Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Rac!

Có tiếng xương nứt ra, tiếp sau đó là tiếng của xương tay gãy nát. Cuối cùng, Từ Tân Bình đá Đổng Tráng một đá bay đi. Đổng Tráng ngã xuống cách đó năm mét, phun ra một ngụm máu, răng gãy đầy đất.

Tay trái của ông ta cũng bị phế! Đổng Tráng đã chính thức trở thành một phế nhân thực sự kể từ ngày hôm nay, đôi tay của ông ta giờ đây đã không còn nữa! “Từ Tân Bình!” Đổng Tráng phẫn nộ gầm lên một tiếng như sư tử rống: “Tao muốn giết mày...Tao muốn giết mày!" Đổng Tráng đã mất hết kiểm soát, hai tay bị phế, kiếp này coi như không tập võ được nữa. “Đổng Tráng, bây giờ ông có bản lĩnh gì mà đòi giết tôi?" Từ Tân Bình chế nhạo “Ông mất đi hai tay rồi, cả phần đời còn lại sẽ chẳng thể làm gì được nữa, đến ngay cả sinh hoạt cá nhân còn phải cần người hầu hạ nữa là " "Từ nay về sau cho dù là ăn cơm, mặc quần áo, hay thậm chỉ là đi vệ sinh ông đều cần phải có người giúp, chỉ cần là những việc cần dùng tới tay ông đều cần phải có người khác giúp." "Nếu tôi là ông... tôi đã sớm tự sát quách đi cho rồi. Bằng không, sống trên đời này cũng chỉ có nhận lấy muôn vàn đau đớn!" "Ha ha...

Những lời này, từng chữ từng chữ một như từng con dao gầm cửa vào tim. Tâm trạng của Đổng Tráng đã hoàn toàn sụp đo!

Ông ta muốn tự sát, ông ta muốn một chưởng chấm dứt đời mình, muốn một dao kết liều mạng sống.

Nhưng ông ta chợt ra rằng không có tay đến cả tự sát ông ta cũng không thể “Từ Tân Bình, để tôi lãnh giáo cậu vài chiêu" Bà lão cuối cùng cũng bước ra ngoài.

Chu môn chủ chết, Đổng Tráng bại trận, bây giờ là lúc đến lượt bà lão và Long Hoàng Hoa ra sân. Từ Tân Bình cười: “Tuổi già sức yếu thế kia sao không an phận về an hưởng tuổi già cho rồi, sao cứ thích đánh nhau như đám người trẻ tuổi thể hả?" "Bà lão, tôi khuyên bà tốt nhất là nên rời khỏi đây đi khí tức trên người bà lão dần trở nên mạnh mẽ: "Từ Tân Bình, ba năm về trước, ông đã khiến người nhà họ Trương bọn tôi bị thương không ít, đã vậy còn chọc mù một mắt của tôi. Người nhà họ Trương phải bỏ ra hơn một tỷ thì ông mới chịu bỏ qua." "Lần này tới đây, tôi nhất định phải tìm ông trả thù, đòi lại công đạo cho nhà họ Trương!" Tiêu Hào nghe vậy có hơi ngạc nhiên, có vẻ như hôm nay

Trương Canh đến đây chỉ là vì ân oán cá nhân và chuyện của nhà họ Trương, hoàn toàn không liên quan gì đến nhà họ Châu. “Tôi làm cho bà mù mắt?" Từ Tân Bình nhớ lại, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó: “Tôi nhớ ra rồi, chính là bà... Tôi nhớ không lầm thì hình như bà cũng chỉ mới năm mươi tuổi thôi mà. Sao mới có ba năm không gặp mà bà đã thay đổi nhiều như vậy, thoảng chốc trống đã giả đi hơn chục tuổi rồi.”

Bà lão quát to: "Mấy năm nay tôi vất vả tu luyện trên núi, dung mạo cũng trở nên già nua tất cả chính là vì đợi đến ngày hôm nay, đợi đến ngày giết chết ông, rửa sạch nỗi nhục nhã cho nhà họ Trương!" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Ánh mắt Từ Tân Bình đột nhiên bừng tỉnh: "Tôi biết rồi, bà đã tu luyện một loại công pháp tà đạo nào đó cho nên mới thành ra bộ dạng như bây giờ. "Nhưng mà... bất kể bà có tu luyện như thế nào đi chăng nữa, thì bà cũng không phải là đối thủ của tôi" "Cho dù bây giờ hơn trăm người có mặt ở đây có cùng tiến lên tôi cũng chẳng coi ra gì!"

Từ Tân Bình vô cùng kiêu ngạo và điên cuồng!

Tất cả tụ võ giả đều trừng mắt nhìn, hận không thể cùng xông lên liều mạng với Từ Tân Bình, nhưng bọn họ đều biết rõ cho dù có cùng xông lên cũng chỉ có con đường chết.

Lúc này, Long Hoàng Hoa đặt chén trà trong tay xuống, đi tới chào bà lão: "Tiền bối, nếu như Từ tiên sinh đã yêu cầu tất cả mọi người cùng lên để đối phó ông ta." "Vậy chi bằng tiền bối và tôi cùng nhau liên thủ lãnh giáo cao chiêu của Từ tiên sinh!"

Bà lão không chút do dự, thuận miệng đồng ý: "Được thôi!" Trước khi đọ sức với Từ Tân Bình một lần nữa, Chu môn chủ và Đổng Tráng muốn cả bốn người cùng hợp lực để tiêu diệt Từ Tân Bình, nhưng Long Hoàng Hoa và bà lão không có ý đó.

Đổng Tráng và Chu môn chủ cũng không liên thủ cùng nhau, kết quả là một người giết, một người tàn phế. Bây giờ, bà lão và Long Hoàng Hoa đã liên thủ với nhau. Bởi vì Từ Tân Bình đã thể hiện thực lực quá mạnh!

Hơn nữa, đây là do chính miệng Từ Tân Bình khiêu chiến với tất cả mọi người, để cho mọi người cùng nhau xông lên, nếu đã như vậy thì cũng đừng trách bà lão và Long Hoàng Hoa làm trái quy tắc bất thành văn.

Long Hoàng Hoa tiến lên, nhìn chằm chằm vào Từ Tân Bình: "Tất cả mọi người đều biết mục đích trở về lần này của ông."

Sau đó đột nhiên cả Long Hoàng Hoa và bà lão đều vận sức, lao về phía Từ Tân Bình. "Sau khi Châu lão đại rời đi, ông muốn đoạt lấy vị trí của Châu lão đại, nhưng Long Hoàng Hoa tôi không phục" "Con người ông tính tình ngoan độc, giết người như ma, ông cũng không xứng ở cái vị trí này.

Long Hoàng Hoa vô cùng kiêu ngạo, ông ta đã ở cùng Châu lão đại nhiều năm, ông ta không thể ngôi vào vị trí của Châu lão dai.

Nhưng mà, ông ta cũng không thể trơ mắt nhìn vị trí của Châu lão đại trở thành vật hi sinh, trở thành vị trí vô nghĩa

Ba năm trước, ông ta và Từ Tân Bình không vui vẻ gì với nhau, lần này nhà họ Châu cố tình cho Từ Tân Bình lên chức, Long Hoàng Hoa không phục.

Từ Bình khinh người nói: "Long Hoàng Hoa, tôi xứng ngồi ở vị trí Châu lão đại hay không, không phải ông nói tính là tính, mà là do tay tôi định đoạt" "Trừ khi hôm nay các người có thể giết tôi, nếu không, lão đại của thế lực ngầm thành Danh Nam chính là "Bớt nói nhảm đi, Từ Tân Bình, để mạng lại Bà già vọt lên, bắt đầu công kích.

Cây gậy đương nhiên là vũ khí của bà ta, cây gậy có tên là

Kim chúc chủ thành. Trên cây gậy có mang theo kinh khí, còn có một ít lực lượng kỳ dị bay lượn xung quanh. Đồng thời, Long Hoàng Hoa cũng ra tay, trong tay ông ta xuất hiện một con dao ngắn, thân thể lao ra như tuốt kiếm khỏi vỏ vậy, phi đến phía Từ Tân Bình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Từ Tân Bình không có vũ khí gì, hai bàn tay trống rỗng đánh về phía hai người.

Lực lượng của bà lão mờ mịt khó đoán, thần bí khó lường, còn lực lượng của Long Hoàng Hoa thì mạnh mẽ, tỏa khí thế.

Hai người bọn họ liên thủ với nhau, vừa công vừa thủ. Nhất thời khiến cho Từ Tân Bình liên tục lùi về phía sau, tay chân cũng đều phải sử dụng, lực lượng tuôn ra, mỗi lần đều khó khăn hóa giải các chiêu thức của hai người bọn họ.

Tuy rằng bà lão và Long Hoàng Hoa lần đầu tiên liên thủ, nhưng đã đến cảnh giới Thiên tiên, thu phóng lực lượng một cách tự nhiên, hơn nữa hai người bọn họ đã được tôi luyện qua bao trận chém giết rồi, bây giờ phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý.

Tất cả mọi người đều đem hi vọng gửi gắm trên người bà lão và Long Hoàng Hoa.

Đường Minh Tam hỏi Tiêu Hào: "Lần này, ai sẽ thắng?

Tiêu Hào lắc đầu: "Tôi vừa mới nói đấy, bốn người này không phải là đối thủ của Từ Tân "Công nhận lần này lực lượng của hai người bọn họ mạnh mẽ hơn Đổng Tráng cùng với Chu môn chủ thật. Hai người bọn họ phối hợp cũng tốt, làm cho Từ Tân Bình không thể dồn lực đánh trả được. "Nếu là người tài giỏi Thiên Tiên cấp tấm bình thường, hai người bọn họ có thể liên thủ chém giết được. Nhưng mà, bọn họ không giết được Từ Tân Bình, chỉ cần Từ Tân Bình phá được chiêu liên thủ của hai người bọn họ, tìm ra sơ hở, bọn họ sẽ thua"

Đường Minh Tam nhìn về phía hiện trường.

Long Hoàng Hoa và bà lão càng đánh càng hăng Kinh khí khủng bố khiến cho bàn ghế xung quanh cũng như hoa có dưới mặt đất biến thành phần. Trên người Từ Tân Bình cũng bị kình khi đánh cho xuất hiện bốn năm vệt máu. Mọi người đứng vây xem vô cùng hồi hộp, Từ Tân Bình bị thương rồi, phần lớn mọi người đều cho rằng, bà lão cùng với Long Hoàng Hoa sẽ thắng.

Từ Tân Bình tiếp hai người bọn họ mấy chục chiêu, sau đó, đột nhiên hỏi: "Các người còn có chiêu thức nào lợi hại hơn không vậy?" "Nếu chỉ vậy, tôi phải phản kích thôi."

Đột nhiên, ánh sáng vàng trên người Từ Tân Bình tỏa ra bốn phía. Lập tức làm cho người của bà lão và Long Hoàng Hoa lùi bảy, tám mét.

Đôi mắt Long Hoàng Hoa ngưng trọng: "Đây là uy lực của Từ Tân Bình."

Bà lão hét lớn: "Từ Tân Bình, đừng tưởng rằng như vậy là có bản lĩnh"

Long Hoàng Hoa ném con dao ngắn ra ngoài, lực lượng phía trên con dao làm cho nó giống như một tia laze lớn bốn đến năm mét trong nháy mắt. Chiếc dao nhanh chóng phi xuống dưới từ trên đỉnh đầu của Từ Tân Bình. Bà lão cũng hét to một tiếng, rồi giơ cây gậy trong tay lên.

Cây gậy giống như một cái vòi nước, phun ra rất nhiều khí màu đen, bao vây về phía Từ Tân Bình.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK