linh vô cùng tức giận, nắm lấy đồ trang điểm ở trên mặt bàn, ném mạnh lên trên mặt đất.

Đồ trang điểm rơi xuống đất vỡ nát. Bạch Ái Linh khiến mình bình tĩnh trở lại, trong lòng cô ta vẫn còn sợ hãi.

Cô ta biết, gia chủ muốn giết Tiêu Hào, lần này không thành công, lần sau vẫn còn giết.

“Không được, tuyệt đối không thể để Tiêu Hào tới tham gia bữa tiệc!”

“Bảo Tiêu Hào rời khỏi nơi này, cách càng xa càng tốt!”

“Ông bảy muốn gặp Bạch Khả Như, có thể bảo ông bảy sau này đi tìm Tiêu Hào, hôm nay tuyệt đối không được.”

Bạch Ái Linh nghĩ một lát, lập tức gọi điện cho Tiêu Hào.

“Tiêu đại sư, anh dẫn Bạch Khả Như lập tức rời khỏi Bình Châu đi.”

“Hả?” Tiêu Hào hỏi: “Vì sao phải rời đi? Xảy ra chuyện gì thế?”

Bạch Ái Linh sốt ruột nói: “Nhà họ Bạch muốn giết anh, một lần không thành công, còn có lần thứ hai”

“Tiêu đại sư, anh nhanh rời đi đi, đừng tới chỗ ông bảy nữa.”

“Nếu không thì, có nguy hiểm.”

Giọng nói của Tiêu Hào bình tĩnh: “Cảm ơn cô đã quan tâm tôi và Bạch Khả Như.”

“Tôi sẽ không rời đi, lần này tôi tới đây, chính là vì đòi lại lẽ phải cho Bạch Khả Như.”

"Hôm nay tôi có rất nhiều chuyện phải làm.”

Bạch Ái Linh nghe thấy Tiêu Hào không rời đi, vô cùng sốt ruột: “Anh Tiêu, gia chủ của chúng tôi là ông tám của tôi, ông tám làm việc luôn tàn nhẫn, bây giờ anh rất nguy hiểm!”

“Anh Tiêu, anh nhanh rời khỏi đây

đi, là tôi mời anh tới tham dự tiệc sinh nhật của tôi, nếu anh xảy ra chuyện gì, đời này tôi sẽ không tha thứ cho mình.”

Xưng hô của Bạch Ái Linh đối với Tiêu Hào đã thay đổi, từ Tiêu đại sư biến thành anh Tiêu.

Trong giọng nói của cô ta cũng tràn ngập lo lắng. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Tất nhiên là Liễu Nguyệt Hân và Âu Dương Chanh Kỳ cũng nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người.

Không gian trong xe nhỏ hẹp, cho dù không mở loa ngoài, người bên cạnh vẫn có thể nghe thấy.

Tiêu Hào biết Bạch Ái Linh lo lắng cho mình, nói: “Cô không cần lo lắng cho tôi, chuyện này tôi sẽ xử lý tốt, không ai có thể giết tôi.”

“Nếu tôi đồng ý tới tham gia tiệc sinh nhật của cô, tôi nhất định sẽ tham gia.”

Bạch Ái Linh nghe Tiêu Hào nói như vậy, càng ngày càng sốt ruột.

“Nếu như anh tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi, ở hiện trường đều là cường giả, ông tám muốn giết anh thì càng thêm dễ dàng.

“Anh Tiêu, tôi cầu xin anh, anh rời đi được không?”

“Anh Tiêu... Anh không thể có việc... Tiêu Hào đã quyết định: “Tin tưởng tôi, thực lực của tôi có thể giải quyết mọi chuyện, đến lúc đó tôi sẽ đi cùng ông bảy của cô.”

Bên kia điện thoại cảm xúc thoáng ổn định hơn: “Anh Tiêu, thực lực của anh thực sự có thể giải quyết mọi chuyện sao? Anh đừng gạt tôi.”

Tiêu Hào cười nói: “Tôi từng lừa gạt cô khi nào? Lúc trước ở hang động Huyền Âm, thực lực của tôi cô cũng thấy rồi đấy, cô yên tâm đi, tôi sẽ không làm chuyện không nắm chắc.”

“Gia chủ nhà các cô phải bao nhiêu người tới, tôi đều không sợ, không cần lo lắng”

Tiêu Hào luôn chắc chắn mãi, cảm xúc của Bạch Ái Linh mới ổn định lại.

Cúp điện thoại xong, Liễu Nguyệt Hân liếc mắt nhìn Tiêu Hào một cái: “Anh Tiêu, gọi nhiệt tình như vậy, lo lắng cho anh như vậy!”

“Anh nói một chút xem, hai người cùng đến hang động Huyền Âm, rốt cuộc đã làm gì rồi hả?”

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK