Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, hai người mau trở về đi, nếu gặp phải người của đội tuần tra thật thì sẽ rắc rồi đấy.

Nói xong, người đàn ông và phụ nữ rời đi, Thanh Nhã liền vội vàng hai người họ lại. Cô ấy nói: "Anh trai chị gái này, tôi biết anh định làm gì đấy, anh định rời khỏi chỗ này? Đi ra thế giới bên ngoài à?” “Tôi nghe nói thế giới bên ngoài chơi rất vui, không thì hai người dẫn bọn tôi đi cùng đi.” "Được chứ?”

Người phụ nữ lên tiếng: "Cô gái nhỏ này, đừng ở đây làm phiền chúng tôi nữa, có được không? Chúng tôi phải ra ngoài làm việc đàng hoàng, mau chóng trở về đi.

Thanh Nhã không rời đi, lại nói: “Tôi biết có rất nhiều người buôn lậu hàng hóa trên con đường này, nhỉ?” “Các người đi từ đây ra ngoài, là muốn gặp ai? Cùng người khác làm ăn à!”

Khi nghe thấy Thanh Nhã nói vậy, nét mặt của người đàn ông và phụ nữ kia thay đổi.

Người đàn ông nói: “Chúng tôi không cần phải báo cáo cho cô những việc chúng tôi định làm. Đừng làm phiền chúng tôi nữa, nếu không hai người bọn tôi không khách khí nữa đầu.

Thanh Nhã cũng tức giận nói: “Được thôi, được thôi, tôi không làm phiền anh nữa, bây giờ tôi đi luôn đây, anh cẩn thận hơn là được.

Sau đó, Thanh Nhã tách khỏi hai người họ, rồi kéo tay Tiêu Hào đi xa.

Vừa đi, Tiêu Hào vừa hỏi: “Thanh Nhã, cô định làm gì thế? Hai người họ không làm khó chúng ta, sao cô lại muốn chọc phá họ?”

Thanh Nhã nói: “Tôi cảm thấy hai người này nhìn rất quen. Liệu họ có phải là người được Yêu tộc phải đến để buôn bán với Tam hoàng tử không?”

Tiêu Hào hỏi: “Những người làm giao dịch với Tam hoàng tử đều đi theo con đường này à?”

Thanh Nhã gật đầu, đáp: "Đúng thế. Chúng tôi đi theo

Tam hoàng tử, nên trước kia đã tìm ra con đường này” “Bởi vì tuyến đường này vô cùng an toàn, hầu như không có đội tuần tra nào đi qua đây cả.

Tiêu Hào nói: “Nếu vậy thì chúng ta đi theo hai người kia xem sao.

Tới tận bây giờ, người của đại đội trưởng Hoàng thành vẫn chưa điều tra ra được ai là người của Tam hoàng tử đi làm giao dịch với Yêu tộc.

Có thể nói là không biết gì về Yêu tộc cả, vì thế cần phải điều tra từng bước một. Tiêu Hào muốn thương lượng và hợp tác với người của Yêu tộc, cũng nên biết mình hợp tác với ai.

Đương nhiên là Yêu tộc sẽ không cho phép người của bọn họ giao dịch với con người.

Nếu họ phát hiện được sẽ gây ra nhiều rắc rối.

Thanh Nhã nói: “Không, người của Yêu tộc có thể giao tiếp được với cỏ cây chung quanh đây “Ví dụ thế này, nếu hai người chúng ta đang ở đây, người của Yêu tộc có thể ngay lập tức tìm thấy chúng ta nếu chúng ta đi theo bọn họ. Họ sẽ nhanh chóng phát hiện có người đang theo dõi mình. “Thế nên, hành động trong Di Thất của Yêu tộc rất phiền phức. Đây cũng là lý do vì sao chúng tôi không điều tra được Yêu tộc”

Tiêu Hào cũng biết được rằng, Yêu tộc thuộc vào chủng tộc có thể tương tác với động vật và thực vật. Thông qua thực hiện một số cách giao tiếp đơn giản, bạn cũng có thể giao tiếp với một vài loài bọ nhỏ.

Tiêu Hào nói: “Chuyện này không ảnh hưởng đến tôi, đừng lo, cứ đi theo tôi, hai người họ sẽ không thể phát hiện ra đâu.”

Sau đó, Tiêu Hào phất bàn tay phải, một nguồn năng lượng vô hình bao trùm hai người họ. Nguồn lực này có thể cách ly hai người với mọi thứ bên ngoài.

Cứ thế, Tiêu Hào và Thanh Nhã lặng lẽ đi phía sau. Thanh Nhã ngạc nhiên: “Đại nhân Trương Lỗi, sức mạnh của anh thật lạ, đây là loại sức mạnh gì thế?” “Thật ra loại sức mạnh này không thần kỳ thế đầu. Có thể tu luyện được khi đạt đến một cảnh giới nhất định. Tiêu Hào kéo tay Thanh Nhã, chạy nhanh như bay: “Nếu cô muốn tìm hiểu, sắp tới tôi sẽ dạy cho cô.

Hơn mười phút sau, người đàn ông và người phụ nữ dừng chân dưới một gốc cây khổng lồ.

Cây cao bảy mươi, tám mươi mét, hai ba người ôm không xuể.

Trên ngọn cây đại thụ có rất nhiều thứ không lộ ra bên ngoài. Người đàn ông sử dụng một sức mạnh thần bí nào đó tác động lên bộ rễ của cây, mở ra một ngăn nhỏ.

Sau đó, từ trong ngăn nhỏ, ông ta lôi ra một cái hòm, mở ra là một viên bảo thạch màu đỏ. Bên trong bảo thạch cất một tờ giấy, người đàn ông nhìn tờ giấy, thở dài một hơi, rồi đưa tờ giấy cho người phụ nữ.

Người phụ nữ tức giận, nói: "Tam hoàng tử càng ngày càng quá đáng, chúng ta đưa ra đồ càng ngày càng tốt, mà anh ta vẫn không thích?" "Trả giá với chúng ta ngày càng thấp, xem ra mối làm ăn này không cần thực hiện tiếp rồi!" Vẻ mặt của người đàn ông cũng không dễ nhìn, nhưng vẫn an ủi người phụ nữ, nói: "Em cũng đừng tức giận quá, hàng hóa mấy lần này của chúng ta đưa ra cũng hơi bình thường mà." "Nhưng hàng hóa tốt hơn thì chúng ta cũng biết là không thể đưa ra được, nếu bị kiểm tra khi ra khỏi thành thì phiền toái lớn." "Nếu Tam hoàng tử vẫn không ưng thì chúng ta đưa cho anh ta bảo vật lợi hại hơn đi."

Người phụ nữ nói: "Không phải Tam hoàng tử vẫn muốn có máu của hoàng đế Yêu tộc sao? Hay là lần này chúng ta thương lượng với ông chủ xem, làm một cuộc làm ăn thật lớn!" "Giao một giọt máu của hoàng đế Yêu tộc cho Tam hoàng tử, đến lúc đó chúng ta và ông chủ sẽ muốn gì được nấy!" Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!

Tiêu Hào giật mình khi nghe đến mấy chữ máu của hoàng đế Yêu tộc.

Tiêu Hào cũng cần máu của hoàng đế Yêu tộc. Trước đây Tiêu Hào đã lên kế hoạch tìm đến và mở cánh cổng của Yêu giới, vào đó tìm máu của hoàng đế Yêu tộc.

Thật không ngờ ở Di Thất cũng có máu của hoàng đế Yêu tộc. Thế thì, nếu Tiêu Hào đã đến Di Thất, nhất định phải nghĩ cách để lấy được máu của hoàng đế Yêu tộc.

Tới lúc đó, máu của Võ Thần, máu của Ma Thần, máu của hoàng đế Yêu tộc đều nằm trong tay anh, anh có thể cứu được Liễu Nguyệt Hân rồi.

Người đàn ông sửng sốt, nói: "Việc này, hai người chúng ta không thể tự quyết, được rồi, trở về thôi." Sau đó, người đàn ông và người phụ nữ rời đi.

Chờ hai người đã đi xa, Tiêu Hào và Thanh Nhã đi đến trước cây đại thụ, tìm được ngăn bí mật kia. Nhưng để mở cái này ra lại cần một vài pháp thuật bí mật, hai tay Tiêu Hào đặt trên rễ cây, truyền ra một nguồn sức mạnh kỳ bí, thần diệu. Một lát sau, cửa bí mật dài hơn nửa mét mở ra. Bên trong là một khoảng không rộng khoảng bốn đến năm mét vuông.

Có rất nhiều hộp ngọc, bảo vật, mở hòm ra đều là một ít bảo thạch của Yêu tộc, đa số đều là bảo thạch có liên quan đến năng lượng huyết mạch.

Thanh Nhã vui mừng nói: "Không ngờ là lần này chúng ta khởi hành, vừa tới đây đã phát hiện được bí mật lớn như thế" "Quả nhiên hai người vừa rồi là người làm ăn với Tam hoàng tử. Xem ra bảo thạch ở đây đều là vật phẩm trong những cuộc giao dịch thất bại, Tam hoàng tử không thèm để ý chúng."

Tiêu Hào mở một bảo thạch ra kiểm tra. Bảo thạch cả Yêu tộc vẫn luôn được coi là bảo thạch cực phẩm.

Dùng để tu luyện nguồn năng lượng huyết mạch cũng đem đến tác dụng to lớn, vì sao Tam hoàng tử lại chướng mắt chúng?

Còn một điều nữa, Tiêu Hào không hiểu, vì sao Tam hoàng tử muốn có những viên bảo thạch huyết mạch của Yêu tộc? Chẳng lẽ cũng để tu luyện nguồn năng lượng huyết mạch của Yêu tộc?

Nhưng nếu như thế, bất kỳ ai tu luyện năng lượng huyết mạch của Yêu tộc đều bị người khác bài xích, có khi còn bị bắt giam, thậm chí là giết chết.

Tiêu Hào nghĩ, có lẽ bảo thạch huyết mạch mà Tam hoàng tử mua có quan hệ với người của Hồn Điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK