Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 892: Ông đánh thắng được tôi sao?

Từ đó về sau, ngọn núi lửa này cũng không phun trào thêm nữa.

Hang động trước mắt cao có hơn trăm mét, không gian bên trong rộng mấy ngàn mét vuông. Lâm Như Tuyết mặc một bộ trang phục thể thao màu đen, cách ăn mặc vô cùng phổ thông, nhẹ nhàng, vợ chồng

Đại thống lĩnh cũng ăn mặc hết sức bình thường.

Sau khi ba người vào trong hang động thì phát hiện ra rằng Tam hoàng tử và người của anh ta đã chờ sẵn bên trong.

Cách ăn mặc của Tam hoàng tử vô cùng truyền thống, một bộ trang phục võ sĩ màu đen ánh kim, bên trên thiếu một con rồng đen, cả người toát ra khí thế Cường Giả ngút trời.

Theo sau lưng Tam hoàng tử còn có ba Cường giả Đế

Vương mang khí tức mạnh mẽ.

Mà sau lưng các Cường giả Đế Vương còn có hơn ba mươi Cường giả, những Cường giả này đều là cảnh giới Dương Thần cấp năm trở lên.

Lần giao dịch này, Tam hoàng tử đã chuẩn bị rất đầy đủ.

Tam hoàng tử nhìn thấy nhóm người Lâm Như Tuyết, lập tức nhiệt tình nghênh đón.

Mà người áo đen vẫn luôn giao dịch với Yêu Tộc lại bước nhanh về phía trước, người áo đen này chính là người vẫn luôn bên cạnh bảo vệ cho Tam hoàng tử, một trong số ba Đế Vương áo đen.

Hai Cường Giả cảnh giới Đế Vương khác là hai người trung niên nhìn khoảng hơn bốn mươi tuổi.

Hai người kia trước nay rất ít xuất hiện, là át chủ bài của Tam hoàng tử, vẫn luôn được Tam hoàng tử bồi dưỡng trong bí mật, chỉ có khi gặp phải những chuyện vô cùng quan trọng mới thấy được sự xuất hiện của họ. “Bái kiến Tam hoàng tử điện hạ!” “Xin chào chủ tịch!”

Tam hoàng tử và chủ tịch thành phố đều là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng hai người đều đã biết thân phận của đối phương, cho nên không cần phải giới thiệu dài dòng, hai người đã chào hỏi nhau.

Vẻ mặt của Tam hoàng tử lộ rõ sự hưng phấn, nói: “Tôi luôn muốn tự mình đi vào thành Di Thất của yêu tộc để bái kiến chủ tịch đấy! "Đáng tiếc và sự việc trong nước vẫn luôn quá bận rộn, không có thời gian, hôm nay có thể gặp được chủ tịch, thật sự là có phước ba đời."

Lâm Như Tuyết cũng cười nói: "Có thể gặp được Tam hoàng tử điện hạ mới là vinh hạnh của tôi” "Đã hợp tác với Tam hoàng tử điện hạ nhiều năm rồi, hôm nay mới có dịp diện kiến Tam hoàng tử “Trước đó tôi đã nhận được quà mà Tam hoàng tử gửi tặng, thật sự là kinh sợ vì được yêu mến, càng không nghĩ được rằng Tam hoàng tử lại tin tưởng tôi như thế.” Hai người khách sáo với nhau một lượt, bầu không khí vô cùng hài hòa, rất sinh động. Không bao lâu sau, câu chuyện đã được đưa vào chủ đề chính, Tam hoàng tử nói: “Chủ tịch thành phố, ngài đã nhận được món quà tôi tặng, vậy ngài hẳn là phải tặng quà của ngài cho tôi đi chứ nhỉ?”

Tam hoàng tử đã có chút hấp tấp, bởi vì những năm này anh ta đã muốn đột phá cảnh giới Đế Vương đến phát điên rồi.

Lúc này anh ta chỉ muốn cầm được bảo vật trong tay, chỉ có như thế thì mới có thể an tâm được. Mặc kệ sau này xảy ra chuyện gì, mặc kệ phải âm thầm giấu đi bao nhiêu Cường Giả, anh ta cũng đều không quan tâm nữa, anh ta chỉ muốn cầm được bảo vật thuộc về mình.

Tay phải của Lâm Như Tuyết khẽ động, một viên đá quý màu đỏ xuất hiện trong tay bà.

Đương nhiên, Lâm Như Tuyết sẽ giao đá quý cho Tam hoàng tử, sau đó giết chết anh ta, lấy lại bảo vật là được rôi.

Lâm Như Tuyết trực tiếp đưa bảo vật sang giao cho Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử sau khi thấy được viên đá quý này, trong nội tâm có chút không hiểu được, vật quý báu như thế này, tại sao lại không chứa vào một cái hộp? Tại sao lại cầm trực tiếp trong tay?

Viên đá quý này cũng không có điểm nào kì lạ, như một viên đá quý bình thường mà thôi.

Tam hoàng tử cầm đá quý trong tay, lật tới lật lui nhìn mấy lần, sau đó đưa một luồng năng lượng thần bí vào bên trong để thăm dò.

Trong quá trình thăm dò, Tam hoàng tử kinh hãi vô cùng.

Năng lượng huyết mạch bên trong viên đá này như biển rộng vô tận, không thấy điểm dừng, mãi mãi cũng không thể cạn kiệt, điều này thật sự quá kinh khủng, viên đá quý này rốt cuộc là thứ gì?

Tại sao trong một viên đá quý nhỏ bé như thế này, lại ẩn chứa sức mạnh huyết mạch kinh khủng như thế?

Việc này quả thật là khó hiểu, khiến người ta kinh ngạc không thôi. Tam hoàng tử thậm chí cảm giác năng lượng huyết mạch trong này, chỉ cần rò rỉ ra một chút thôi, cũng đủ để xé nát anh ta ra.

Tam hoàng tử thu hồi tâm trí ngay lập tức, rút lại hết tất cả năng lượng kiểm trắc.

Anh ta sợ rằng nếu còn tiếp tục kiểm tra, bản thân sẽ đắm chìm trong đó, không cách nào kiểm soát được.

Năng lượng trong này thật sự quá kinh khủng, dùng bí tịch cao cấp nhất của hoàng gia đổi lấy viên đá quý này, thật sự là một món hời.

Tam hoàng tử vô cùng vui mừng, nói: “Chủ tịch thành phố, món bảo vật này của ngài, tôi xin nhận. “Món bảo vật này với tôi mà nói quả thực rất quan trọng, tôi cảm giác năng lượng bên trong món bảo vật này, đừng nói là đột phá cảnh giới Đế Vương, cho dù là đột phá cảnh giới sau để Vương, vẫn sẽ có thể dùng viên đá quý này tiếp tục tu luyện và đột phá

Lâm Như Tuyết sắc mặt bình tĩnh, cười nhạt, nói: “Chỉ cần Tam hoàng tử thích là được rồi, bây giờ giao dịch giữa chúng ta cũng đã kết thúc, tôi đã có được thứ tôi muốn, Tam hoàng tử điện hạ cũng đã nhận được thứ cậu muốn, không biết Tam hoàng tử điện hạ có còn việc gì khác nữa không?” tamlinh247.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tam hoàng tử cũng có chút phiền muộn, người của

Đại đội trưởng quân đội hoàng thành, người của Kim

Quang, còn thêm Võ Thần. Cả ba phe cánh này rốt cuộc đầu mất rồi? Tại sao còn chưa ra tay?

Đúng lúc này, một người trung niên áo đen lao về hướng ba giờ, tay phải đấm một đấm vào bia đá phía sau. Rầm một tiếng vang trời, tảng đá lớn đổ sập ngay tức khắc, phía sau bia đá có năm người chạy ra.

Hai người đầu tên là Đại đội trưởng quân đội Hoàng thành và Kim Quang.

Mà ba người phía sau, có hai người mặc áo bào đen ánh kim, khí tức mạnh mẽ.

Trong đó có một ông già lọm khọm, cả người trông bẩn thỉu, bên hông đeo một cái hồ lô.

Nhưng khí tức trên người ông ta mạnh mẽ vô cùng, có thể trực tiếp đối kháng với người áo đen này. "Ha ha ha ha!"

Sau khi Tam hoàng tử nhìn thấy Đại đội trưởng quân hoàng thành và Kim Quang thì bật cười to vài tiếng, nói: “Kim Quang đại nhân? Và còn Đại đội trưởng các hạ? Xem ra các người đã trốn ở đây lâu lắm rồi nhỉ. “Các người không phải muốn bắt tôi sao? Muốn tìm được cứng cứ giao dịch của tôi với Yêu Tộc? Chứng cứ đang ở trước mắt đây, chỉ đáng tiếc là các người không có cách nào để lấy đi cả, đúng không nào?”

Đại đội trưởng hoàng thành lạnh lùng nói: “Tam hoàng tử điện hạ, mục đích chúng tôi đến hôm nay không phải là tìm chứng cứ, mà là giết cậu, chỉ cần hôm nay cậu chết ở đây, thì mọi chuyện sẽ kết thúc"

Kim Quang cũng nói: “Tam hoàng tử điện hạ, những năm này cậu đã làm đủ chuyện xấu, tội không thể tha, cậu giết nhiều người như thế, hôm nay tôi nhất định phải đưa cậu xuống địa ngục.

Tam hoàng tử vẫn mang nụ người khinh thường, nói: “Chỉ bằng vào hai người? Hay là nhờ vào ba Cường Giả cảnh giới Đế Vương sau lưng hai người?”

Tam hoàng tử đã biết hai người phía sau kia không đơn giản, khí tức trên người là của cảnh giới Đế Vương. Phía Tam hoàng tử có ba người, nhưng anh ta cũng không ngờ rằng bên phía đối phương cũng tìm được ba người.

Trong nháy mắt, khí tức của sáu vị Đế Vương đã va chạm với nhau, thăm dò lẫn nhau.

Chỉ cần một người ra tay trước, sáu người sẽ lao vào chém giết nhau ngay lập tức.

Đại đội trưởng hoàng thành lạnh lùng nói: “Tam hoàng tử, đến bây giờ mà cậu vẫn còn cười được sao? Cậu đã hại chết con gái tôi, thù này tôi vẫn luôn muốn báo, nhưng chưa tìm được cơ hội, hôm nay tôi nhất định sẽ tự tay làm thịt cậu” "Ha ha ha ha!"

Tam hoàng tử lại cười to vài tiếng, nói: “Ông tự tay làm thịt tôi? Tu vi của ông đến đâu? Ông đánh thắng được tôi sao?” “Coi như tôi và ông đơn đấu, chỉ cần ba chiều thôi tôi cũng đã giết được ông. “Lên đi, giết hết những kẻ này cho tôi"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK