Ám Dạ Vương là Thần của Ám Dạ.
Là sự tồn tại cao quý nhất đối với mỗi thế lực ngầm Kỳ Hạ và mỗi một sát thủ
Ba năm trước Bắc Cảnh rung chuyển, chiến tranh bùng nổ. Thế lực ngầm ở Kỳ Hạ cũng ngo ngoe rục rịch, các thế lực lớn tranh đấu gay gắt vô cùng hỗn loạn, Kỳ Hạ đối mặt với loạn trong giặc ngoài.
Ám Dạ Vương trong một đêm nổi dậy càn quét toàn bộ thế lực ngầm, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi đã ổn định các thế lực lớn trong chiến tranh ở Kỳ Hạ.
Sáu tên sát thủ giờ đây đã mất hết hy vọng.
Nhưng bọn họ vẫn cảm thấy hưng phấn và kích động không ngớt, mỗi người trong Am Dạ đều hy vọng có một ngày được nhìn thấy Vua của mình. Chỉ cần một lần thôi, dù phải chết bọn họ cũng cam lòng.
Tiêu Hào đã rời khỏi Ám Dạ hai năm, không ngờ hôm nay lại gặp được sáu sát thủ Ám Dạ ở đây. Hơi thở cường đại của Tiêu Hào áp mọi người không thở nổi, không ai dám phản kháng Vua của họ. “Bỏ khăn che mặt xuống, báo số thứ tự
Chỉ cần đánh số thứ tự vào phần mềm đặc biệt trong di động là có thể tra được thông tin của những người này.
Tiêu Hào lấy di động ra, vừa khởi động máy đã có rất nhiều thông báo. Mấy chục cuộc gọi nhỡ, đa số là của Liễu Nguyệt Hân, còn có điện thoại của Ôn Linh Anh ở phòng quản lý.
Nhớ tới Ôn Linh Anh, Tiêu Hào cười nhẹ, nhìn Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như ngất xỉu ở không xa bên kia, trong lòng đã có tính toán.
Năm tên sát thủ cởi khăn che mặt xuống. Bọn họ tuổi đều trên dưới bốn mươi, ai nấy củi đầu không dám nhìn thẳng Tiêu
Hào.
Tên cầm đầu run rẩy trả lời. “Vương, tôi là 293837"
Tiêu Hào mở phần mềm lên đánh số vào.
Phía dưới số là thông tin chi tiết từ lúc sát thủ sinh ra đến bây giờ được ghi chép lại đầy đủ. “Ông vào Ám Dạ bảy năm, chỉ tiêu vượt trội, tỉ lệ thất bại khi chấp hành nhiệm vụ bằng không. Khá tốt... Mấy năm này dùng tên giả là Đường Thịnh, cùng với vài sát thủ khác hoạt động ở thành Giang Nam, làm nhiệm vụ bí mật ở nhà họ Đường. Vậy mà nhiệm vụ lại là bảo vệ nhà họ Đường!" Tiêu Hào là Ám Dạ Vương, một khi các thành viên chấp hành nhiệm vụ được ghi chép lại trong hồ sơ số của mình, anh đều có thể xem được. Phần mềm này được bảo mật rất cao, chỉ có Tiêu Hào và Thập Tam Thái Bảo có quyền kiểm tra.
Sau đó Tiêu Hào lần lượt tra hết những người còn lại, những người này đều đi theo tên cầm đầu, chấp hành nhiệm vụ này. Áp lực trên người Tiêu Hào biến mất, bình tĩnh nói: "Nói cho tôi nghe vài chuyện về nhà họ Đường đi.
Đường Thịnh quỳ xuống trả lời, không dám ngẩng đầu: “Đại nhân, mấy năm nay, tôi dùng tên giả Đường Thịnh ẩn nấp ở nhà họ Đường. Mặc dù làm việc cho họ Đường nhưng chuyện Tiêu gia sáu năm trước chúng tôi cũng không biết. Đại nhân, bây giờ tôi biết nhà họ Đường là kẻ thù của ngài rồi. Nhưng các anh em đều làm việc theo quy định, chưa bao giờ dám làm trái, bảo vệ nhà họ Đường là mệnh lệnh của cấp trên. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Tiêu Hào nhìn thông tin trên hồ sơ nhiệm vụ, hỏi: "Ai đưa mệnh lệnh này? Vì sao trong hồ sơ không ghi chép lại?" Đường Thịnh trả lời: "Mệnh lệnh này cao hơn tôi hai cấp, nên tôi không có quyền hạn biết người này là ai, chỉ làm việc theo nội dung giao xuống. Nhưng Vương có thể xem được Mệnh lệnh cao hơn hai cấp là mệnh lệnh cấp ba.
Vấn đề là Tiêu Hào không xem được, nội dung đã bị mã hóa mà anh không có quyền xem. Không biết ai phát lệnh, cũng không biết ai yêu cầu
Rốt cuộc là ai để Ám Dạ bảo vệ nhà họ Đường? Bí ẩn đến vậy.
Đường Thịnh biết Tiêu Hào không xem được nội dung mệnh lệnh thì vô cùng giật mình: "Vương, tuy tôi không biết là ai yêu cầu, nhưng mấy năm nay nhà họ Đường và nhà họ Tân ở thủ đô có qua lại mấy lần. Tôi nghĩ... Nhiệm vụ bảo vệ nhà họ Đường lần này có liên quan tới Tần gia"
Tiêu Hào nhíu mày, nhà họ Tân là chủ mưu hủy nhà họ Tiêu, nhà họ Đường là tay chân, sáu năm nay hai bên vẫn liên lạc ưu Tiêu Hào hỏi: "Chỉ bảo vệ nhà họ Đường không hay còn có nhiệm vụ khác, đại loại như giám sát?” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Đường Thịnh nói: "Chẳng những phải bảo vệ mà còn phải làm việc cho bọn họ, xử lý vài chuyện nhà họ Đường không giải quyết được. Mấy năm nay, nhà họ Đường phát triển nhanh chóng, chuyện không giải quyết được đều do anh em chúng tôi xử lý. Đường Thiên Quân là người tâm cơ sâu, vô cùng đáng sợ. Dường như ông ta không sợ sát thủ Ám Dạ
Tiêu Hào không ngờ Đường Thịnh đánh giá Đường Thiên Quân cao như vậy.
Chẳng lẽ, nhà họ Đường nằm được nhược điểm gì của nhà họ Tân Nói cách khác, sao nhà họ Liễu lại cho người bảo vệ, lại còn âm thầm giúp đỡ Đường gia phát triển?
Trong chuyện này chắc chắn có nội tình.
Trừ cái này thì những tin khác đều không có giá trị, xử lý mấy tên sát thủ này thế nào đây? Không thể giết, bọn họ không làm trái quy định, chỉ làm theo chỉ thị.
Mặt lệnh của Ám Dạ không ai dám trái
Các tổ chức sát thủ trải rộng khắp nơi, ở tầng đáy thậm chí còn làm lính đánh thuê. Nhưng thế giới ngầm có quy tắc của thế giới ngầm. “Các người đi đi." Tiêu Hào quyết định: "Tiếp tục nhiệm vụ, bảo vệ nhà họ Đường
Tiêu Hào muốn điều tra chủ mưu phía sau nên đương nhiên không thể rút dây động rừng.
Đường Thịnh nhìn thoáng qua Đường Tuyết Như ngất xỉu đang kia, nói: "Vương, tuy nhiệm vụ là bảo vệ nhà họ Đường và những người liên quan, nhưng có một số việc chúng tôi vẫn phải báo cáo lại với Đường Thiên Quân. Chuyện đêm nay xin nghe ngài dặn dò
Tiêu Hào nói: “Đơn giản thôi, tôi đem Đường Tuyết Như và Trương Hồng Long đi. Chuyện khác các người tự xử lý, chúng ta giữ liên lạc, chú ý từng hành động của nhà họ Đường!"
Đám Đường Thịnh nhận lệnh. “Nhớ kỹ, không được tiết lộ thân phận của tôi. Nếu không hậu quả các người tự hiểu!”
Ai dám làm lộ thân phận của Tiêu Hào chử, mà cho dù có lộ ra thì ai tin đây? Hồ sơ của mỗi sát thủ trong Ám Dạ chứa tất cả thông tin của người đó. Nói khó nghe thì có nghĩa là phải đăng ký tất cả người nhà và người thân vào đó, hậu quả của kẻ phản bội bọn họ không gánh nổi.
Tiêu Hào đã quyết định, trong vòng năm ngày phải làm rõ vụ án nhà họ Tiêu
Tiêu Hào trong một ngày đã biết hết được chân tướng, biết được kẻ thù là ai.
Đến lúc thu lưới rồi.
Sau khi đám sát thủ đi rồi, Tiêu Hào mới đi tới lần lượt chạm lên người Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như. Hai người tỉnh lại nhìn thấy Tiêu Hào thì vô cùng hoảng sợ. Đường Tuyết Như nhớ rõ ràng đã có cao thủ của bác cả tới cứu mình rồi mà, người kia đâu?
Tiêu Hào giảm lên mặt Đường Tuyết Như, chà đạp mấy cái thật mạnh. Lúc nãy bị Đường Tuyết Như giảm lên rất lâu, bây giờ Tiêu Hào muốn trả lại.
Tiêu Hào thân là Nam Đế, trước nay chưa có ai dám đạp anh, nhưng vì điều tra ra chân tướng cái chết người nhà mà tình nguyện chịu nhục. “Đường Tuyết Như, Trương Hồng Long! Tôi muốn các người đi tự thủ, đến văn phòng quản lý nói ra hết chuyện sáu năm trước."
Hai người kinh hoàng.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất